Sủng Yêu: Bí Mật Của Bà Xã
Chương 12 : Bước đầu theo đuổi
Ngày đăng: 19:16 19/04/20
Kể từ khi đi dự bữa
tiệc đó xong Mạc Tử yên dứt khoát không bước chân ra ngoài, điều này
khiến Vân Hinh Như cảm thấy khác thường, cứ nghĩ là con gái bởi vì Trác
Lân mà vết thương trong lòng vẫn chưa khỏi nên mới tự nhốt bản thân
trong nhà. Tất nhiên Vân Hinh Như không tin những lời con gái nói, mặc
dù nhận được câu trả lời xác đáng nhưng là một người mẹ, cũng là người
chứng kiến đoạn tình yêu của con gái, sao bà có thể dễ dàng tin tưởng
con gái đã từ bỏ Trác Lân cơ chứ?!
Vì vậy tự bản thân bà đi xác
nhận, hỏi han tình hình của con gái nhưng con gái lại trả lời bản thân
không sao, cô chỉ cảm thấy chán nản, không muốn ra ngoài. Thật ra nguyên nhân cũng cô ở trong nhà rất đơn giản, cô chỉ là đang suy nghĩ xem rốt
cuộc Bùi Vân có âm mưu gì đối với Trác thị, liệu chuyện này có liên quan đến Ám Dạ thị hay không, đó là điều Mạc Tử Yên quan tâm. Dành suốt ba
ngày để nghĩ đến chuyện này, Mạc Tử Yên sợ rằng nếu không suy nghĩ thật
kĩ thì bản thân có giống như trước trở thành một con cờ trong tay Trác
Lân hay không, ba ngày tuy không dài nhưng cũng đủ để một người làm mẹ
lo lắng cho con gái của mình!
“Yên Nhi, chuyện học của con ở
trường đại học…” Mấy ngày nay bà đang cảm thấy có nên nói chuyện này hay không nhưng Yên Nhi đã 20 tuổi, đủ tuổi để hiểu rõ bản thân đang làm
gì, dù sao Mạc gia chỉ có một người con là Yên Nhi, định sẵn sau này sẽ
kế thừa sản nghiệp của gia đình nhưng vì mấy năm trước con gái vì tình
yêu mà đánh mất lý trí nên bà đã không nói, hiện tại xem như cũng đã khá hơn rồi. Bà cùng Vũ Hiên cũng không thể sống lâu hơn nữa, nếu con gái
vẫn không lớn lên được thì Mạc gia sẽ đi về đâu?! Cuộc đời chồng bà đều
cống hiến hết sức mình vì gia nghiệp, nếu thật sự bại trong tay con gái, Vân Hinh Như thật sự không biết làm sao!
đuổi được thì sao? Liệu có thể khiến anh yêu cô hay không đó là điều
khiến Mạc tử Yên phải lo lắng, mặc dù kết hôn năm năm nhưng cô vẫn không thể hiểu rõ được anh, anh là một người rất khó để nắm bắt…
“Cốc!” Mạc Tử Yên lấy tay gõ vào đầu mình, sao cô đột nhiên lại suy nghĩ nhiều như thế chứ, cứ theo đuổi anh thì sẽ biết anh có yêu cô hay không mà,
Mạc Tử Yên của ngày xưa là một người rất tự tin, bất kể chuyện gì cũng
không cúi đầu chịu thua, vẻ tự tin cô đâu mất rồi chứ?!
Mạc Tử
Yên nhanh chóng hồi phục tinh thần, nói với địa chỉ nhà hàng anh hay đến cho bác Hải để bác chở cô đến đó, dù sao binh đến tướng chặn, nước đến
đất ngăn, đến lúc đó chết thì chết, Mạc Tử Yên cô cũng không sợ!
Bác Hải nahnh chóng lái xe đến nhà hàng mà cô đưa địa chỉ, cô nói với bác
Hải vài lời rồi mở cửa xuống xe, đi vào bên trong nhà hàng.
Nhà
hàng này là nhà hàng mà trước kia anh thường hay đến để ăn trưa, sở dĩ
cô biết được là trước cô cũng tình cờ đến đây, huống hồ sống chung năm
năm, ít nhiều gì Mạc Tử Yên cô cũng biết được sở thích của anh một chút!
Vừa mới bước vào Mạc Tử Yên đã nhìn thấy một người đàn ông tuấn tú ngồi ở
bàn số ba, người đó không ai khác ngoài anh, hôm nay anh mặc một chiếc
áo sơ mi màu trắng tinh khiết không nhiễm một hạt bụi, áo khoác ngoài
đen khiến anh càng thêm lịch lãm, dường như nhận thấy ánh mắt của cô anh liền vội vàng đi dậy đi đến bên cạnh cô, bên môi còn gợi lên ý cười khó hiểu, không hiểu sao nhìn thấy nụ cười này Mạc Tử Yên cảm thấy có gì đó là lạ. Nhìn lại bàn của anh thì thấy có một cô gái đang ngoài quay lưng với cô, mặc dù chỉ thấy bóng lưng nhưng Mạc Tử Yên cũng hiểu rõ cô gái
này xinh đẹp không kém cô!