Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

Chương 81 : Khuynh Thành Tuyệt Luyến (22)

Ngày đăng: 20:32 26/05/20


Edit:An Minh Tuệ.



________________________



“Nhất bái thiên địa!”



“Nhị bái cao đường!”



“Phu thê giao bái!”



Theo một tiếng kết thúc buổi lễ, Hoắc Lăng cũng nhịn không được nữa, hắn được Hoắc Khải vịn ngã về xe lăn, hắn nằm quá lâu, tổn thương ở chân cũng không khỏi hẳn, chỉ mấy cái động tác vô cùng đơn giản này, liền giống như đã dùng hết sức lực toàn thân của hắn.



Nhưng hắn nhưng vẫn cầm chặt tay của Giang Niệm, dù có việc gì cũng không buông tay ra.



Giờ đây Trương nữ sĩ đã khóc đến đỏ cả mắt, đây cũng là lần đầu tiên bà trông thấy con trai của mình chật vật thành như vậy, bà đau lòng quay mặt qua chỗ khác không đành lòng nhìn tiếp, cha Hoắc vỗ bả vai bà nói:



“Đứa bé này tỉnh lại đã là điều may mắn nhất rồi, chúng ta hẳn là phải vui vẻ mới đúng, em đừng khóc nữa.”



Trương nữ sĩ vội vàng lau đi nước mắt nói:



“Đúng vậy đúng vậy, anh nói đúng lắm, Hoắc Lăng có thể tỉnh lại, chúng ta nên cám ơn trời đất, thân thể không tốt còn có thể nuôi, em đã đem con trai mình nuôi lớn như vậy rồi, thì bây giờ cũng có thể nuôi nó đến trắng trắng mập mập! Em không khóc!”



Cha Giang cũng khóc đến nỗi nước mắt đàm đìa, bị mẹ Giang rống cho nín khóc: “Ngày vui như vậy khóc cái gì mà khóc, mau lau hết nước mắt của anh đi cho em!”



Cha Giang liên tục gật đầu: “Hôm nay là ngày tốt lành, anh không khóc, chúng ta đều không khóc! Bà xã à, em cũng đừng khóc...”



“Em không có khóc, đây là em vui vẻ quá nên mới vậy!”



Theo Hoắc Lăng tỉnh lại, trong hôn lễ có người vừa khóc lại vừa cười còn thật đúng là không ít, bầu không khí nặng nề lúc đầu cũng khẽ bị quét đi, tất cả đều tràn ngập không khí vui vẻ náo nhiệt cực kỳ.



Nhưng mà Hoắc Lăng cũng không thể ở đây quá lâu, Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của AnMinhTue, sau khi tất cả nghi thức kết thúc liền được đưa về bệnh viện làm một lần kiểm tra tổng quát, bác sĩ nói trong đầu hắn cũng không có vết thương rõ ràng, nhìn ý thức cùng năng lực nhận biết cũng đầy đủ rõ ràng, như vậy hẳn là không có gì đáng ngại, ngược lại là vết thương trên đùi hắn bị tổn hại khá lớn, còn nằm thêm mấy tháng qua cũng đối với gân da cùng xương cốt cũng sinh ra một số tổn thương vô hình, mặc dù không ảnh hưởng đến hành động thường ngày, nhưng đối với công việc sau này của hắn vẫn là sẽ có chút ảnh hưởng.



Kết quả này...



Hoắc Lăng cười cười, trải qua một lần sống chết như vậy, ngược lại hắn đã nghĩ thông suốt rồi, hắn cầm lấy tay của Giang Niệm, ngửa đầu nhìn bà xã của mình đang đội mũ phượng khoác trên người bộ đồ cưới đỏ tươi, cô cũng đang khẩn trương nhìn hắn, giống như là đang sợ hắn sẽ không tiếp thụ được kết quả này.



Giang Niệm ôm chặt hai tay của hắn nói: “Bảo bối, bất luận anh có biến thành cái dạng gì đều là bảo bối của em!”



Hoắc Lăng cười cười: “Đừng lo lắng, anh sẽ khắc phục được nó.”



Hắn còn sống đã là may mắn do ông trời ban cho, nếu như là một cái chân đổi một cái mạng, cái này đương nhiên là đáng giá.



Kỳ thật đối với hắn mà nói việc khi biết tin về tình trạng tổn thương ở trên đùi của mình, còn không bằng một phần mười sự khiếp sợ khi hắn tỉnh lại lại phát hiện mình đang ở hiện trường hôn lễ.



