Sỹ Đồ Phong Lưu
Chương 278 : Bực bội
Ngày đăng: 04:32 20/04/20
- Anh còn nhớ mấy người họ hàng tới nhà em lần trước không?
Dương Phàm vừa bê bát cơm lên miệng, nghe thế liền dừng lại nói:
- Nhớ chứ, lần đó họ tới vì chuyện phá nhà và chuyển nhà cũ chứ gì.
- Thím ba có một người con trai, gần đây hình như công việc không tốt lắm. Thím nhờ em nói với anh chuyện này. Em cũng không định giúp đâu nhưng nghĩ rằng em sắp phải đi học đại học, ông bà không có ai chăm sóc…
Nếu đổi là bình thường, Dương Phàm nhất định sẽ không quản chuyện này dù đó chỉ là chuyện của một cú điện thoại. Tuy nhiên, câu nói cuối cùng của Hiểu Nguyệt đã làm Dương Phàm xúc động. Cô bé này thực sự quá lương thiện. Nếu đến Bắc Kinh học mà vẫn vương vấn, lo lắng chuyện ở nhà thì không được. Nhất định phải làm cho cô em này không còn gì phải lo lắng nữa cả.
- Em nói với thím ba, anh chỉ hỏi bà ấy một câu, có thể chiếu cố ông bà cho tốt được không? Nếu có thể cam đoan, anh sẽ gọi điện tới lãnh đạo đồn công an, nói họ chiếu cố anh họ của em.
Dù có ngây thơ hơn nữa thì Hiểu Nguyệt cũng hiểu vì sao Dương Phàm làm như vậy. Cô bé cảm thấy cay mũi, vội vàng quay đầu đi, giọng nghẹn ngào:
- Vâng, em biết rồi. Cảm ơn anh.
Thu dọn bát đũa xong, Hiểu Nguyệt đi ra ngoài, không ở lai nói chuyện như bình thường.
Nhìn bóng dáng gầy gò của Hiểu Nguyệt, Dương Phàm rút thuốc ra, châm một điếu, trong lòng cảm thấy ấm áp. Một lát sau, Hiểu Nguyệt trở lại, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Dương Phàm, hơi thở dài nói:
- Anh, em làm khó anh rồi.
Trên thực tế lúc này tâm tình Dương Phàm có thể nói là không thể bình tĩnh nổi, thầm nhủ có lẽ mình đã xem thường Đổng Trung Hoa. Mình vẫn hơi kém thuần thục, chín chắn một chút trong quan trường, hoặc có thể nói là mình hơi nóng vội, xem nhẹ quyền lực lời nói của Đổng Trung Hoa.
Kế tiếp Đổng Trung Hoa để Nguyên Chấn tiếp tục nói về chuyện đường cao tốc. Dương Phàm đầu óc hơi loạn, tuy nhiên trên mặt vẫn không hề có biến hóa gì.
Rốt cục, nghe được Nguyên Chấn nói:
- Công tác chuẩn bị ban đầu của đường cao tốc đại khái là như thế, bây giờ tôi muốn nói một việc khác. Xét thấy giá nhà đất trong thành phố chúng ta tăng lên quá nhanh trong hai năm gần đây, chính quyền tỉnh đã tổ chức nghiên cứu và luận chứng cẩn thận, quyết định học tập theo kinh nghiệm của các tỉnh bạn, triển khai công trình an cư của thành phố Uyển Lăng.
Lúc này trong đầu óc hỗn độn của Dương Phàm đột nhiên như có một tia lửa điện xẹt qua, nháy mắt chiếu sáng hết thảy. Dương Phàm cầm lấy một điếu thuốc, châm lửa, hít một hơi thật sâu, hai mắt hơi nheo lại, nhìn cả Đổng Trung Hoa và Nguyên Chấn.
Thái độ này của Dương Phàm khiến Đổng Trung Hoa cảm giác như thể một con sư tử đã ăn no, đang ngắm kỹ xem con mồi kế tiếp là ai. Kỳ thật, lúc này Dương Phàm mới chính thức hiểu rằng Đổng Trung Hoa và Nguyên Chấn đang tiến hành một cuộc giao dịch.
Xây dựng đường cao tốc, triển khai công trình an cư, trên danh nghĩa thì cả hai đều là phạm vi quản lý của chính quyền thành phố. Quyền phát ngôn của Dương Phàm không có trọng lượng lớn nhưng hai người kia nhưng vẫn có thể ảnh hưởng tới một số việc cụ thể trong thành phố. Chẳng lẽ phó bí thư thị ủy quản lý Đảng mà lại không có tiếng nói gì sao? Chuyện gì chẳng phải có người đi làm chứ?
Mặc kệ nói như thế nào, Dương Phàm hôm nay xem như ăn một cú không lớn không nhỏ. Đương nhiên, cũng từ nội dung hội nghị hôm nay, Dương Phàm thu được một ít tin tức mà mình muốn. Đổng Trung Hoa và Nguyên Chấn hợp tác có chừng mực, tình huống cụ thể cần phải thông qua các quan hệ khác để làm rõ thêm.