Sóng Ngầm (Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến - Phần 2)

Chương 65 : Đại quyết đấu

Ngày đăng: 17:17 18/04/20


Type: Trần Huyền



Khi Giản Dao tỉnh lại đã nhìn thấy khuôn mặt gầy guộc của người đàn ông bên cạnh. Trời vẫn còn tờ mờ, ngoài cửa sổ động đậy sương sớm. Đây là một thành phố nhỏ ở Vân Nam, trạm dừng chân trong chuyến đi của họ. Cảnh vật ngoài khung cửa sổ thật yên bình, cô đưa tay vuốt ve gương mặt đang say ngủ của anh.



Chớp mắt đã ngần ấy năm trôi qua. Dường như anh không hề thay đổi gì, chỉ khuôn mặt là gầy đi đôi chút. Nhìn người đàn ông đang say giấc nồng, trong đầu cô lại hiện lên hình ảnh ngài Bạc trong biệt thự trên núi, vẻ ngoài kiêu ngạo nhưng nội tâm lại ấm áp. Lòng Giản Dao thoáng đau nhói…



Ngón tay cô mơn trớn dọc theo gương mặt anh, xương lông mày, sống mũi, gò má, cằm… Bỗng nhiên, tay cô bị anh nắm lấy. Anh lẩm bâm khi đôi mắt vẫn nhắm nghiền: “Em vẫn vậy, rất giỏi khơi mào.”



Giản Dao bật cười rút tay về, lại bị anh kéo đến bên môi hôn. Lát sau, anh cũng vuốt ve gò má cô, thở dài: “Em gầy rồi. Hồi trước, nơi này phúng phính hơn.”



Giản Dao cười tủm tỉm rồi lẳng lặng luồn tay vào chăn, men theo thân thể anh lần xuống đến bụng. Cô khẽ thở dài: “Thôi rồi, chút cơ bụng anh tập mãi mới được giờ mất rồi.”



Bạc Cận Ngôn trầm mặc trong chốc lát. “Chờ khi trở về… anh sẽ đi tập thể hình lại.”



Giản Dao kéo tay anh đến bụng minhh, khoe: “Bây giờ, em có cơ rồi đấy.” Trước kia, bụng cô rất mềm. Bây giờ, Bạc Cận Ngôn cham vào lại cảm giác săn chắc, rắn rỏi. Anh “chậc” một tiếng, còn chưa thoản mãn “tìm hiểu” hồi lâu, không tiếc lời khen khiến mặt Giản Dao đỏ ửng.



Tạm bỏ qua cuộc chiến khốc liệt trước mắt, hai vợ chồng thần thám vừa thông minh vừa kiên định nằm vùi trên giường, ôm ấp, thủ thỉ tâm sự đến khi trời sáng hẳn.



Giản Dao rửa mặt xong, thần thái phấn chấn đi ra phòng khách. Bạc Cận Ngôn đang đứng bên cạnh chồng hồ sơ đăm chiêu. Cô hỏi thẳng vấn đề: “Kế hoạch của anh là gì?”



Bạc Cận Ngôn quay đầu, gương mặt tnh tế như ngọc lạnh dưới cặp kính râm. Một tấm bản đồ vô cùng chi tiết trải rộng trước mặt hai người. “Sau khi tổ chuyên án bị tập kích, cảnh sát không tài nào tìm được đám sát thủ mặt nạ kia. Cuộc tìm kiến kéo dài tám tháng, lực lượng truy quét vơi dần. Ít nhất, bề ngoài đã không còn tích cực nữa. Mà trong mắt cửa những người bên ngoài, “Bạc Cận Ngôn” vẫn không thể gượng dậy, không rõ tung tích. Những vụ án anh tham gia ở thành phố Tuân đề tuyệt đối giữ bí mật, chỉ có Thiệu Dũng mới biết thân phận thật sự của anh. Hơn nữa, chúng ta hoàn toàn có thể tín nhiệm ông ấy. Họ sẽ không tiết lộ ra ngoài.”



Giản Dao gật đầu tỏ vẻ đã thông suốt. Cho nên đây chính là một trong những khởi điểm trong kế hoạch của anh ư? Tất cả mọi người đều cho rằng thiên tài Bạc Cận Ngôn đã suy sụp, hoàn toàn không chịu được đả kích khi mất đi đôi mắt và bạn thân. Anh chưa trở về tổ chuyên án ở Bắc Kinh, cũng không quay lại bên cô. Nhưng thực tế, bằng cách thức của riêng mình, với cặp kính râm và cây gậy dò đường làm bạn, anh đã âm thầm trở lại chiến trường này rồi, hỡn nữa còn khôi phục rất tốt.