Hắn trông thấy cha mẹ người thân mình đang khóc thút thít, Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue, càng trông thấy anh em bạn bè của mình đầy mặt nặng nề, một khắc này, hắn cảm giác được vô cùng rõ ràng, người đang đẩy xe ở sau lưng hắn, người mà đang đẩy hắn đi trên con đường hôn lễ này, là Giang Niệm, là cô gái của hắn.



Hoắc Lăng không nghĩ tới Giang Niệm có thể đưa ra một quyết định quả cảm như vậy, dưới loại tình huống này lại còn lựa chọn cùng hắn kết hôn, mức độ chấp nhất đến đơn thuần của cô làm lòng hắn thật đau.



Trái tim của hắn giống như bị người khác siết chặt, vừa chua lại vừa xót xa, hô hấp cũng cảm thấy khó khăn.



Cô sao có thể ngốc như vậy chứ, chẳng lẽ cô sẽ không nghĩ tới trường hợp hắn sẽ không tỉnh lại sao?



Hắn có quá nói nhiều lời muốn nói, thậm chí còn muốn mắng cô ngốc, nhưng mà khi vừa nhìn thấy bộ dáng vui vẻ hạnh phúc kia của Giang Niệm, hắn liền một lời cũng không nói ra được, càng không nỡ mắng cô một chữ.



Đến cùng hắn vẫn là làm cho cô lo lắng.



Sau khi kết thúc kiểm tra, Giang Niệm ghét bỏ áo cưới cồng kềnh đang mặc, liền xách váy chạy đi thay quần áo.



Mấy người Hoắc Khải cùng Trương Hưng, Hoắc Bình vịn Hoắc Lăng trở lại phòng bệnh, còn thuận tiện đổi cho hắn một bộ quần áo bệnh nhân, rửa mặt một phen, lúc này mới để hắn nằm lại trên giường.



Lúc này Hoắc Lăng mới có cơ hội hỏi: “Trong khoảng thời gian em hôn mê này, trong nhà vẫn còn tốt chứ?”



Hoắc Khải bất đắc dĩ nói: “Em cũng biết đấy, lúc em xảy ra chuyện, trong nhà làm sao lại tốt được? Khi em vừa được đưa về bệnh viện, cha mẹ canh giữ ở trong bệnh viện cơm đều không ăn, khi đó đều lo lắng rằng em sẽ không thể tỉnh lại được, cũng không dám đem tình huống của em báo cho Giang Niệm biết.”



Trương Hưng bưng cái ghế ngồi vào bên cạnh, chế nhạo nói: “Khi đó anh không phải còn nói không chừng lúc Hoắc Ngũ tỉnh lại, cô dâu cũng không biết chạy đi đâu rồi sao?”



Nhìn thấy Hoắc Lăng nhíu mày, Hoắc Khải vội vàng nói: “Anh sai rồi, anh sai rồi còn không được sao? Lời này là anh nói sai, anh nhận! Khi đó anh là thật sự không nghĩ tới Giang Niệm sẽ chủ động đem thời gian hôn lễ đặt trước vào hôm nay mà! Em dâu...”



Thời gian chung đụng của Hoắc Khải cùng Giang Niệm vốn là ít, Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue, anh cũng chỉ nhìn thấy em trai mình vì Giang Niệm mà đủ các loại lo lắng rồi chăm sóc, Giang Niệm là một cô gái yếu ớt như vậy, chỉ cần tiếp nhận chiếu cố và yêu thương là tốt rồi, lần này Hoắc Lăng xảy ra chuyện, Hoắc Khải cũng có suy nghĩ đến phản ứng của Giang Niệm sẽ là loại nào, coi như Giang Niệm muốn hủy bỏ hôn ước cũng không phải là không được, anh cũng có thể hiểu được, dù sao cũng không có người phụ nữ nào lại đồng ý ở bên một người đàn ông không thấy rõ tương lai chứ?



Nhưng bất luận anh có nghĩ như thế nào, đều không nghĩ tới Giang Niệm có thể sẽ làm như vậy... Biểu hiện của cô thật đúng là ngoài dự liệu của anh, tổng kết mà nói, Giang Niệm đúng là một cô gái có tấm lòng tốt, kiên cường cùng dũng cảm, lạc quan lại kiên cường... Chỉ là có chút.. Ừm bệnh tâm thần?
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng đây đúng là một chuyện vui lớn, Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad củ[email protected] huống chi Giang Niệm mới có bao nhiêu tuổi, hai mươi hai tuổi tốt nghiệp đại học, năm đó cô tốt nghiệp cũng thành công xuất bản quyển Đại Tống đầu tiên, bây giờ cô cũng chỉ mới hai mươi bảy tuổi!



