Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

Chương 31 : Kiều Thê Mang Bầu Chạy (12)

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Edit: An Minh Tuệ.



____________________



Hàn Khiếu rất tức giận, hắn tức giận nhìn Vương thẩm ôm túi lớn túi nhỏ leo lên xe tải nhỏ, lái xe đều đến giúp đỡ, bác sĩ của gia đình hắn mặc cái áo khoác trắng cõng cái hộp thuốc y tế cũng đi theo lên xe, liền ngay cả chú trông cửa cũng xách túi lên xe...



Xe tải nhỏ ầm ầm đi mất, cả ngôi nhà trống rỗng bây giờ cũng chỉ còn lại một mình hắn.



Hàn Khiếu:...



Hắn là Hàn ngũ thiếu, từ khi được sinh ra đến bây giờ, tất cả mọi người đều yêu thương che chở hắn, từ trước đến nay hắn chính là tiêu điểm mà vô số người chú ý đến! Ngay bây giờ, lần đầu tiên, hắn cảm giác mình bị mọi người bỏ rơi!



Tim hắn có cảm giác ẩn ẩn đau, cảm thấy có chút hít thở không thông.



Lại nói, tối qua không phải đã rất tốt sao? Rõ ràng giữa bọn họ như vậy phù hợp, như vậy vui vẻ, như vậy triền miên... Hắn coi là vào lúc đó bọn họ đã hiểu được tình cảm của lẫn nhau, cho nên mới cảm nhận được vui vẻ.



Vì cái gì Giang Niệm còn muốn đi?



... Chẳng lẽ không phải?



Hàn Khiếu vừa tức vừa đau còn cảm thấy rất ủy khuất, bọn họ vì cái gì vứt bỏ hắn ở đây một mình? Nhưng mà hắn có thể làm sao? Chỉ có thể đi đem cô vợ nhỏ của hắn cùng Lão gia gia dỗ trở về a.



Hắn một đường lái xe đi đến ngôi nhà kia, trên đường suy nghĩ kỹ, có phải là do đêm qua hắn không có đem lời nói rõ ràng ra, cho nên Giang Niệm hiểu lầm, bây giờ mới vội vã rời khỏi nhà?



Không chừng lúc rời đi cô còn rất khó chịu, Lão gia tử không yên lòng cho nên mới sang ở cùng cô!



Cũng trách hắn, tối hôm qua hắn đều bận rộn, đến lúc xong hết mọi việc muốn nói chuyện một chút thì thấy Giang Niệm vì quá mệt mỏi nên đã ngủ thiếp đi, buổi sáng lúc tỉnh dậy thì lại mơ mơ màng màng ôm cô, đến khi hắn muốn nói chút lời nói thân mật thì Giang Niệm vẫn ngủ say, hắn cũng không muốn đánh thức cô dậy, liền nghĩ dù sao về sau còn có rất nhiều cơ hội...



Đều là hắn suy nghĩ không chu đáo, cũng không biết sáng nay khi Giang Niệm tỉnh dậy, thời điểm nhìn cả căn phòng cũng chỉ thấy một mình cô, chắc hẳn cô đã rất thất vọng a? Đáng ra lúc ấy hắn nên gọi Giang Niệm dậy nói cho cô biết, hắn là thích cô, đặc biệt đặc biệt thích!



Dù sao khi hắn đến trước ngồi nhà kia của Giang Niệm, lúc đầu hắn cảm thấy bản thân thật ủy khuất cùng buồn bực nhưng dần dần cũng chỉ còn thấy đau lòng.



Nhưng trăm triệu lần hắn cũng không nghĩ đến, đem hắn nhốt ở ngoài cổng không phải là Giang Niệm, mà là Lão gia tử nhà hắn!



Chú giữ cổng nói nguyên văn lời của Lão gia tử là:



“Niệm Niệm nhà ta thật vất vả mới có thể quyết định rời bỏ phần mộ hôn nhân này để sống một cuộc sống mới, cháu đã trở thành người cũ rồi, đừng có đến quấy rầy nữa, để cho Niệm Niệm một con đường sống đi.” Đây chính là giọng điệu tận tình khuyên bảo, còn có cả một chút hương vị của xin buông tha.



Hàn Khiếu nghẹn họng nửa ngày, đây chính là vợ hắn! Bất quá nghĩ đến việc Lão gia tử cũng chưa biết chuyện hai người họ đã từ giả thành thật, hiện tại chắc chắn trong mắt Lão gia tử hắn chính là một quả trứng thối chuyên bắt nạt Giang Niệm đi.



Hắn đau đầu vuốt vuốt cái trán, chú giữ cổng lại nói: “Lão gia tử nói cậu có thể coi Giang tiêu thư là em gái để quan tâm cũng được, tốt nhất là nên lén lút quan tâm, nên đưa tiền thì đưa tiền cần chỗ dựa liền cho chỗ dựa, cũng đừng ở trước mặt của Giang tiểu thư mà lắc lư, miễn cho Giang tiểu thư lại nhớ đến tình cảm cũ, sẽ đau lòng!”



