Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

Chương 25 : Kiều Thê Mang Bầu Chạy (6)

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Edit:An Minh Tuệ.



___________________



Khi Hàn Khiếu nghe thấy tiếng rít gào bên kia thì điện thoại liền tắt, hắn gọi điện thoại lại cho Giang Niệm, đầu dây bên kia đã không liên lạc được.



Lão gia tử lập tức nhìn ra được sắc mặt của Hàn Khiếu không đúng, nghĩ rằng lúc này đã xảy ra chuyện gì, bất quá ông cũng là người đã trải qua nhiều sóng gió, trầm giọng nói:



" Lái xe biết Niệm Niệm đi đến chỗ nào, Niệm Niệm gửi tin nhắn bảo muốn cùng bạn bè cùng đi ăn cơm tối, không ở quán ăn thì chắc sẽ ở gần chỗ đó, cháu đến đó xem!"



Hàn Khiếu mặc dù không biết Giang Niệm xảy ra chuyện gì, tình huống như này quả thật làm cho trong lòng của hắn mười phần bất an, ngược lại là sợ gia gia lo lắng suy nghĩ lung tung sẽ làm hại cơ thể:



"Sẽ không có chuyện gì, bên ngoài trời mưa khả năng làm rơi điện thoại di động đi, gia gia đừng quá lo lắng, cháu trước đi xem một chút."



Hàn lão gia tử gật đầu, sắc mặt nặng nề, vội vàng thúc giục nói:



"Nhanh đi! Nhanh đi!"



Hàn Khiếu lập tức nhanh chân đi ra ngoài, bên trong bước chân đầy vội vàng nhưng chính hắn lại không phát hiện ra, vừa rời khỏi ánh mắt của lão gia tử, không cần phải che dấu, sắc mặt của hắn đều lạnh xuống.



Không cách nào phủ nhận, hắn rất lo lắng cho Giang Niệm.



Một cô gái tay trói gà không chặt nếu quả thật gặp phải kẻ xấu, khả năng cô sẽ bị thương cũng quá cao quá cao.



Hắn không cách nào tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra với Giang Niệm, dù sao cũng là cô gái nhỏ mà Hàn gia bọn họ bảo vệ hai năm, sao có thể tùy tiện bị bắt nạt? Cũng quá không đem Hàn Khiếu hắn để ở trong mắt!



Hàn Khiếu một đường đi, tâm tư sớm đã suy nghĩ rất nhiều thứ.



Xe con màu đen trên đường phóng nhanh, Hàn Khiếu gọi điện thoại cho một người bạn học cũ của hắn:



"Trịnh Khôn, giúp tớ tìm người."



Trịnh Khôn là bạn bè quen biết từ thời đại học, hai bên hắc bạch đều có chút quan hệ, tài xế nói hắn chỉ biết Giang Niệm đi đến quảng trường, còn về sau xem xong phim sẽ đi chỗ nào hắn cũng không rõ ràng.



Thời điểm vừa nãy hắn nghe điện thoại của Giang Niệm, đầu bên kia của điện thoại yên tĩnh đến đáng sợ, đây không phải là không khí ồn ào của quảng trưởng, hắn đoán Giang Niệm đã rời khỏi rạp, theo thời gian phim kết thúc mà tính thì đi cũng không được bao xa, hẳn là gần khu vực rạp chiếu phim.



Mặc kệ là có xảy ra chuyện gì hay không xảy ra chuyện gì, cứ lo trước sẽ tốt hơn, nếu như bởi vì hắn chủ quan dẫn đến Giang Niệm thật sự xảy ra chuyện gì, không nói chính hắn không chấp nhận được, thì Lão gia tử cũng muốn đánh chết hắn.



Trịnh Khôn khi ở đại học liền biết Hàn Khiếu là một người đàn ông ngoài mặt thì tươi cười nhưng bên trong lại lạnh nhạt, cũng biết Hàn Khiếu bị ép cưới Giang Niệm làm vợ, đương nhiên cũng biết Hàn Khiếu rõ ràng chỉ đối với Giang Niệm ngoài trách nhiệm ra thì không có nhiều tình cảm, lần này lại gấp gáp gọi điện thoại đến, nói gần nói xa đều là lo âu và khẩn trương, thật sự là không bình thường.



Chẳng lẽ cuối cùng áo bông nhỏ Giang Niệm cũng đem khối đá cứng đầu Hàn Khiếu làm mềm đi?



Cùng một thời gian, Hàn lão gia tử cũng gọi mấy cuộc điện thoại đi, mặc dù ông đã già, nhưng cấp dưới lại không ít, ông đến cái tuổi này, những người cấp dưới của ông đều ở các vị trí cao.



Thế là rất nhanh, đã huy động được không ít người ở các nơi, coi như thật sự Giang Niệm có bị bắt cóc, những kẻ kia cũng không thể trốn thoát khỏi Đế Đô!



Ngay tại thời điểm Hàn Khiếu đang lo lắng chờ đợi, rốt cục nhận được tin tức nói, tìm được Giang Niệm.