Hai mươi bảy tuổi liền có thành tựu như thế này, sao có thể không khiến cho người ta kinh ngạc chứ? Mặc dù kinh ngạc, lại cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, trừ thiên phú ra, Giang Niệm cũng rất cố gắng cùng nghiêm túc, những điều đó tất cả mọi người đều nhìn ở trong mắt, năm quyển sách tổng cộng cũng khoảng 1.5 triệu chữ, từ lúc cô mới chuẩn bị bắt đầu đến lúc kết thúc, liền trọn vẹn bỏ ra thời gian tám năm.



Tám năm, chỉ nói tiêng phần nghị lực này cũng đủ để cho người ta sợ hãi thán phục!



Tất nhiên cha Giang mẹ Giang cũng thấy vui vẻ đến không chịu được, Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad củ[email protected], tranh thủ thời gian đốt hương, đem tin tức tốt nói cho liệt tổ liệt tông, lại cám ơn các lão tổ tông phù hộ, bây giờ bọn họ cũng coi là vinh quang cửa nhà. Bất luận có thể đoạt được giải hay không, chỉ cần có cái đề cử này cũng đủ để cho người ta cảm thấy phấn chấn, ông nội Giang cùng bà nội Giang cũng là đi đường mang theo gió, mỗi ngày đều cười đến mở mắt không ra, có thể nhìn thấy rõ ràng răng giả bằng vàng chói mắt của bọn họ.



Không chỉ có Giang gia, ngay cả cha Hoắc hiện tại đã nghỉ hưu đang ở nhà nghỉ ngơi cùng Trương nữ sĩ cũng là ngẩng đầu ưỡn ngực, lúc ra ngoài khiêu vũ cùng mấy chị em của mình đều sẽ nói về chuyện này, đặc biệt là cha Hoắc trầm ổn như thế, mà thời điểm khi cùng mấy ông bạn già đánh cờ cũng không nhịn được mà khen khen cô con dâu nhỏ nhà ông một chút.



Làm cho người bên cạnh đều cảm giác chua đến răng đều đau.



Mà liền trong lúc này, Giang Niệm lại một lần nữa nổi tiếng, lần trước cô hot lên còn là bởi vì lúc đó cô thi được thành tích cao nhất mà trở thành Trạng Nguyên tỉnh, còn lần này, cô lấy tư cách là người trẻ tuổi nhất được đề cử tại Giải thưởng văn học Mao Thuẫn!



Ngô Văn Văn không nghĩ tới, có một ngày, cô ấy còn có thể lại một lần nữa đi phỏng vấn Giang Niệm. Cô ấy cũng không nghĩ tới Giang Niệm còn có thể nhớ kỹ mình, sau khi nghe nói thỉnh cầu của cô ấy liền đồng ý.



Kỳ thật thật nếu nói ra, cô ấy là nhìn tận mắt Giang Niệm từng bước một trưởng thành, Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue cô ấy biết Giang Niệm là một cô gái thiên tài, lại không nghĩ đến cô có thể ở lúc trẻ như thế mà lấy được những thành tựu không tầm thường.



Thời gian qua đi đã chín năm, một lần nữa Ngô Văn Văn lại đi đến chỗ của Giang Niệm, vẫn là cái thư phòng ấy, cũng là một lần nữa phỏng vấn Giang Niệm.



Nhìn thư phòng có chút quen thuộc này, Ngô Văn Văn không khỏi có chút hoài niệm, lúc trước cô ấy đến phỏng vấn Giang Niệm, bản thân mình cũng chỉ là một cái phóng viên nhỏ mới ra đời, Giang Niệm cũng chỉ là một cô bé, nhoáng một cái đã qua chín năm, giờ đây Ngô Văn Văn đã ngồi vững vàng tại vị trí người chủ trì, Giang Niệm cũng càng ngày càng phát ra ánh sáng chói lóa mắt, đã từng là một cô bé mảnh mai, nay đã là một phụ nữ duyên dáng thanh lệ.



Ngược lại Ngô Văn Văn cũng không có vội vã phỏng vấn, mà cùng Giang Niệm nói chuyện phiếm vài câu, nhìn cái thư phòng chất đầy sách nói: “Đây đều là những quyển sách mà gần đây em đang xem sao? Chị có thể xem chứ?”



