Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

Chương 44 : Đại Minh Tinh Tiểu Tình Nhân (7)

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Edit:An Minh Tuệ.



______________________



... Đại tỷ? Đại tỷ cái gì?



Kỷ Á Linh vạn vạn không nghĩ đến chuyện có thể xảy ra như vậy, hạ gục được một đứa Trịnh Kỳ coi như xong, lại còn liên tiếp hạ được thêm mấy đứa nữa? Một người là Tất Lỗi một người là Trần Hâm, còn có một người nữa... Giống như là Trần Khánh? Một tiểu minh tinh trong tương lai nhờ vào một bộ phim thần tượng mà hot lên, cũng chính là diễn viên mà một thời gian ngắn nữa cô ta định đi ký hợp đồng.



Tất cả biểu hiện âm thầm đắc ý của cô ta đều cứng ở trên mặt, trừng to mắt, không dám tin nhìn Giang Niệm giống như nhìn quái vật.



Cái này... Vì sao tất cả mọi việc đều không giống như cô ta nghĩ?!



Triệu Hằng cũng là một bộ dáng có chút ngoài ý muốn, hắn nhíu mày cười khẽ một tiếng, thản nhiên nói: “Chị Kỷ, chúng ta ở trong cái vòng này nhiều năm như vậy, cũng phải biết những tin đồn chưa chắc đã là thật, tin đồn bậy thì chỗ nào cũng có, nhưng nếu không hiểu rõ được mọi việc, tùy tiện tin vào những tin đồn đó, còn lấy nó để chửi bới người khác, đây giống như không phải chuyện mà một người thông minh biết suy nghĩ nên làm?”



Cũng bởi vì năng lực làm việc của Kỷ Á Linh không đủ, lại không đủ thông minh mới bị tổng giám đốc Ngô bỏ qua, giờ phút này lại bị Triệu Hằng nói ra, trong nội tâm cô ta vừa xấu hổ vừa tức buồn bực, cãi: “Mặc dù có nhiều người, nhưng cũng không thể chứng minh Giang Niệm cùng Trịnh Kỳ không có gì, không chừng những người kia là để che dấu? A Hằng, em đừng bị Giang Niệm lừa gạt!”



Triệu Hằng nói: “Em cùng với Giang Niệm nhiều năm như vậy, em so với ai khác đều biết cô ấy không phải là loại người mà chị đang nói kia, bất luận như thế nào em đều tin tưởng cô ấy, huống chi coi như bị lừa, em cũng vui vẻ chịu đựng. Còn có, dù sao việc này cũng là chuyện riêng của em và Giang Niệm, cũng không cần chị Kỷ phí sức quan tâm.”



Kỷ Á Linh một hơi nghẹn, dùng ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Triệu Hằng, cô ta đều không rõ đến tột cùng là vì cái gì, người đàn ông này cả hai đời đều đối với Giang Niệm khăng khăng một mực, đây là đàn ông sao?



“A Hằng, em suy nghĩ thật kỹ đi, căn bản Giang Niệm không có tài hoa gì, liền tùy tiện quay một bộ phim internet nát mà thôi, nghe nói ngay cả một người tài trợ tử tế còn không tìm được, nhưng lại được Trịnh Kỳ giúp đỡ liệu bên trong sẽ không có nguyên nhân sao? Khẳng định là Giang Niệm đã làm chuyện gì mà người khác không biết!”



Sắc mặt Triệu Hằng nghiêm một chút, giọng nói lạnh lùng: “Tiểu thư Kỷ Á Linh, đừng nghe vài câu tin đồn liền coi bản thân mình thấy được sự thật, dăm ba câu liền có thể chửi bới một người cố gắng, nói cẩn thận!”



Triệu Hằng không nổi giận, nhưng toàn thân hắn tỏa ra khí lạnh, môi mỏng khẽ mím mày nhíu lại cả người liền toát ra khí thế không giận tự uy, sự lạnh lùng trong mắt kia giống như băng lạnh, đâm vào trong lòng Kỷ Á Linh khiến cô ta chấn động, cả người đều bị dọa sợ.



Cô ta lúng ta lúng túng nửa ngày, vậy mà ở dưới ánh mắt của Triệu Hằng làm cho hoảng loạn, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì cho đúng.



Đúng lúc này, Giang Niệm đã đi đến, nhìn thấy bọn họ có chút vui vẻ lại có chút ngạc nhiên nói: “Triệu Hằng, chị Kỷ, mọi người trở về lúc nào, đã không nói một tiếng với em thì thôi, nhưng sao lại ở chỗ này đứng vậy?”



