Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

Chương 45 : Đại Minh Tinh Tiểu Tình Nhân (8)

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Edit: An Minh Tuệ.



__________________



Đây là vấn đề khó giải quyết nhất của Giang Niệm, vạn vạn không nghĩ đến chuyện hai người Tất Tranh, Trịnh Hạo dĩ nhiên đồng thời chạm thẳng vào mặt của Trần Khánh! Đều do cô, bị tiền tài che mờ đôi mắt, rối loạn đầu óc, chỉ nhìn thấy kim chủ ba ba ở trước mắt, đã quên hậu phương còn có một quả bom hẹn giờ.



Đừng nói Giang Niệm, ngay cả mấy người Trịnh Kỳ cùng Tất Lỗi, Trần Hâm cũng hoàn toàn không nghĩ đến còn có cái việc như này nha! Về phần tại sao... Đây đại khái là thuộc về sự ung dung không vội của kẻ trộm đã tái phạm nhiều lần.



Ánh mắt yếu ớt của Tất Tranh cùng Trịnh Hạo quét qua mấy người bọn họ, cùng nhau hừ lạnh một tiếng, cao ngạo ngửa cái đầu ngồi xuống một bên, Giang Niệm chỉ chú ý đến giày da dưới chân của Tất Tranh không nhiễm chút bụi nào.



Trịnh Hạo vểnh cái chân lên bắt chéo vào nhau, tươi cười như một lão hồ ly.



Quạt điện thổi phần phật nhưng cũng không có ai cảm thấy ồn ào, mấy người Trịnh Kỳ, Tất Lỗi, Trần Hâm liên tiếp trao đổi ánh mắt với nhau hiện rõ ra ý nghĩ câu kết cùng nhau làm bậy, Trần Khánh chân run run muốn rời xa chiến trường này, Tống Hàm Hàm nhìn đông nhìn tây suy nghĩ bản thân có nên sử dụng chiêu mỹ nhân kế để hóa giải bầu không khí một chút?



Không biết từ lúc nào Giang Niệm đã ngồi lên cái ghế bên cạnh Tất Tranh, Trịnh Hạo, tự động đem hai người thành đùi to mà cô cần ôm, cười nói: “Mọi người đều ngơ ra đấy làm gì, nhanh đi pha trà cho Tất tổng, Trịnh tổng đi.”



Trịnh Kỳ cùng Tất Lỗi, Trần Hâm nghe xong, giống như liều mạng, như ong vỡ tổ chạy đi pha trà, xa xa còn có thể nghe được tiếng của bọn họ chít chít ục ục, Tất Tranh hạ đuôi lông mày, liếc mắt nhìn Giang Niệm, âm thầm cắn cắn răng, cái thằng nhóc khỉ con này ở nhà đều giả điên giống như nói tiếng người nó đều nghe không hiểu, ở trước mặt Giang Niệm liền đổi chủng loại thành con cún con nghe lời!



Ngay cả Trịnh Hạo cũng không nhịn được âm thầm đánh giá Giang Niệm, cái người Giang đại tỷ này rốt cuộc là ai?



Trần Khánh nhìn xem bên này nhìn xem bên kia, chỉ muốn tìm cơ hội chạy đi, ai ngờ vừa đi hai bước liền bị gọi lại, Tất Tranh nở nụ cười hòa ái vẫy vẫy tay: “Mấy người cũng lại đây ngồi, đúng, cậu tên là gì?”



Trần Khánh lau mồ hôi: “... Xin chào Tất tổng, xin chào Trịnh tổng, em tên là Khánh Trần.”



Giang Niệm: “...”



Tất Tranh nga một tiếng: “Khánh Trần à?”



Trần Khánh xấu hổ nhưng lại không thất lễ mỉm cười, chỉ hi vọng cậu không bị nhớ kỹ.



Tống Hàm Hàm nghịch nghịch tóc, cười nói: “Chào Tất tổng, chào Trịnh tổng, em tên là Tống Hàm Hàm.” Vừa rồi thời điểm cô nghe đạo diễn Giang Niệm nói về kịch bản còn thấy tỉnh tỉnh mê mê, không hiểu rõ cái gì gọi là ‘muốn bảo vệ năm triệu’, hiện tại rốt cuộc cô đã hiểu được tâm trạng của nữ chính, đại khái giống như bây giờ vậy, cô muốn bảo vệ quần áo trên người Trần Khánh, kể cả hi sinh bản thân thì có đáng là gì!



Trịnh Hạo nhìn Trần Khánh lại nhìn Tống Hàm Hàm, cười một tiếng nói với Giang Niệm: “Đoàn làm phim của mấy người đúng là thú vị.”