Giang Niệm cười nói: “Có thể, chị tùy tiện xem đi.”



Ngô Văn Văn ở trước kệ sách đi rồi đi, ống kính cũng theo đó mà di động, Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad củ[email protected], nhưng mà ở thời điểm cô ấy đi đến trước bàn sách, không khỏi kinh ngạc một chút, tại sao trên bàn sách này lại để đề cùng bài tập môn vật lý cùng toán học cấp ba? Giang gia hẳn là không có ai đang là học sinh cấp ba mà.



Quả nhiên nha, học thần chính là không tầm thường, đã tốt nghiệp trung học bao nhiêu năm rồi mà còn không có đem tri thức quên đi.



Cô ấy không khỏi cảm khái một chút, để thợ quay phim quay thêm mấy cái ống kính.



Ngày phỏng vấn này tự nhiên là trò chuyện vui vẻ, làm cho Ngô Văn Văn kinh ngạc nhất chính là, ý chí trước kia của Giang Niệm cũng chưa biến đổi, một mực đang cùng vận mệnh làm đấu tranh. Nhưng mà chờ đến lúc tiết mục được phát sóng, một sự kiện bất ngờ khiến cho ở trên mạng vỡ tổ.



Bởi vì đám dân mạng mắt sắc kia đã phát hiện, ở dưới bàn sách của Giang Niệm, cùng với một chồng giấy lộn ở bên cạnh chân bàn kia, có viết mấy cái tên, còn viết một đề toán, cái này vốn là không có gì, nhưng mà mấy cái tên kia đều không tầm thường nha, ngay cả một cái đề toán kia càng không phải tầm thường, tất cả đó đều không phải chính là chương mới nhất của « học thần xông về trước » mới được đăng lên sao???!!!



Mẹ nó! Giang Niệm chính là người được đề cử tại Giải thưởng văn học Mao Thuẫn mà lại chính là tác giả “ Đại bảo bối nhà tôi” của tác phẩm « học thần xông về trước » sao???



Đại bảo bối nhà tôi là ai? Cô chính là người mà viết một quyển tiểu thuyết mất những tám năm đều không có viết xong Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue càng đáng sợ chính là, hàng năm cô đều có thể đoán trúng một chút của đề thi đại học! Học sinh tới đây quỳ bái hàng năm thật sự cũng không ít, bây giờ đã mấy năm trôi qua, fan của cô đều đã có mấy triệu! Thế mà đã qua bao nhiêu năm, ngay cả đại bảo bối là ai bọn họ cũng không biết, đã thế đại bảo bối còn chưa hề lộ mặt nói qua một chữ!



Giang Niệm là ai? Đã từng là Trạng Nguyên của kỳ thi thi cấp ba, sau đó đến thi đại học, còn là một sinh viên ưu tú của đại học lớn ở thu đô!



Bây giờ bạn lại nói vị đại bảo bối này lại chính là Giang Niệm người được đề cử tại Giải thưởng văn học Mao Thuẫn?! Tin tức này vừa được phát ra, tất cả mọi người đều bị chấn động kinh hoàng luôn rồi!!



Thời điểm Giang Niệm nhìn thấy cái tin tức này, bỗng cảm giác sấm sét giữa trời quang! Giống như một đạo sấm sét đập trúng cái đầu to thông minh của cô!



Cô quay đầu liền nhào vào trong ngực của Hoắc Lăng khóc, tuyệt vọng nói:



“Bảo bối, em nên làm cái gì đây? Giấc mơ của em, bây giờ đều đã vỡ tan nát!”



Đúng là đồ vận mệnh ghê tởm mà, cô thật sự là không muốn sống nữa! QAQ



___________________



Tác giả có lời muốn nói: ba mươi vị trí đầu, ngẫu nhiên ba mươi, a a kít



Ngày mai sẽ kết thúc a, a a kít



___________________



Đại loại là dạo này mình bận quá, chiến đấu oanh liệt, đấu trí đấu dũng với Khóa luận tốt nghiệp, sau đó có nhiều việc còn dồn dập nữa.



Nên cũng khá lâu rồi không có động vào. (T...T)~~



Lần này edit mà cảm giác xuống tay hẳn ra, còn cảm giác hơi lủng củng nữa (mặc dù edit từ trước đến nay cũng chưa ổn lắm). Chương này mình cũng không chèn ảnh. Huhu. Vì không có thời gian làm luôn.



Nên các nàng hãy thông cảm cho mình nha.



Yêu thương.!!! ❤️