Sủng Yêu: Bí Mật Của Bà Xã
Chương 76 : Tâm tư của Lãnh An Nhiên
Ngày đăng: 19:17 19/04/20
“Lần này thì không cần tôi phải giới thiệu nhỉ?” Cô gái cầm lọ nước hoa nhếch môi, giọng nói của cô không khác trong điện thoại là bao, chính là sau khi truyền qua máy móc, âm thanh của cô tuy hay nhưng lại mất đi vài phần linh động, hiện tại không có máy móc tác động, giọng nói xuất phát từ cổ họng của cô gái truyền đến như âm thanh của trời, bất kì người nào nghe được đều không tự giác chìm đắm trong đó.
Giọng nói này rất hay, là giọng nói hay nhất Mạc Tử Yên từng nghe, nếu không phải giữa bọn họ có mẫu thuẫn thì có lẽ cô cũng sẽ giống như những người khác, rất thưởng thức giọng nói này.
Lần trước cô có lên mạng tìm hiểu thông tin về Lãnh An Nhiên, tất nhiên cũng thấy qua ảnh của cô ta, trong tấm ảnh là một cô gái mang vẻ đẹp dịu dàng của con gái phương Đông, thân hình cô mềm mại uyển chuyển, trên người cô toát lên vẻ lạnh lẽo, ánh mắt tĩnh như nước hồ thu, môi mỏng nhếch lên, ý cười nhàn nhạt. Mặc dù kính đen đã che hết nửa gương mặt nhưng Mạc Tử Yên vẫn cảm thấy đường nét của người đối diện rất giống cô gái trong hình, lúc đầu cô chỉ nghi ngờ nhưng khi nghe thấy giọng nói của đối phương cô liền có thể khẳng định người trước mặt chính là Lãnh An Nhiên.
Người mà cô đang tìm.
“Lãnh tiểu thư, cô muốn gì?” Mạc Tử Yên sớm đã chuẩn bị tâm lí cho cuộc gặp mặt này, từ lần trước Lãnh An Nhiên gọi cho cô cũng đã cách đây hai tuần, cô vốn dĩ nghĩ rằng cô ta sẽ sớm đến tìm cô cho nên mấy ngày gần đây Mạc Tử Yên rất ngoan ngoãn ở nhà đợi tình địch của mình tìm tới cửa. Không ngờ hai tuần trôi qua Lãnh An Nhiên lại không có chút tin tức nào, trên báo đài chỉ nói đến việc Lãnh An Nhiên đang chuẩn bị khởi quay Song diện vương phi, chắc hẳn là cô ta rất bận nên mới không có thời gian tìm đến cô, vì vậy Mạc Tử Yên mới đi theo Ám Dạ Nghiên ra ngoài, không ngờ lại gặp mặt cô ta ở đây.
Nơi này là trung tâm thương mại, người ra vào rất nhiều, cho dù ngày mưa thì khu mua sắm vẫn rất đông người, Lãnh An Nhiên là người của công chúng, là Tiểu Thiên Hậu đầy tiềm năng của Thịnh Thế, lẽ ra cô ta không thể xuất hiện tùy tiện trước mặt đám đông, cho dù cô ta thật sự muốn hẹn cô ra nói chuyện cũng sẽ không tìm một nơi đông người như ở đây, thế nhưng cô ta lại xuất hiện trước mặt cô, cũng không biết là cô ta không sợ đám phóng viên đó chụp được hình của mình hay thật sự không hề bận tâm?
Dựa vào thái độ của người trước mặt, Mạc Tử Yên đoán chắc là vế sau.