Kỷ Á Linh bỗng nhiên quay đầu, mới nhìn thấy rõ chẳng biết từ lúc nào mà Giang Niệm đã chạy đến phía sau cô ta, mà bên người Giang Niệm còn đi theo bốn người Trịnh Kỳ, Tất Lỗi, Trần Hâm Trần Khánh, ánh mắt nhìn cô ta rất là không thích. Kỷ Á Linh nhớ tới việc lúc trước ở khách sạn ngoài ý muốn gặp phải bọn họ, cả chuyện bị chế nhạo một trận, giờ phút này cũng lo lắng chuyện đó sẽ bị nói ra, cô ta có chút lo lắng, sửa sang lại biểu cảm, nhìn về phía Triệu Hằng biểu hiện muốn nói lại thôi cười cười nói: “Không có gì, vậy A Hằng, chị đi trước đây.”



Bộ dạng như vậy, nếu biến thành người khác sẽ suy nghĩ là bọn họ có chuyện gì.



Giang Niệm nhịn không được nhìn Triệu Hằng lại dò xét Kỷ Á Linh, sắc mặt của Triệu Hằng so với trước đó còn lạnh lùng hơn, nói: “Chị Kỷ, quan hệ trong công việc của chúng ta đã kết thúc, em cũng không thích có người một mực ở bên tai em nói chuyện vớ vẩn, về sau hẳn là sẽ không có liên lạc lại nhiều, chị đừng lại đến nữa.”



Kỷ Á Linh khiếp sợ nhìn về phía Triệu Hằng, giống như không nghĩ tới hắn thế mà ở trước mặt nhiều người như vậy nói ra câu tuyệt tình đến vậy! Thế mà không hề nể mặt cô ta một chút nào?



Trịnh Kỳ cười phốc một tiếng, đột nhiên giống như nghĩ đến điều gì, nói: “Tớ còn tưởng rằng là ai đây, đây không phải là cái người miệng rộng lần trước lúc ăn cơm gặp được sao?”



Tất Lỗi cười âm thanh lành lạnh, nói: “Hừm, chính là cái người nói bóng nói gió Đại tỷ của chúng ta là vướng víu, là chướng ngại vật nha.”



Trần Hâm trừng đôi mắt sau kính, hiếu kì nói: “Chính là cái người không có năng lực tạo quan hệ giữa diễn viên cùng đoàn làm phim, sau đó quăng nồi cho Đại tỷ của chúng ta sao?”



Trần Khánh: “... Hả?” cậu cái gì cũng không biết, chỉ có thể nói một từ cho đầy đủ.



Triệu Hằng lại là một bộ dáng cực kỳ ngoài ý muốn, nhìn một chút Giang Niệm một mặt vô tội, lại nhìn kỹ Kỷ Á Linh. Hắn nhớ đến lần trước Kỷ Á Linh liền ghé vào lỗ tai hắn châm ngòi ly gián nói nhìn thấy Giang Niệm cùng một đám phú nhị đại tiếp xúc rất thân mật, vân vân, hóa ra không chỉ có như vậy, thậm chí cô ta còn tìm đến chỗ Giang Niệm nói này nói kia, ngược lại còn quay đầu nói Giang Niệm cùng người khác không rõ ràng.



Triệu Hằng: “Kỷ Á Linh, bọn họ nói là sự thật?”



Kỷ Á Linh bị nhìn như vậy, trong lòng hơi loạn, bất đắc dĩ nói: “Chị đều nói lần trước đều là hiểu lầm, làm sao mọi người lại không tin chứ? A Hằng, em đừng hiểu lầm, chúng ta đã làm việc với nhau lâu như vậy, em biết chị không phải loại người như vậy.”



Triệu Hằng lạnh lùng, một chút cũng không nể mặt mũi: “Chị chính là như vậy, mới vừa rồi chị còn nói rất nhiều.”



Kỷ Á Linh: “......”



Trịnh Kỳ cười một tiếng, Tất Lỗi cũng không nhịn được cười ra tiếng nói: “Trước đó tớ còn cảm thấy kỳ quái, cứ coi là người đại diện vì suy nghĩ cho sự nghiệp của nghệ sỹ, cuối cùng bây giờ mới biết rõ ràng mọi chuyện, cô ta làm như vậy hóa ra là coi trọng người đàn ông của Đại tỷ chúng ta, muốn ép Đại tỷ của chúng ta chủ động rời đi thuận tiện chính mình được lên cấp!”



Bọn họ cũng không mù, biểu hiện của Kỷ Á Linh rõ ràng như thế, ai mà không nhìn ra là cô ta đối với Triệu Hằng có ý tứ? Không nói đến việc thật lòng hay không thật lòng, nhưng chạy tới đây muốn nhét mình vào trong ngực Triệu Hằng thì ai cũng cảm thấy được. Phụ nữ như vậy bọn họ đã thấy nhiều.




Hắn nắm một tay chống đỡ ở bên môi lấy cớ ho khan để che giấu ý cười, muốn nói phim này quả nhiên rất sát với tên, không hổ là « tôi cùng năm triệu yêu hận tình thù ».



