Sư Phụ Vô Lương, Ma Nữ Phúc Hắc

Chương 54 : Tiểu thư Hoa gia

Ngày đăng: 08:00 19/04/20


Phượng Thiên Sách vừa phe phẩy cây quạt, vừa lắc đầu: “Nhị đệ quá lỗ mãng, còn chưa biết rõ tình huống ra sao đã vội chạy qua, chừng nào nó mới học được bản lĩnh thong dong bình tĩnh như đại ca này chứ?”



Già Lam không nhịn được nói móc hắn: “Giống như ngươi? Cả ngày chậm rì rì, không nhanh không chậm, chờ ngươi đến, người cũng đã chết hết rồi, cưu người cái gì?”



“Ý của Tiểu Lam Lam là cứu?” Hắn hỏi ngược lại.



Già Lam chần chừ, cũng phải, chưa biết rõ tình huống cụ thể, làm sao nàng biết có nên cứu hay không? Nếu như là cái bẫy thì sao? Cảm thấy Phượng Thiên Dục hình như hơi lỗ mãng, có thể Phượng Thiên Sách nói đúng.



TRong lòng tán thành, ngoài miệng lại không đồng ý: “Ta không biết bọn họ, lại không có giao tình gì hết, xem tâm tình của ta mới quyết đinh được.”



Phượng Thiên Sách cười mê người: “Tiểu Lam Lam không hổ là tri kỉ của ta, ta cũng nghĩ như vậy.” Hắn cười rất xán lạn, giống như nàng có suy nghĩ như của hắn là chuyện rất vinh quang.



Già Lam quan sát hắn, càng nhìn càng phát hiện hắn giống như là mê cung, khiến người ta khó hiểu.



Không bao lâu, đường núi vừa chuyển, cảnh sắc mở rộng trước mắt, kèm theo tiếng rống điếc tai, bọn họ đưa mắt nhìn, liền bị cảnh tượng trước mặt hù giật mình.



Bọn họ nhìn thấy gì? Bọn họ nhìn thấy lỗ hổng trên mặt đất trên sườn núi có một con quái vật lớn, thân hình khổng lồ, so với con voi không kém bao nhiêu, thân thể màu xanh sẫm, trên đầu và lưng có lốm đốm màu xanh nhạt tô điểm, toàn thân có bộ vảy cứng dày cộm nặng nề, mới nhìn còn tưởng là con rắn mối to, nhưng lại có tốc độ nhạy bén như con chuột.



“Là Thử Tích.” Mộc Tây Lâm hiếm khi chủ động nói chuyện, mở miệng gọi tên con quái vật có hình thù kì quặc kia.



“Thử Tích là cái gì?” Lần đầu tiên Già Lam nhìn thấy co quái vật có hình thù kì quái và hung dữ như vậy. Trong lòng liền ngứa ngáy, không phải là sợ hãi, mà là con quái vật này có bộ dạng khiến nàng mắc ói quá.


Bỗng nhiên, nàng ta quay đầu chuyển mục tiêu sang Già Lam, có hứng thú với nàng. Cái này không trách nàng ta được, Già Lam đứng ở giữa ba vị mĩ nam rất là nổi bật, liếc mắt liền thấy được sự có mặt của Già Lam.



“Ta?” Già Lam buồn cười, sờ sờ cái bớt trên mặt, thật sự có thể dùng thuốc để trị, đơn giản thế ư?



Nàng khoát khoát tay: “Ta không có năng lực đó, không sử dụng đan dược của Hoa gia các ngươi được đâu.”



“Làm sao chứ? Để ta xem bớt của ngươi, Hoa gia của ta thuốc gì chẳng có, nói không chừng có thể trị được cái bớt trên mặt của ngươi...” Hoa Ti Lung đi về phía nàng.



Nàng ta mặc đồ đỏ, khiến Thử Tích hưng phấn, đột nhiên nhảy ra khỏi vòng chiến đánh về phía Hoa Ti Lung.



Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, ba người nhón Hoàng Bộ Anh Kỳ không dự đoán được, Hoa Ti Lung càng không dự liệu được.



Bóng đen khổng lồ từ trên trời giáng xuống...



“Hoa tiểu thư!”



“Mau tránh ra!”



“Mợ nó!”



Ba người nhóm Hoàng Bộ Anh Kỳ hô to, đáng tiếc nước xa không cứu được lửa gần, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn bi kịch diễn ra, chỉ biết lo lắng suông.