Sỹ Đồ Phong Lưu
Chương 408 : Trêu chọc
Ngày đăng: 04:34 20/04/20
Lợi ích hiện ra trước mặt sẽ có bao người thản nhiên đối mặt như vậy chứ? Trong lòng Tào Dĩnh Nguyên không tự giác mà than thở. Đột nhiên Tào Dĩnh Nguyên cảm thấy cách làm này của Dương Phàm có thể là cách làm hợp lý duy nhất. Ngô Địa Kim và Đàm Tuyết Ba chiếm được một ít gì đó, nhưng chỉ thu vào mà không bỏ ra sao? Lát nữa nhất định sẽ thảo luận về việc lựa chọn người ở vị trí chủ tịch huyện Văn Hải, Tào Dĩnh Nguyên thầm nghĩ như vậy. Tùng Lệ Lệ rất nhanh quay lại thông báo hai vị kia đã đến phòng họp nhỏ. Dương Phàm và Tào Dĩnh Nguyên cùng nhau đi tới.
Thấy vẻ tham lam trong mắt Ngô Địa Kim và Đàm Tuyết Ba, trong lòng Dương Phàm không khỏi dâng lên một tia cười lạnh. Bàn ăn này, hai người này nhất định đã ăn đủ, nhưng bây giờ kéo thêm Tào Dĩnh Nguyên vào, thức ăn liền không đủ. Không đủ thì mọi người tranh nhau đi. Các người mà không tranh đoạt thì sao thể hiện được tầm quan trọng của bí thư thị ủy.
Sau một phen khách khí, Dương Phàm cười cười mời thuốc mọi người, chờ bốn cây thuốc tỏa khói, Dương Phàm mới rất bình tĩnh nói:
- Vấn đề nhân sự ở huyện Văn Hải, tất cả mọi người chắc đều có suy nghĩ cụ thể. Bây giờ chúng ta mở một cuộc thảo luận nho nhỏ về vấn đề này.
Khi Ngô Địa Kim và Đàm Tuyết Ba thấy Tào Dĩnh Nguyên xuất hiện, trong mắt đều lộ ra một tia nghi vấn. Ngô Địa Kim là người cẩn thận bắt đầu đảo qua người Dương Phàm. Rất rõ ràng Ngô Địa Kim mẫn cảm ý thức được cuộc họp bên nay có lẽ không đơn giản như bề ngoài. Trực giác nói cho Ngô Địa Kim biết bí thư thị ủy Dương Phàm muốn ra bài.
Đàm Tuyết Ba cũng là người giàu kinh nghiệm, chẳng qua lúc này không cho cho phép lão nghĩ nhiều. Vị trí ở huyện Văn Hải nhiều như vậy, không tranh thì sao đến tay mình được.
- Vì việc tổ chức bộ máy cán bộ mới cho huyện Văn Hải, ban Tổ chức cán bộ không thể đứng bên ngoài. Sau khi về tôi đã suy nghĩ cẩn thận nên đưa ra một danh sách sơ hộ. Mời mọi người xem một chút.
Đàm Tuyết Ba nói xong liền lấy ra ba bản danh sách đã in từ trước, đứng lên phát cho ba người.
- Ỷ mình già nên không xấu hổ hả. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ngô Địa Kim thầm mắng một câu, ánh mắt lại chuyển sang Dương Phàm.
Dương Phàm nhìn danh sách một chút, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt mà nhìn danh sách của Ngô Địa Kim và Đàm Tuyết Ba. Sau đó Dương Phàm cười nói:
- Tôi tôn trọng ý kiến của các đồng chí. Hơn nữa tôi cũng mới đến thành phố Hải Tân một thời gian, tôi chỉ đưa ra để mọi người tham khảo mà thôi.
Dương Phàm nói rõ mình sẽ đứng ở trên đỉnh núi xem cảnh tượng, người phía dưới tranh đấu thế nào Dương Phàm thấy rõ ràng. Chuyện này rất rõ ràng, mọi người đều biết Dương Phàm đang suy nghĩ cái gì. Nhưng không ai có thể nhượng bộ ở vấn đề này. Dương Phàm đến đây không quá lâu, hắn có người đề bạt hay không tạm thời thoạt nhìn không quá quan trọng. Đàm Tuyết Ba và Ngô Địa Kim là cán bộ bên phía nhân sự, nếu như không thể tranh được với Tào Dĩnh Nguyên, như vậy mới là mất mặt.
Giữa hai bản danh sách, mọi người bắt đầu tiến hành chiến đấu. Gần như mỗi một vị trí ba người Ngô Địa Kim, Đàm Tuyết Ba và Tào Dĩnh Nguyên đều tranh đấu một phen. rất nhanh Ngô Địa Kim và Đàm Tuyết Ba đều nhìn ra một vấn đề, Tào Dĩnh Nguyên căn bản là lao ra phá rối. Tên này mỗi vị trí đều nói mấy câu, sau đó chỉ cần bị phản bác là câm miệng không tranh nữa. Mấy lần mới đầu còn tốt một chút,các vị trí liên quan rất nhanh được bàn luận xong. Hai người Đàm Tuyết Ba và Ngô Địa Kim lúc này mới có phản ứng, những người mà Ngô Địa Kim đề cập thật đúng là chưa từng thành công.
Ngô Địa Kim và Đàm Tuyết Ba ý thức được chuyện này đã muộn rồi. Bộ máy huyện Văn Hải coi như đã chọn được gần hết người rồi. Bây giờ chỉ còn lại một bí thư đảng ủy công an và một chủ tịch huyện. Bởi vì Đàm Tuyết Ba và Ngô Địa Kim có ảnh hưởng nhỏ bên hệ thống công an, nên vị trí này không có người thích hợp để lựa chọn. Đương nhiên hai vị này cũng biết Trầm Ninh là người của Dương Phàm, nên vị trí này là của Trầm Ninh.
Nếu dám ăn loạn, như vậy sẽ bội thực mà chết đó.
- Về vấn đề lựa chọn bí thư đảng ủy công an huyện Văn Hải, tôi thấy nên trưng cầu ý kiến các đồng chí cục Công an thành phố Hải Tân là tốt nhất. Tạm thời không thảo luận vội ở đây, mọi người cảm thấy thế nào?
Tào Dĩnh Nguyên lúc này nhảy ra làm người tốt. Đàm Tuyết Ba còn đỡ một chút nhưng Ngô Địa Kim hận Tào Dĩnh Nguyên đến chết, vừa nãy bị ép tranh cãi không ít với Đàm Tuyết Ba.
Tất cả mọi người đều không phải lương thiện gì cả, Ngô Địa Kim len lén nhìn lướt qua Tào Dĩnh Nguyên, lại nhìn Đàm Tuyết Ba thi thoảng mắt lại lóe lên, vội vàng thu lại một chút. Vị trí chủ tịch huyện Văn Hải không thể nghi ngờ là trọng tâm đợt tranh đoạt ngày hôm nay.