Hắn thốt ra:



"Cô ấy thế nào? Hiện tại đang ở đâu?"



"Bị mấy tên côn đồ bắt nạt, bị thương nhẹ, hiện tại đã được cảnh sát bảo vệ, tạm thời là an toàn."



"... Hàn Khiếu, Hàn Khiếu? Hàn Khiếu --!"



...



...


Hàn Khiếu lúc này liền gật đầu đáp ứng: "Cháu sẽ chú ý."



Trên đường trở về, Giang Niệm dùng điện thoại của Hàn Khiếu gọi cho Hàn lão gia tử nói cô đều không sao, ngược lại còn cười ha hả nói mình không có chuyện gì, để Lão gia tử đừng lo lắng, cô lập tức về đến nhà. Lão gia tử có thể không lo lắng sao? Lo lắng khiến ông không thể nuốt nổi cơm, đứng ở cửa ra vào đi qua đi lại, kể cả khi nhận được điện thoại của Giang Niệm, ông cũng không bớt lo lắng.



Giang Niệm cũng biết Lão gia tử là đang lo lắng cho mình, nhân tiện nói:



"Gia gia gia gia, cháu còn chưa ăn cơm đâu, hiện tại thật đói, cháu muốn ăn cá chưng của Vương thẩm làm!"



"Tốt tốt tốt, gia gia nói phòng bếp làm cho cháu!"



Lại nói chuyện hêm vài câu, rốt cục Lão gia tử cũng xác định là Giang Niệm an toàn, lúc này mới yên lòng tắt điện thoại, Giang Niệm trả lại điện thoại cho Hàn Khiếu.



Cô tựa đầu ở trên cửa sổ xe, yên lặng trầm mặc không nói.



Hàn Khiếu nhìn cô vài lần, chỉ cảm thấy bộ dáng cả người cô bọc một chiếc khăn tựa đầu vào cửa sổ thật khiến người khác đau lòng. Lại suy nghĩ lại việc lúc nãy, hắn là một người đàn ông đã lớn như vậy, làm sao lại ngây thơ cùng cô so đo cơ chứ?



Hàn Khiếu đang cảm thấy đau lòng, đột nhiên liền nghe thấy Giang Niệm thở dài, nghe giống như là khổ sở, lại giống như là sợ hãi.



Hàn Khiếu nghe được tiếng thở dài đó tim đều run lên một cái, muốn khuyên nhủ cô dỗ cô vui vẻ một chút lại không biết nên nói cái gì, dù sao Hàn Ngũ hắn còn chưa bao giờ đi dỗ dành ai.



... Bằng không, liền cho cô hai ngôi nhà?



Hắn vẫn là nhịn không được hỏi một câu:



"Giang Niệm, em đang suy nghĩ gì?"



Giang Niệm lắc đầu không muốn trả lời, cô nhìn ra ngoài cửa sổ, có chút u buồn nghĩ: Cô vốn nên trở thành một nữ vương để người khác ngưỡng mộ sùng bái, không nghĩ tới cuối cùng lại trở thành một cô nhóc đáng thương ngồi trên một cái ghế nhỏ, chỉ có thể nhận người khác đối với cô yêu mến cùng đau lòng. = =



Đại khái vận mệnh muốn để cho cô là thâm tàng bất lộ đi.



_______________________



Tác giả có lời muốn nói: Càng rồi ngao ~~



Cám ơn đã ủng hộ chính bản, ba mươi vị trí đầu đưa tiểu hồng bao, a a đát



« mỹ nhân tâm nguyện [ xuyên nhanh ] »by Nam Yên mười ba



Văn án:



Vì trở lại thế giới của mình, sở tịch cần phải xuyên qua đến thế giới khác nhau đi sửa chúng mỹ nhân kết cục bi thảm.



Quyển thứ nhất 【 thật giả bọ cạp nữ mỹ nhân như bọ cạp 】 không hiểu phong tình bọ cạp mỹ nhân vs sập nhân vật giả thiết mềm Thư Sinh



Quan nhỏ tỷ: Kể từ hôm nay, ta liền cái này trong phủ nữ chính, không thiếu ngươi áo cơm, sẽ không khắt khe, khe khắt ngươi, trả lại cho ngươi nuôi con trai, ngươi nên cảm tạ ta.



Bọ cạp mỹ nhân: Cảm tạ ngươi, cầm cái này mềm Thư Sinh cùng ngươi đổi về ta sống sờ sờ con trai.



Mềm Thư Sinh: Trong trí nhớ không có cái này một gốc rạ...



Máy tính Đọc tiếp: Mỹ nhân tâm nguyện [ xuyên nhanh ] ** *



Điện thoại Đọc tiếp: Mỹ nhân tâm nguyện [ xuyên nhanh ] OnClick=window. Open( "om in vite index? Novel ID=359 6021&in vite ID=4522322 ")



_________________



Mình edit sẽ có một số chỗ mình để nguyên văn vì mình cảm thấy như vậy đọc sẽ hay hơn.



Mọi người có cảm thấy khó hiểu hay đọc có cảm giác không thích không?