Sủng Thê Làm Hoàng Hậu
Chương 113 :
Ngày đăng: 22:46 21/04/20
Trang thị đang ở tiền viện, từ trong phòng Chân Bảo Lộ đi ra, vẻ mặt bực bội: “Đang yên đang lành, như thế nào liền chạy đi đâu nước? Trong phủ chúng ta vẫn luôn yên bình, nàng vừa đến liền xảy ra chuyện rồi. Hôm nay còn là ngày đại hỉ Thừa Lãng chúng ta, nhiều xúi quẩy a.”
Lúc này Từ lão phu nhân không ở đây, Trang thị mới dám nói loại lời này. Từ Cẩm Tâm lại là bồi ở bên cạnh nàng, lập tức nhân tiện nói: “Nương, người sao có thể nói như vậy?” Nhìn thấy Chân Bảo Lộ suy nhược tái nhợt, Từ Cẩm Tâm làm biểu tỷ, cũng là đau lòng.
Trang thị không lại nói nhiều. Ngày xưa nàng đối hai khuê nữ cũng là cực thương yêu, bằng không Từ Tú Tâm kia cũng sẽ không dưỡng thành loại được nuông chiều mà hư, lúc này nàng cúi đầu nhìn nhìn bụng Từ Cẩm Tâm, nhíu mày nói: “Ngươi trông ngươi xem, gả đi cũng đã nhiều ngày, như thế nào bụng còn không có nửa điểm động tĩnh? Hôm nay ngươi thấy Chân Bảo Quỳnh kia. Ngươi xem nàng một chút, nhìn tính tình rất mềm mại, chính là so với ngươi còn thông minh hơn, hiểu được sớm sinh đứa nhỏ mới là chuyện đứng đắn. Ngươi cũng không biết, Trung Dũng Hầu phủ kia đối cô con dâu này tốt bao nhiêu.”
Từ Cẩm Tâm không muốn đề cập đề tài này.
Nàng gả cho trưởng tử Lễ bộ Thượng thư Lâm gia, lúc mới vừa gả đi cũng là cầm sắt hòa minh tương kính như tân, nhưng bụng Từ Cẩm Tâm chậm chạp không có động tĩnh, thái độ phu gia tự nhiên thay đổi. Từ Cẩm Tâm không nắm chắc khí, trượng phu muốn nạp thiếp, nàng cũng là không có cách nào.
Nhất thời Từ Cẩm Tâm cũng không có lên tiếng, chỉ sắc mặt thản nhiên nói: “Ta đi xem Tú Tâm một chút.”
Trang thị oán trách một câu. Nghĩ tới hai nữ nhi của Từ thị, đều gả được nhà tốt, nàng tự nhiên tồn tâm ganh đua so sánh, Chân Bảo Quỳnh kia vừa gả đi liền mang thai, Chân Bảo Lộ mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng cũng là có chút ít khả năng, dễ dàng lật đổ Vương thị, trong tay phụ trách quản lý việc bếp núc trong phủ. Mà hai khuê nữ của nàng, một cái so với một cái càng không bớt lo.
Trang thị bất đắc dĩ thở dài một hơi, điều chỉnh tốt tâm tính, liền chuẩn bị lần nữa vào chỗ ngồi.
Lại nói Trang thị nhập chỗ ngồi, tân lang vốn nên ở đây mời rượu lại là không thấy bóng dáng. Trang thị gọi người tìm gã sai vặt Song Thụy bên người Từ Thừa Lãng, hỏi: “Đại công tử đâu?”
Song Thụy ấp úng, có chút không dám nói, rồi sau đó sợ hãi Trang thị uy nghiêm, mới lên tiếng: “Đại công tử hắn... Hắn đi tây sương phòng.”
Trang thị quả nhiên là dở khóc dở cười.
Ở trong ấn tượng của nàng, đây là lần đầu Tiết Nhượng dùng giọng điệu này nói chuyện cùng nàng. Bất quá nàng biết rõ, hôm nay hắn đại khái là có chút ít bị hù đến.
Thượng nhi vội nói: “Là ta không đúng.”
Tiết Nhượng không để ý tới hắn, đè lại thân thể thê tử cho nàng nằm xong. Bởi vì vẻ mặt hắn quá dọa người, Chân Bảo Lộ cũng là an lặng yên tĩnh, không dám nói thêm một chữ nữa. Làm xong những chuyện này, Tiết Nhượng mới quay đầu lại xem cậu em vợ, thấy hốc mắt hắn khẽ phiếm hồng, vẻ mặt cũng không có phân nửa động dung, gằn từng chữ, “Không muốn chuyện gì đều tìm đến Nhị tỷ ngươi, ngươi cũng không phải tiểu hài tử.”
Chân Bảo Lộ tự nhiên không biết rõ lời này ý gì, chỉ cảm thấy đệ đệ này mặc dù tâm tính thành thục, làm việc cũng như người lớn, nhưng nói cho cùng chẳng qua là tiểu nam oa bảy tuổi.
Thượng nhi nắm thật chặt hai tay, khó được nhu thuận: “Ta biết rõ.” Hắn nhìn thoáng qua Chân Bảo Lộ trên giường, nói, “Nhị tỷ nghỉ ngơi thật tốt, ta không làm phiền tỷ nữa.”
Xem bóng dáng Thượng nhi nho nhỏ đi ra khỏi phòng ngủ, Chân Bảo Lộ mới nóng nảy, nhìn Tiết Nhượng gọi: “Đại biểu ca!” Lẩm bẩm, “Thượng nhi xưa nay không thân với ta, hôm nay khó được lộ ra tính tình tiểu hài tử, huynh sao lại như vậy, lần tới hắn đâu chịu thân cận ta?”
Đổi là thường ngày, Tiết Nhượng sớm chịu thua, mà hiện nay hắn lại là xem nàng, giọng nói nhàn nhạt nói: “Nếu thật không có lương tâm như vậy, nàng lại cần gì đối tốt với hắn?”
Chân Bảo Lộ hấp hấp môi muốn thanh minh, chống lại đôi mắt Tiết Nhượng đen nhánh hẹp dài, á khẩu không trả lời được. Nàng thật là tính tình như vậy, nhưng với Thượng nhi không giống. Chân Bảo Lộ tồn áy náy kiếp trước thua thiệt hai đệ đệ, cho nên đối với người khác, tư thái cao hơn nữa, chẳng thèm ngó tới, ở trước mặt bọn đệ đệ, nàng lúc nào cũng là phóng tư thái thấp hết sức.
Hốc mắt nàng phiếm hồng, Tiết Nhượng nhìn, cuối cùng là mềm lòng.
Hắn ôm cả người và chăn vào trong ngực, nhìn nàng, rất lâu, mới chậm rãi nói: “Tiểu Lộ, có một số việc, nàng cảm thấy không có gì, cảm thấy không ủy khuất. Bọn họ là thân nhân của nàng, dù đối với nàng không tốt, làm sai điều gì, nàng cũng sẽ dễ dàng tha thứ bọn họ... Nhưng ta sẽ không.”