Rốt cục Tất Tranh cũng là lần thứ nhất nhìn thấy Giang Niệm, một người gầy gầy nho nhỏ, tết tóc đuôi ngựa, nhìn chính là một cô nhóc nhỏ tuổi, so sánh với Giang Đại tỷ sức mạnh to lớn sức chiến đấu kinh người ở trong lòng của hắn quả thật là khác biệt rất lớn.



Càng làm cho hắn ngoài ý muốn chính là, con khỉ nhỏ của Trịnh gia Trịnh Kỳ lại còn thành thành thật thật cầm cái tấm bảng chiếu sáng đứng ở kia trợ giúp, Trần Hâm cũng ở đây. Hắn còn tưởng rằng mấy tên nhóc thúi này mặc dù đến, nhưng là đến chơi, không nghĩ là đang làm việc thật?



Mặt trời mọc ở phía tây rồi???



Tất Lỗi lôi kéo anh trai của mình đến chỗ Giang Niệm để giới thiệu lẫn nhau, Trịnh Kỳ cùng Trần Hâm bên kia cũng đến đây, khoe mẽ lại chân chó gọi hắn Tất tổng, đừng nói Tất Tranh thật là rất đắc ý.



Tất Lỗi nói: “Tất tổng, anh đừng nhìn thấy Giang đại tỷ tuổi trẻ, nhưng chị ấy thật sự rất chuyên nghiệp rất lợi hại, không chỉ có làm đạo diễn, còn làm biên kịch giám chế diễn viên, gần như tất cả mọi việc trong đoàn làm phim đều là chị ấy phụ trách. Đại tỷ, đây là anh trai của em Tất Tranh.”



Tất Tranh a một tiếng, giới thiệu như vậy có phải là quá bất công rồi không?



Giang Niệm đặc biệt thật lòng bái kiến kim chủ mà cô định ôm đùi: “Xin chào, tôi là đạo diễn của phim « năm triệu »Giang Niệm.”



Tất Tranh đưa tay cùng cô cầm một chút, ưu nhã soái khí: “Tất Tranh, xin chào.”



Giang Niệm cười, quả nhiên Tất Tranh giống như Tất Lỗi đều là người tốt, là kim chủ ba ba!



Bên kia nhân vật nam chính Trần Khánh cũng ở trong phòng đi ra, ngày hôm nay cậu vẫn mặc trên người một bộ quần áo đắt tiền, cả người đều phối hợp đầy đủ phụ kiện, quần áo mỗi ngày cậu mặc đều không giống nhau, Vacheron Constantin đều không mang giống nhau, bây giờ cậu rất bình tĩnh, rất trầm ổn, không còn có chuyện không biết đặt tay chân vào đâu.



Chỉ là không biết là vì cái gì, cậu đột nhiên cảm giác lạnh hết sống lưng.



Lại quay đầu, đã nhìn thấy Đại tỷ cùng ba tiểu thiếu gia Trịnh Kỳ, Tất Lỗi, Trần Hâm cùng một chỗ nhìn chằm chằm cậu, đứng bên cạnh bọn họ còn còn có một người đàn ông cao lớn tuấn lãng cho người ta có một chút cảm giác du côn, cả người mặc một bộ đồ vét đắt tiền, xem xét giống như là kim chủ ba ba... Còn giống như có chút quen mắt???



Đúng, đây không phải là anh trai Tất Lỗi Tất Tranh sao? Không phải chính là chủ nhân chân chính của bộ quần áo mà cậu đang mặc trên người sao?



Tất Tranh nhìn Trần Khánh từ trên xuống dưới vài lần, Trần Khánh không khỏi run chân.



Tất Tranh sờ cằm: “Bộ quần áo này, làm sao cảm giác có chút nhìn quen mắt nhỉ?”



Giang Niệm: “...!”



Trần Hâm: “...!”



Trịnh Kỳ: “...!”



Tất Lỗi: “......”



Vừa đúng lúc này, lại một giọng nói từ phía sau xuất hiện: “Tớ cũng cảm thấy khá quen nhỉ?”



Trịnh Nhị ca không biết từ nơi nào xuất hiện, hai tay đút trong túi quần, thoải mái nhàn nhã đi đến, giơ lên kính mắt gọng vàng của hắn, một bộ dáng tinh anh cấm dục.



Mọi người cùng đổ dồn ánh mắt nhìn về phía Trần Khánh.



Trần Khánh sợ quá khóc: “...... Em không biết, em cái gì cũng không biết, em thật sự cái gì cũng không biết???



Giang Niệm: “...... Tôi cũng không biết.”



Trần Hâm: “...... Em cũng thế.”



Trịnh Kỳ: “... Em cũng thế.”



Tất Lỗi: “Em cũng vậy!!”



Tất Tranh & Trịnh Hạo: Ha ha:)