Sủng Thê, Manh Y Tài Nữ

Chương 28 : Ta sẽ bảo vệ nàng

Ngày đăng: 00:56 22/04/20


“Người cố ý phải không?”



Hai tay của Mộc Phỉ chống lên bàn, ánh mắt sáng lên như đóm đóm nhìn chằm chằm Viêm Dục vẫn đang ung dung uống trà. Đáng lẽ nàng phải nghĩ ra sớm hơn chứ?



Đối với y thuật của nàng Mộc Phỉ rất tự tin, thuật châm huyệt bằng ngân châm mỗi đợt trị liệu là một tuần, tổng cộng nàng đã trị liệu cho Viêm Dục chín ngày, làm sao đang chuyển biến tốt đẹp lại đột nhiên lơ mơ lại được.



Viêm Dục khẽ cười một tiếng, nhìn ánh mắt đen như mực mang theo chất vấn nhìn chằm chằm hắn của thiếu nữ, không khỏi cảm thấy vui mừng, đương nhiên là hắn cố ý rồi, nữ nhi của hắn, hắn nâng niu trong lòng bàn tay như bảo bối như cục cưng, há lại để cho người khác chửi bới?



Nghĩ đến Xảo Nương không kiêng dè nói ba chữ “Tiểu đề tử”(vợ bé), khóe môi đang mỉm cười của Viêm Dục khựng lại, ánh mắt càng thâm trầm.



“Ai nha, ta nên nghĩ ra sớm hơn chứ, biết vậy trừng trị ả nhiều hơn.”



Mộc Phỉ rời khỏi bàn, lẩm bẩm tại chỗ, khuôn mặt nhỏ nhắn như hoa lê bắt đầu ão não.



Sao nàng ngốc như vậy, Viêm Dục làm như vậy là muốn giúp mình hả giận, đáng lẽ lúc nãy phải cho ả kia mấy châm, để cho ả quên đi mấy chuyện nàng và Viêm Dục đã làm với ả. Giờ thì tốt rồi, ả đã chuồn mất tiêu, hình như trước khi đi còn hung ác hâm dọa, thế lực gia tộc của Xảo Nương rất lớn, nhất định là ả về tìm viện binh. Tưởng Mộc Công thật thà thì không sao, còn nhớ đến tình làng nghĩa xóm, nhưng người nhà mẹ đẻ của Xảo Nương có thể bỏ qua sao?



Càng nghĩ càng lo lắng, nàng thì thân phận nhỏ bé, Viêm Dục vẫn chưa khỏi bệnh, vạn nhất bị người ta đánh bị thương thì sao?



“Nữ nhi, có ta ở đây, ta sẽ không để người khác làm nhục thân thế của con, ta sẽ bảo vệ cho con.”



Viêm Dục kéo Mộc Phỉ đang lo lắng nóng nảy qua, dùng cằm cọ cọ lên trán của nàng, dịu dàng trấn an.



Nữ nhi đang lo lắng cho hắn, thật tốt quá.




Thị trường? Ý của nàng có phải là có kiếm được lời không hả?



Qua thời gian chung sống cùng Mộc Phỉ, khả năng lý giải của Viêm Dục tăng lên rất nhiều đến mức có thể hiểu được những từ ngữ kỳ quái mà thỉnh thoảng nàng nói ra, suy đoán được hàm nghĩa bên trong của chúng.



Viêm Dục cầm tiếp một viên bỏ vào trong miệng tỉ mỉ thưởng thức, vừa rồi bởi vì trong miệng toàn vị cay đắng, nên chỉ cảm thấy vị từ chát chuyển thành vị ngọt, bây giờ ăn thêm một viên mới cảm thấy bên ngoài đào thì giòn bên trong lại mềm, vị ngọt bên ngoài giống như thấm vào trong thịt, nhai rất tốt, càng ăn càng thèm, càng thèm càng muốn ăn thêm. Sau khi ăn xong dạ dày thư thái rất nhiều, chua chua ngọt ngọt vừa phải, cảm giác tươi mới lại còn lưu lại chút vị ngọt trong miệng. Rất hợp khẩu vị của nhiều người, muốn kiếm chút lời không khó.



Trực giác cho hắn biết, đây là một cơ hội kiếm bạc.



“Chủ ý này rất tốt, chỉ là, nếu mình mở cửa hàng, có thêm đường dây tốt để tuyên truyền, nhất định sẽ lời rất nhiều.”



Nói đến đây, trong nháy mắt một loạt kế hoạch hiện ra trong đầu, bao gồm vị trí của cửa hàng, tuyên truyền mở rộng như thế nào, kinh doanh ra sao, hắn chìm đắm trong suy nghĩ của mình, bắt đầu cân nhắc.



“Cửa hàng?” Mộc Phỉ kinh ngạc hỏi ngược lại, nàng cũng biết mở tiệm tương đối là tốt, nhưng ngẫm lại, tình huống trong nhà nàng rất rõ ràng, cùng với số tiền để dành là hai lượng bạc, làm sao mở cửa hàng được? không đồng ý lắc đầu một cái:



“Quá không thực tế.”



Viêm Dục lấy lại tinh thần, kinh ngạc muốn thốt lên, nhưng nhìn thấy vẻ mặt Môc Phỉ mất mát, khóe môi khẽ nhúc nhích, dịu dàng nói:



“Không vội, tiền có thể từ từ kiếm, rồi sẽ có cửa hàng của riêng mình, giờ thì làm chút cho chính mình ăn, không cần quá phô trương.”



Mộc Phỉ suy nghĩ một chút thấy cũng đúng, gật đầu một cái không bàn về chuyện này nữa