Cô gái tháo kính ra, để lộ dung nhan xinh đẹp, ánh mắt cô nhìn người đối diện có phần chế giễu: “Tôi muốn gì? Không phải bản thân cô đã có câu trả lời hay sao?” Buổi chiều hôm nay Lãnh An Nhiên có hẹn chụp hình ở trung tâm thương mại này, trong lúc nghỉ ngơi thì cô nhìn thấy bóng người quen thuộc bước vào cửa hàng hương liệu nên đã đi theo, vốn dĩ cô muốn tìm Ám Dạ Duật trước nhưng anh lại không chịu gặp cô, cho dù là kiếp trước hay kiếp này trong lòng anh vẫn không có hình bóng của cô, nếu đã như vậy cô chỉ có thể tìm đến Mạc Tử Yên, bởi cô biết cô gái này có tầm quan trọng thế nào đối với anh, chính là lịch của cô đã kín hết, nếu không cô đã sớm có thời gian tìm đến Mạc Tử Yên. Chỉ là người tính không bằng trời tính, còn chưa đợi cô đi tìm thì Mạc Tử Yên đã xuất hiện trước mắt cô, nếu đã như vậy hẹn ngày không bằng quyết định là hôm nay đi?
“Cô muốn Duật?” Tuy là câu hỏi nhưng ngữ khí lại khẳng định.
Người phụ nữ này chính là tình địch của cô, cho dù là người ngu ngốc cũng biết được mục đích của cô ta khi đến tìm cô là gì nhưng Ám Dạ Duật là chồng của cô, làm sao cô có thể dễ dàng buông tay anh ra để cho người phụ nữ khác cướp anh đi?
Lãnh An Nhiên rất hào phóng thừa nhận: “Đúng vậy, tôi muốn cô rời khỏi anh ấy, nhường vị trí bên cạnh anh ấy cho tôi.” Cô phấn đấu cả đời để có thể đứng ở bên cạnh anh, cô tình nguyện vì anh bước chân vào giới giải trí đâu đâu cũng là vũng bùn đó, đến cuối cùng anh lại chết đi, bỏ mặc cô ở lại thế giới này một mình, không những không thể đứng ở bên cạnh anh lại còn mất đi anh, Lãnh An Nhiên làm sao cam tâm?
Anh chết rồi cô cũng không muốn sống nữa, đang lúc sự nghiệp lên cao cô đột nhiên tự sát, mọi người không ai biết lý do, bởi vì bọn họ chỉ nhìn thấy thành công mà cô đạt đước chứ không hề nhìn thấy thất bại của cô, Ám Dạ Duật là thất bại lớn nhất cuộc đời cô, lúc mở mắt cô cứ nghĩ là bản thân tự tử không thành không ngờ cô lại trùng sinh. Đó là hơn một năm về trước, khi cô đang quay quảng cáo ở biển, cô suýt chết đuối vì chân bị chuột rút, tai nạn không cướp đi tính mạng của cô còn giúp cô nghịch chuyển thời không từ tương lai trở về, Lãnh An Nhiên khi đó vừa cảm thấy vui vẻ lại có chút lo lắng.
Vui vẻ là vì cô có thể quay ngược về quá khứ, có thể biết trước những điều sắp xảy ra với anh, từ đó có thể thay đổi nhân sinh của mình, lo lắng là vì đây không phải thời điểm thích hợp để cô trùng sinh, nếu có thể cô muốn quay về thời cao trung, quay về Nam Thành, nơi mà anh và cô gặp nhau lần đầu tiên, cô muốn mình mang thân phận bạn gái anh, chứ không phải “bạn gái của bạn thân” ở bên cạnh chăm sóc anh.
Tuy nhiên trên thế giới, chỉ cần bản thân không ngừng cố gắng thì không có gì là muộn.
“Lãnh tiểu thư, có bệnh thì phải uống, cô bệnh không nhẹ, đừng đi ra ngoài nói lung tung, nếu để đám phóng viên đó chụp được hình, người bị ảnh hưởng sẽ là cô.” Giọng điệu mười phần châm chọc, Ám Dạ Duật là chồng của cô, dựa vào đâu cô phải nhường anh cho cô gái này?
Trong lòng Mạc Tử Yên có một sự bài xích mãnh liệt với Lãnh An Nhiên, cảm giác cho cô biết, cô không thích cô gái này, không chỉ liên quan đến Ám Dạ Duật mà còn bởi vì cô ta mang cho cô cảm giác không thoải mái.
“Mạc Tử Yên, cô không biết mình đang chống đối với ai đâu.” Sắc mặt Lãnh An Nhiên lập tức thay đổi, nụ cười trên môi đã biến mất thay vào đó là ánh mắt ân trầm khiến người khác nhìn vào có chút sợ hãi.
