Sự Đầu Hàng Ngọt Ngào
Chương 3 : Nai con bị đâm chết
Ngày đăng: 16:36 27/05/20
Ngày thu hình đầu tiên chương trình đã lập tức hot, đạt được kết quả như vậy quả thật không dễ.
Khương Sơ nhăn mũi bước ra ngoài, vừa vào bếp rửa bát vừa lẩm bẩm: "Tức chết đi được, Hứa Đình Thâm là tên khốn."
Người bình thường nếu nói lời này chắc chắn sẽ bị chỉ trích, nhưng giọng nói Khương Sơ rất mềm mại, lúc nói chuyện nghe như đang làm nũng, khung bình luận bỗng bùng nổ đầy cảm xúc ha ha, ngoại trừ đồng cảm vẫn là đồng cảm.
Rửa xong bát đĩa thì bên ngoài đưa tới thẻ nhiệm vụ, Khương Sơ đọc: "Hãy cùng bạn cặp tập hợp tại tầng 55, nhất định phải đóng giả làm cặp đôi để không bị phát hiện, đôi nào có số điểm ít nhất tối nay bên nữ sẽ phải rửa bát cho tất cả các cặp đôi còn lại."
WTF?
Khương Sơ không dám tin, lông mi chớp chớp hỏi: "Tại sao lại là bên nữ?"
"Lần sau tới lượt bên nam."
Khương Sơ không thích rửa bát, huống chi là tất cả bát của những đôi khác: "Các ông làm người khó lắm à?"
Đầu tiên là không cho cô ăn, bây giờ lại bắt rửa bát.
Đạo diễn: Lịch sự cười xấu hổ.
Cô vào phòng thay quần áo, chuẩn bị tâm lý thật lâu mới đi đến gõ cửa phòng Hứa Đình Thâm: "Hứa Đình Thâm?"
Người đàn ông mở cửa, hai nút áo sơ mi trên cùng để mở, lộ ra xương quai xanh bên trong khiến người khác suy nghĩ linh tinh, bên trên là đôi môi mềm mại, Khương Sơ sửng sốt một chút rồi bối rối rời ánh mắt.
"Chuyện gì?" Âm cuối của Hứa Đình Thâm còn mang theo chút lười biếng.
Khương Sơ đưa thẻ nhiệm vụ ra, anh nhàn nhạt nhìn cô: "Không đi."
Khương Sơ đột nhiên nhận ra đáng lẽ vừa rồi không nên cho anh xem thẻ nhiệm vụ.
Hứa Đình Thâm định đóng cửa, cả người Khương Sơ liền bám trên cánh cửa như thạch sùng, giọng nói mềm mại: "Nếu không đi tôi sẽ phải rửa bát đấy."
Anh không tỏ ra thương hoa tiếc ngọc mà gỡ từng ngón tay cô: "Được, đến lúc đó em rửa bát, tôi ở một bên cổ vũ tinh thần."
Khương Sơ: "..." Cổ vũ tinh thần mẹ nhà anh.
Cô đang định từ bỏ, đạo diễn đột nhiên nói: "Nếu chương trình không thể diễn ra như thường, khách mời sẽ bị trừ một nửa tiền cát-sê."
Có mười câu hỏi, đáp án của Khương Sơ và Hứa Đình Thâm đều khớp nhau hoàn toàn, ngay cả cặp đôi thật cũng không ăn ý bằng họ, thế là lúc bỏ phiếu xem cặp đôi nào đang yêu nhau thật thì bọn họ lại được điểm tuyệt đối, chính Khương Sơ và Hứa Đình Thâm cũng không ngờ đến.
Khương Sơ: "..."
【 ha ha ha ha Cặp đôi giả này thế mà lại ăn điểm tuyệt đối? Trò này là thật à? 】
【 Vẻ mặt Khương Sơ như bị sét đánh ngang tai. 】
【 Khương Hứa cp, Khương Hứa cp. 】
【 Đừng cử động, để tôi chuyển cục dân chính đến đấy cho hai người lập tức kết hôn. 】
【 Chỉ mỗi tôi thắc mắc sao đáp án của họ lại khớp nhau như vậy à? Chẳng lẽ họ là người yêu thật? 】
Trở lại phòng, Hứa Đình Thâm cầm tệp nhân dân tệ mỏng đập vào đầu cô, đường cong nơi khóe miệng không giảm: "Vui lắm à?"
Giống như trước kia, anh làm tất cả chỉ vì muốn lấy lòng cô.
Camera man: "Hai người yêu nhau thật à?"
Khương Sơ lấy lại tinh thần, do dự một chút rồi bắt đầu nói hươu nói vượn: "May mà có đạo diễn đưa kịch bản."
Đạo diễn: Tôi không có, không phải tôi, đừng nói linh tinh.
Ánh mắt Hứa Đình Thâm ảm đạm dần, nhưng trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười bất cần đời: "Đạo diễn không đưa kịch bản thì sao thắng được? Dù là người yêu thật cũng không ăn ý như vậy, anh thấy đúng không?"
Nụ cười trên mặt Khương Sơ cực kỳ gượng ép, cô im lặng không nói.
Trên khung bình luận cuối cùng fan cp cũng đã yên tĩnh lại. Cơm tối do Khương Sơ nấu, dù sao cũng không thể mặt dày đến mức để người khác rửa. Đêm khuya, tất cả mọi người đều đã mệt, nhân viên công tác tan làm, Hứa Đình Thâm bảo đạo diễn tắt hết tất cả camera.
Khương Sơ đi dép lê tới, trên người mặc bộ áo ngủ màu hồng, đôi chân thẳng tắp trắng nõn lộ ra dưới váy, trên tóc còn đọng hơi nước, đôi mắt mơ màng như nai con. Yết hầu Hứa Đình Thâm chuyển động, rời mắt sang chỗ khác: "Không ngờ nhớ cũng rất rõ."
Một lúc lâu Khương Sơ mới nhận ra anh đang ám chỉ điều gì.
"Không phải em..." Hứa Đình Thâm nhếch khóe môi: "Nhiều năm như vậy vẫn nhớ mãi không quên tôi chứ?"