Cơ chợt nhớ đên ngày đầu tiên gặp lại anh, phương thanh đã nói: Mắt bị mù nhưng anh vẫn kiên trì phá án, cho dù là cảnh sát hình sự kiên cường nhất cũng khó vượt qua được. Bạc Cận Ngôn có một ý chí kiên định và mạnh mẽ hơn hẳn những người khác.



“Tuy nhiên, việc truy xét vẫn đang được tiến hành, thậm chí còn kỹ càng và bí mật hơn trước đây.” Anh nói tiếp: “vào hai tháng trước, chúng ta đã phát hiện một tin tức có liên quan đến đám sát thủ mặt nạ.”
Thế mà lại phát sinh chuyện bên lề. Đứa bé bên cạnh không chịu ngồi yên, chạy hết từ ghế này sang ghế khác. Bố mẹ cậu nhóc cũng không quan tâm, giống nhhuw đã quen với chuyện này rồi. Chiếc máy bay đồ chơi giá rẻ trong tay cậu bé rơi xuống đất, vừa vặn ở cạnh chân Bạc Cận Ngôn. Cậu nhóc quay người lại nhặt, vừa ngẩn đầu chú ý đến chiếc kính râm trên gương mặt anh.



Đối với một số việc, trẻ con thường thẳng thắn hơn người lớn. Cậu bé ngớ người một lúc, sau đó lớn tiếng hô: “Ồ, ở đây có một người mù này. Chú này bị mù.”



Cậu bé vừa nói thế, mấy người trong xe đều quay đầu về phía Bạc Cận Ngôn. Tướng mạo anh vốn tuấn tú nên càng khiến họ tò mò. Giản Dao bối rối nhìn cậu bé, nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.



Không ngờ lúc này, Bạc Cận Ngôn lại lên tiếng: “Mù à? Cậu bé, cháu cao khoảng 115 đến 120 centimet, chiếc máy bay đồ chơi làm bằng nhựa, nằm cách chân trái chú 5 centimet. Buổi trưa, cháu ăn cơm rang thịt đến no căng cả bụng. Lần này, cháu theo bố mẹ về thăm ông bà ngoại. chú nói đúng không?”



Đứa bé tròn xoe mắt, không gian trên xe trở nên lặng ngắt như tờ.



“Tiểu Long, về đây!” Bố mẹ đứa bé rõ ràng bị kinh sợ, vội giữ chặt cậu nhóc trong lòng, không cho chạy đến chỗ Bạc Cận Ngôn nữa.



Mấy hành khác xung quanh cũng xì xào bàn tán về người đàn ông kỳ lạ này.



Bạc Cận Ngôn thở hắt một hơi. Sắc mặt Giản Dao vốn sa sầm, nhưng nhìn thấy thần sắc kiêu ngạo của anh, lòng cô cũng nhẹ nhõm đôi phần. Này cậu bé, cháu biết không, người này dù trải qua đau khổ nhường nào, tính tình cũng không hề thay đổi đâu. Anh đang từng chút khôi phục dáng vẻ mà cô rất đỗi quen thuộc, dù rằng trong mắt nah, mọi thứ đã trở nên tối den không còn màu sắc.



Sau khi khiến bầu không khí trong xe trở nên xôn xao, bản thân Bạc Cận Ngôn lại vô cũng thư thái. Anh nhắm mắt tựa vào ghế rồi nhẹ kéo đầu Giản Dao tựa vào vai mình như lúc nãy. Cô nhìn mọi người trên xe đang cảnh giác nhìn anh, trong lòng rất muốn cười nhưng vẫn phải áy náy giải thích: “Xin lỗi nhé, anh ấy không cố ý dọa cậu bé đây. Thật ra anh ấy là… thầy bói đấy.”



Mọi người “ồ” lên.



Bạc Cận Ngôn hơi giật mình, tay đã bị Giản Dao giữ chặt. Anh im lặng véo nhẹ vào đùi cô một cái. Giản Dao ghé vào tai anh rốt rít xin tha: “Lúc trước, không phải cũng có người nói vậy sao?  Em chỉ ngẫu nhiên linh cảm trỗi dậy…”



Trong xe trở về sự yên tĩnh vốn có. Ánh mắt của mấy người xung quanh nhìn anh đều thêm vài phần dè chừng.



Xe buýt tới trạm khi trời đã tối hẳn. Giản Dao dắt tay Bạc Cận Ngôn xuống xe, đặt chân lên mảnh đất biên thùy. Trước mặt họ là một thị trấn nhỏ núi non trùng điệp, cũng là nơi gần thiên đường nhất trong truyền thuyết.