“Phải không?” Mạc Tử Yên nghi hoặc, cô muốn biết Lãnh An Nhiên rốt cuộc dựa vào đâu mà lại có tự tin đến trước mặt cô, yêu cầu cô rời khỏi Ám Dạ Duật?
Lãnh An Nhiên cười lạnh: “Cô là đang chơi đùa với lửa đó, cô có biết hậu quả khi chơi với lửa là gì không?” Cô kề sát vào tai người đối diện, âm thanh thanh thúy không ngừng vang lên như một hồi chuông cảnh báo: “Chính là bị thêu đến chết đó.”
Mạc Tử Yên dựa vào Mạc thị mới dám kiêu ngạo như vậy, nếu không có Mạc thị, cô ta cũng giống như bao nhiêu người bình thường khác, thế nhưng khi nào Mạc Vũ Hiên còn, Mạc thị còn, Mạc Tử Yên còn tư cách kiêu ngạo, chính là thời gian cũng không còn bao lâu nữa, để xem lần sau gặp lại, Mạc Tử Yên có thể giữ nguyên bộ dạng kiêu ngạo như vậy được hai không?!
Mạc Tử Yên chớp mắt: “Cô là đang uy hiếp tôi?” Lần đầu tiên bị người uy hiếp, hơn nữa đối tượng uy hiếp lại là tình địch của bản thân, Mạc Tử Yên tỏ vẻ, cô là lửa thì bà đây là nước nè, muốn đấu thì nhào vô.
“Mạc Tử Yên, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, rời khỏi anh ấy, tôi sẽ buông tha cho cô.” Tuy hiện tại chưa thể nắm được Mạc thị trong tay nhưng Lãnh An Nhiên cô là người trùng sinh, cô dùng tận năm năm để tìm cách đối phó với Mạc thị, đối với mỗi bước tiến của Mạc thị cũng nắm được một chút tình hình, muốn bọn họ thua lỗ trong một dự án cũng không quá khó, mặc dù không thể khiến Mạc gia phá sản nhưng đây chẳng phải là lời cảnh báo tốt nhất dành cho Mạc Tử Yên sao?
“Lãnh tiểu thư, rốt cuộc cô lấy đâu ra tự tin mà dùng thái độ hùng hồn dọa người như thế?” Thái độ như vậy của Lãnh An Nhiên khiến cô có một cảm giác bất an, thái độ này chỉ thể hiện ở hai loại người, loại thứ nhất chính là giả vờ như thật, loại thứ hai là cô ta thật sự có năng lực để uy hiếp cô. Trên đời thứ Mạc Tử Yên để ý nhất là gì? Ngoại trừ Ám Dạ Duật thì cũng chỉ có Mạc gia.
Cho nên Lãnh An Nhiên muốn ra tay với Mạc gia? Cô ta có năng lực đó sao? Mạc Tử Yên có chút không tin, thế nhưng thái độ của người đối diện khiến cô không thể không tin, cô gái này... vẫn nên phòng bị cô ta thì tốt hơn.
Nhìn ra sự sự bất an trong đôi mắt của Mạc Tử Yên, cô châm chọc nói: “Thế nào, sợ rồi sao?” Phụ nữ luôn nhạy cảm với nguy hiểm, Lãnh An Nhiên tự nhân thấy bản thân có đủ năng lực đánh bại Mạc thị, Mạc Tử Yên không thể nào là đối thủ của cô.
Mạc Tử Yên mặt không đổi sắc trả lời: “Đúng vậy, tôi sợ rồi.”
“Nếu đã như vậy...” Lãnh An Nhiên không có chú ý đến thái độ khác thường của cô, chỉ nghĩ nếu cô đã đồng ý thỏa hiệp thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn bao giờ hết, nếu Mạc Tử Yên thật sự biến mất, cô sẽ không động tay động chân với Mạc thị làm gì.
Mạc Tử Yên âm dương quái khí mở miệng: “Tôi biết cô có bệnh nhưng không ngờ lại nặng như thế, Lãnh tiểu thư nếu cô không điều trị kịp thời thì sẽ vô phương cứu chữa đấy.”