“...” Hàn Khiếu trầm mặc. “Chú để cho cháu đi vào, cháu đi vào cùng Lão gia tử nói chuyện.”



Chú giữ cổng bất đắc dĩ lắc đầu: “Ngũ thiếu gia, ngài có thể đừng làm khó chúng ta, Lão gia tử nói, không được là không được!”



“Vậy chú đi nói với Giang Niệm, liền nói cháu đến tìm cô ấy, cô ấy sẽ ra ngoài gặp cháu.”



“... Thời điểm Lão gia tử để cho chú truyền lời, Giang tiểu thư ở bên cạnh a.”




...



...



Hàn Khiếu đem mọi việc xử lý xong xuôi, đương nhiên lập tức đi tìm Giang Niệm, mong muốn Lão gia tử phát một chút lòng tốt.



Lão gia tử đối với hắn cũng coi như tạm chấp nhận, khi thấy Hàn Khiếu xử lý mọi việc, cũng có chút thả lỏng ra, nhưng vẫn như cũ không có mở cửa —— hai người Lão gia tử cùng với Giang Niệm ngồi xe lăn song song với nhau ở ngoài sân quan sát Hàn Khiếu, nhàn nhàn nói:



“Có chút chuyện như vậy tính cái gì? Còn phải xem biểu hiện về sau của cháu.”



Hàn Khiếu tim tắc, hai tay để trên cửa sắt, đáng thương nói: “Gia gia gia gia, ông có thể hay không mở cửa trước?”



Lão gia tử quay người, lăn xe lăn đi rồi: “Niệm Niệm đừng để ý đến nó, chúng ta đi!”



Hàn Khiếu: “Gia gia gia gia!”



Giang Niệm nhìn hắn một chút, mặc dù có chút tưởng niệm cơ bụng sáu múi của hắn, nhưng cô cũng là một đứa trẻ nghe lời, chỉ có thể tiếc nuối lăn lộn xe lăn đi cũng.



Hàn Khiếu: “Niệm Niệm Niệm Niệm!”



... Không, Niệm Niệm của hắn không có khả năng vô tình như thế, khẳng định là gia gia quăng nồi cho hắn!



Tình huống như vậy kéo dài một thời gian thật dài, ngược lại bây giờ hắn có thể gọi điện thoại cho Giang Niệm, nhưng căn bản được gọi điện thoại không phải là kết quả hắn muốn, mỗi ngày chỉ có thể gọi điện thoại, hắn lại nhớ lại những ngày chung sống cùng nhau mà hắn đã lãng phí, huống chi bây giờ hắn càng muốn bắt đầu sống một cuộc sống tân hôn cùng Giang Niệm, bây giờ gia gia nằm ngang ở trước mặt, quả thực đúng là một ngọn núi lớn khó vượt qua a!!



Bây giờ kể cả có nằm mơ hắn cũng đều nghĩ cách đánh bại gia gia!



Đương nhiên bây giờ Giang Niệm sống so với Hàn Khiếu cũng không có thoải mái hơn bao nhiêu, cô cũng bề bộn nhiều việc: mỗi sáng sớm cô đều tỉnh dậy trong căn phòng lớn của mình, chuyện thứ nhất chính là mở cửa sổ ra ngắm nghía một chút khu vườn của cô, ăn sáng xong còn phải đi đến sân bóng chơi một chút, đương nhiên cũng không thể bỏ qua ao nước nhỏ, phải mang thức ăn đến cho cá ăn, sống ở địa bàn của cô thì chính là con dân của cô, bất kỳ mạng sống nào cô cũng không coi nhẹ.



Trừ việc chăm sóc thiên hạ của mình, cô còn phải vội vàng nhận chuyển phát nhanh, vì cô phải mua mua mua, thời gian một ngày cũng không quá đủ, may mắn cô đã sớm có dự định trước, rất quan tâm đến bản thân mình, một ngày ba bữa đều đặc biệt ăn đúng giờ, bằng không thì đều muốn mệt ngã.



Cuộc sống bận rộn như vậy cũng không tiếp tục được quá lâu, bởi vì cô cẩn thận tính một chút, thời gian đến tháng của cô đã chậm hơn mười ngày.



Việc này đã nói cho cô khả năng trong bụng cô đã có một nhóc con.



Cô vuốt vuốt bụng, đây là số phận sắp đặt a!



Có thể đã có nhóc con, cô cũng đã chạy, vậy tại sao hào quang của nữ chính vẫn bị kẹt lại ở sáu mươi điểm mà không có nhúc nhích đâu?



... Có lẽ là bởi vì Hàn Khiếu mỗi ngày đều đến đây một chút, náo một chút, còn muốn gọi điện thoại gì gì đó, thế nên là do cô chạy chưa đủ xa chưa đủ tuyệt tình sao?



Chẳng lẽ cô phải rời khỏi ngôi nhà của mình rồi?



... Bây giờ vận mệnh muốn ra tay với một Tiểu Khả Ái như cô sao? QAQ



___________________



Tác giả có lời muốn nói: năm mươi vị trí đầu tiểu hồng bao, a a đát