Sự Đầu Hàng Ngọt Ngào

Chương 4 : Lừa gạt

Ngày đăng: 16:36 27/05/20


Ngày chia tay hôm đó Khương Sơ vẫn đứng ở cửa lớp học Hứa Đình Thâm đợi anh như mọi khi, bạn cùng lớp Hứa Đình Thâm ra trước tiên, cả đám cười đùa tí tửng: "Chào chị dâu."



Đến giờ Khương Sơ vẫn còn nhớ rõ hôm đó Hứa Đình Thâm mặc áo sơmi trắng, một tay xách áo khoác đỏ trên vai, tay kia để trong túi quần, đường hoàng mà nghiêng đầu cười, con ngươi trong không che giấu được kinh hỉ: "Đợi anh cùng ăn cơm à?"



"Em có chuyện muốn nói với anh." Cô nâng mắt, trong ánh mắt hiện rõ sự không vui.



Hứa Đình Thâm nghĩ mình đã chọc giận cô, định ôm bả vai lại bị cô né tránh, tay khựng lại giữa không trung một lát sau mới buông xuống. Đang chuẩn bị nói gì đó để dỗ cô, Khương Sơ đột nhiên nói:



"Chúng ta chia tay đi."



Tựa như mặt hồ yên tĩnh đột nhiên bị ném một viên đá xuống.



Thiếu niên còn chưa kịp phản ứng, Khương Sơ đã nói tiếp: "Em đánh cược với người khác nên mới hẹn hò với anh, em không thích anh."



Xung quanh đang yên tĩnh lập tức nổi lên những tiếng bàn luận, Hứa Đình Thâm đứng im tại chỗ, sắc mặt trắng bệch.



Đến bây giờ khi nhớ lại, trái tim Hứa Đình Thâm vẫn còn thấy đau như bị kim châm chi chít. Lúc này anh lại nhắc tới, chẳng khác gì tự xỉ nhục bản thân.



Hoặc có lẽ ngay từ khi đồng ý lời mời của chương trình để tiếp cận cô, chính anh đã tự xỉ nhục mình.



Khương Sơ đột nhiên tỉnh táo lại, tay phải gắt gao nắm chặt áo ngủ hình dâu tây không lên tiếng, thời gian như kéo dài gấp đôi, Hứa Đình Thâm cười nhạo một tiếng: "Tôi đùa thôi..."



"Anh cảm thấy có khả năng này sao?" Khương Sơ hỏi lại.



May mắn là cô không sa vào cạm bẫy ôn nhu của Hứa Đình Thâm, mục đích của anh khi tham gia chương trình này là để cười nhạo cô, cô sao có thể bị lừa chứ.



Thần sắc trên mặt người đàn ông trong nháy mắt đã vỡ vụn, anh chăm chú nhìn Khương Sơ, thử tìm trên gương mặt cô dấu hiệu cho thấy cô đang nói dối nhưng thất bại. Hứa Đình Thâm xỏ tay vào túi quần, định lấy thứ gì đó để làm dịu tâm tình xuống, lại hoảng hốt nhớ ra là mình đã cai thuốc từ lâu.



Anh nhếch môi, nhìn cô một cách ngạo mạn: "Vậy thì tốt, dù sao thì có người bạn trai cũ ưu tú như tôi, chỉ sợ sau này em không tìm được người khác nữa."



"..." Khương Sơ nhìn anh không nói nên lời, nhỏ giọng lầm bầm: "Mỗi một người theo đuổi tôi đều ưu tú hơn anh nhiều."



Hứa Đình Thâm đưa tay nắm chiếc cằm mềm mại của cô: "Chưa tỉnh ngủ đã tới đây à?"



"..." Hừ, cô mũi, đồ quỷ đáng ghét.



Hứa Đình Thâm lòng bỗng chua xót, anh ngừng lại không dám hỏi thêm.


Hứa Đình Thâm lấy lại tinh thần: "Rau thơm, rau cần, cà tím, mướp đắng, rau diếp, đậu côve..."



Khương Sơ vì theo kịp tốc độ lời nói của anh mà viết chữ như múa, cô không nhịn được mà chế giễu: "Thế mà lại kén ăn như vậy..."



Anh lười biếng dựa ra sau, hai tay gối sau đầu, "Tôi kén ăn cũng vẫn 93,5."



Khương Sơ 82,5 tức giận liếc anh, răng mèo lộ ra như muốn cắn nát người.



Không hiểu sao tâm tình Hứa Đình Thâm lại rất tốt.



Khương Sơ nghiêm túc viết xong, Hứa Đình Thâm híp mắt: "Rất có thiên phú làm bác sĩ."



"Hả?" Cô không hiểu.



Anh xé giấy ghi chú trên tay Khương Sơ rồi nhẹ nhàng dán lên đầu cô, giọng nói mang theo từ tính như được mài giũa: "Không cần luyện chữ cũng đạt tiêu chuẩn."



"..."



Khương Sơ đẩy xe đi chợ mua thức ăn, nhờ vẻ ngoài lanh lợi đáng yêu mà khi trả giá được không ít lợi. Mua xong đồ ăn, khi đi ngang qua quầy bán đồ ăn vặt cô cố ý chỉ mua một gói rồi hướng về phía máy quay cười giảo hoạt, chỉ vào đồ trong tay: "Đợi lúc về tôi sẽ khoe với Hứa Đình Thâm bánh này ngon như thế nào."



Cô lôi kéo camera man: "Có thể cho tôi chụp vài tấm được không, để lát nữa cho Hứa Đình Thâm xem."



【 Ha ha ha Khương Sơ cô là quỷ à? 】



【 Xin lỗi tôi vào nhầm kênh, đây không phải chương trình tạp kỹ về tình cảm mà là cuộc thi ấu trĩ thì đúng hơn. 】



【 Ngày nào hai bạn trẻ cũng giả bộ yêu đương, ngọt quá đi mất. 】



Đến khi Khương Sơ trở về thì đã ăn đến nửa bụng rồi, Hứa Đình Thâm đang ngồi trên ghế sofa lật xem một quyển sách dày, cô đặt mấy túi đồ lên bàn: "Anh nhìn này."



Hứa Đình Thâm đi qua nhìn.



"Hài lòng không?"



"Hài lòng."



Toàn bộ rau củ mà anh ghét, Khương Sơ đều mua không thiếu loại nào!