Giang Niệm lại cười nói: “Nếu Trịnh tổng cảm thấy hứng thú liệu có muốn hay không gia nhập vào đoàn làm phim này của chúng tôi? Đoàn làm phim « năm triệu » cũng là do tôi đã trải qua nhiều năm rèn luyện mới tạo dựng lên được, không chỉ có nhân viên đoàn làm phim đều là người tài do tôi hành nghề nhiều năm từ từng những đoàn làm phim khác đào ra, diễn viên cũng là diễn viên già dặn có kinh nghiệm phong phú, ngay cả kịch bản cũng là do tôi viết trong bốn năm chỉnh sửa rất nhiều lần, tất cả như vậy mới có thể sáng tạo ra được một đoàn làm phim ưu tú như này ở trước mắt mọi người, bây giờ chúng tôi chỉ còn thiếu người tài giống như Trịnh tổng, Tất tổng gia nhập! Để rót đầy sức sống cho đoàn làm phim chúng tôi!”


Tất Lỗi lúc này cũng đang ở nhà ăn cơm, trước mặt ngồi chính là Tất Tranh, bây giờ Tất Lỗi đối với anh trai của cậu rất là khó chịu, bộ dáng chân chó lúc trước đã hoàn toàn không có ở đây, bởi vì anh trai cậu thật sự quá keo kiệt, quả thực chính là vắt chày ra nước*, cậu đều đã làm nhiều chuyện như vậy để cho anh cậu vui lòng thế mà một đồng tiền cũng không nỡ cho!



*Vắt cổ chày ra nước: người keo kiệt, bủn xỉn quá mức.



Tất Tranh đã sớm chú ý tới ánh mắt thở phì phò kia Tất Lỗi, hắn nhịn không được cười một tiếng, quả nhiên nhìn thấy con khỉ này không vui vẻ hắn liền thấy thoải mái.



Hắn còn nói uy hiếp một chút: “Mọi việc ngày hôm nay trước hết cho em nhớ kỹ, chờ em ngày nào đó lại gây chuyện, anh tính một thể.”



Tất Lỗi: “...”



Cậu âm thầm liếc mắt, nhìn miếng thịt thơm ngào ngạt trên bàn kia, nếu như là trước kia, khẳng định cậu sẽ phải phát biểu thật tốt một phen ý kiến của mình, nhưng là bây giờ thì khác, dù sao cũng là cùng một tổ chức, bản thân cậu cũng là một thành viên trong bang thần lực, cậu cũng không còn cách nào giống trước đó tùy hứng như vậy.



Cậu đáng thương trong chốc lát, ở trong bang thần lực gọi Đại tỷ: “Đại tỷ yên tâm, không có khả năng anh trai em một mực ở trong nhà không đi ra ngoài, cơ hội gây án của em vẫn là rất nhiều, đến lúc đó thừa dịp anh em không chú ý lại trả lại là được rồi. Chính là không có lừa gạt được tiền đầu tư từ anh em, bằng không thì khẳng định bây giờ chúng ta đã thoát khỏi cảnh nghèo khó này!”



Thần lực Kỳ Kỳ ca: “Anh hai em cũng thế, không nghĩ đến việc đầu tư thì đi đến đoàn làm phim xem làm gì? Đây không phải lãng phí thời gian của chúng ta sao, em còn pha cho bọn họ lá trà quý nhất ở đoàn làm phim chúng ta! Uống xong liền không nhận nợ, đúng là thế đạo hiểm ác, lòng người khó dò!”



Thần lực Tiểu Kim tử: “Đúng vậy.”



Thần lực tảng đá lớn: “Tiểu Kim cậu đúng vậy cái gì hả?”



Thần lực Tiểu Kim tử: “Hừm, mấy cậu nói đều đúng.”



Thần lực tảng đá lớn: “...”



Thần lực Kỳ Kỳ ca: “...”



Tất Tranh nhìn một bộ dáng của Tất Lỗi đang trầm mê nghịch điện thoại, lại tưởng tượng thằng nhóc này ở trước mặt Giang Niệm thì nghe lời lại còn một bộ dáng chân chó mở miệng ngậm miệng đều là Đại tỷ, lại nhịn không được cắn cắn răng, hắn chuẩn bị sẽ khóa hết tất cả tủ quần áo trong nhà!



Bên kia Trịnh Kỳ so với Tất Lỗi còn dễ dàng hơn nhiều, dù sao cậu cũng có chỗ dựa là bà nội cùng với mẹ cậu!



Dù sao trong bang thần lực cũng không yên tĩnh được chít chít ục ục liên tục, một mực không ngừng tích tích tích.



Giang Niệm xem tin nhắn bọn họ nói chuyện, tổng kết lại chính là về sau trộm liền cẩn thận một chút, về phần tại sao hai kim chủ ba ba không có đồng ý đầu tư, đây không phải là bọn họ sai, mà là bởi vì hai người đó quá keo kiệt quá keo kiệt.



Việc này Giang Niệm liền không quá đồng ý, kim chủ là mãi mãi cũng không có sai, sai chính là cách thức mà bọn họ ôm đùi.