Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

Chương 32 : Kiều Thê Mang Bầu Chạy (13)

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Edit:An Minh Tuệ.



___________________



Hai vạch, quả nhiên là mang thai, hiện tại cô chính là tiểu phú bà mang thai một nhóc con a.



Giang Niệm cẩn thận nghĩ nghĩ, bây giờ cô cũng đã chạy mà thai cũng đã có, nhưng hào quang của nữ chính vẫn bị kẹt ở sáu mươi điểm mà không hề thấy động đậy, vậy cũng chỉ có thể là tư thế chạy của cô không được đúng.



Bất quá cũng có thể là cô nghĩ sai, không chừng là do hiện tại Bảo Bảo còn quá nhỏ, không thể tính là một đứa nhóc a?



Giang Niệm sờ sờ phần bụng bằng phẳng, cảm thấy lần này khẳng định là cô không nghĩ sai! Rất nhanh liền lại tiếp tục vui vui sướng sướng ở trong ngôi nhà của cô, hẹn Lão gia tử cùng Lý lão Lưu lão đi câu cá, mỗi ngày đều cần cù chăm chỉ chăm sóc cho thiên hạ của mình, đối với mảnh đất này cô thật sự là yêu vô bờ bến!



Việc duy nhất không được tốt lắm chính là Hàn Khiếu suốt ngày lắc lư bên ngoài cổng, bởi vì có Lão gia tử nhìn nên hắn không vào được, liền thường xuyên gọi điện thoại dỗ cô ra ngoài, ngược lại cô rất muốn đi, dù sao nhóc đáng thương Hàn Khiếu có dáng người cùng khuân mặt rất đẹp trai, lại có cơ bụng sáu múi rất lợi hại, kia vai kia eo kia đôi chân dài, lại ngậm thêm một điếu thuốc, đôi mắt nhắm lại, nhả ra khói thuốc, một bộ dáng u buồn khiến người khác nhìn không thể rời mắt.



Cũng may Giang Niệm tâm chí kiên định, vì mảnh đất sông núi dưới chân cô, cô cũng chỉ có thể ở xa nhìn lén vài lần.



Miễn cưỡng xem như đây là vận mệnh mà cô phải chịu đựng đi.



Cho nên chân chính tính toán ra, Hàn Khiếu đã phải hơn một tháng không được gặp Giang Niệm —— tất nhiên là không tính khi nhìn qua hàng rào sắt.



Mọi người của công ty đều biết, con đường theo đuổi vợ của Hàn tổng thật là dài dằng dặc, đừng nói ngọn núi cao có tên là gia gia kia, chỉ thấy một bức tường Hàn tổng cũng chưa bước qua được đi!



Gần đây tinh thần của Tiểu trợ lý bị áp lực rất lớn, hắn rất sợ hãi, bởi vì năng lực làm việc của hắn quá mạnh! Hắn đã làm hệ thống bảo về cho ngôi nhà của Giang Niệm là tốt nhất, hắn đã tự mình đi mời người có danh tiếng nhất trong nước để thiết kế, đem ngôi nhà bảo vệ đến không có một kẽ hở, trọn vẹn bỏ ra bảy chữ số! Nếu như người ở bên trong không muốn cho người ngoài vào nhà, người bên ngoài lại cố tình muốn phá hệ thống bảo vệ kia, kết quả cuối cùng chính là cá chết lưới rách.



Mỗi ngày Tiểu trợ lý đều phải nhận những ánh mắt hình lưỡi dao của tổng tài nhà hắn, mỗi ngày đều hoảng sợ, sợ năng lực làm việc của mình quá mạnh sẽ khiến cho bản thân gặp tai họa, cuối cùng đến một ngày hắn không chịu nổi, rốt cục cũng bị bệnh như ước muốn, hắn đi xin nghỉ, phải đi bệnh viện kiểm tra một chút, bằng không thì khả năng hắn chưa kịp cưới vợ thì đã mất mạng.



Đương nhiên mấy người Lưu Chính Dương và Lý Phi cũng đều biết, Hàn ngũ thiếu phong lưu tiêu sái bây giờ đã chuyển sang đi theo con đường của phong cách u buồn, việc mà mỗi ngày làm nhiều nhất chính là ngửa mặt nhìn lên trời một góc bốn mươi năm độ, nhớ tới cô vợ nhỏ của hắn, lập mưu làm thế nào để đánh thắng gia gia xấu xa, khiến cho người khác nhìn vào không khỏi cảm thấy đáng thương.




Vì vui vẻ đưa tiễn Giang Niệm ra ngoài mở mang hiểu biết, đội bốn cây cần câu thần kỳ còn lặng lẽ meo meo tổ chức cho cô một bữa tiệc chia tay, còn nước mắt lưng tròng hát cho cô bài « chúc ngươi thuận buồm xuôi gió », thổi ngọn nến ăn bánh kem, bởi vì mấy Lão gia tử đường máu cao, liền chỉ có thể nhìn Giang Niệm ăn, càng ăn càng giống trẻ con, thật đáng yêu!



Giang Niệm gần đây là tăng cân không ít, nhìn kỹ đều có thể trông thấy bụng cô có một độ cong nho nhỏ.



“Niệm Niệm, một mình cháu ở bên ngoài phải chú ý an toàn, cháu sớm chút trở về a ~"



“Niệm Niệm, có việc liền gọi điện thoại về nhà, chúng ta đều cho cháu chỗ dựa!”



“Niệm Niệm, chúng ta sẽ nhớ cháu!”



Giang Niệm lau lau nước mắt nói: “Yên tâm, vô luận đi đâu, cháu vĩnh viễn là một thành viên của đội bốn cây câu thần kỳ!”



Ba Lão gia tử: “......”



Đến lúc Hàn Khiếu biết được tin, Giang Niệm đã ngồi trên máy bay ra nước ngoài, thời điểm hắn liều mạng chạy tới, Giang Niệm đã ở trên trời.



Giang Niệm nhìn bầy trời nắm chặt nắm đấm.



Cô sẽ còn trở lại!



___________________



Tác giả có lời muốn nói: không có ý tứ tại, chương này viết quá lâu, sau đó nghĩ đem cái này tình tiết viết đến tại phát, sau đó kéo đến bây giờ.



Ba mươi vị trí đầu tiểu hồng bao, ngẫu nhiên ba mươi tiểu hồng bao, a a đát ~