Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

Chương 82 : Khuynh Thành Tuyệt Luyến (xong)

Ngày đăng: 22:26 27/06/20






Edit: An Minh Tuệ.



______________________



Tối ngày hai mươi sáu tháng chín, lễ trao giải của giải thưởng văn học Mao Thuẫn được cử hành tại trung tâm văn học hiện đại của Đế Đô.



Một ngày này, chính là một buổi tiệc lớn của giới văn học.



Giang Niệm mặc một chiếc váy lễ phục dài màu đen, Hoắc Lăng cũng mặc âu phục cùng màu.



Hắn một tay chống quải trượng, một tay nắm lấy tay của vợ mình, nói: “Em cảm thấy khẩn trương không?”



Giang Niệm tựa ở trên vai hắn: “Không thấy khẩn trương.”



“Thật sự?”



“Ừm, dù sao em vẫn còn trẻ như vậy nha, có thể vào được danh sách đề cử liền đã có thể chứng minh rằng em là một đại thiên tài rồi, được giải thưởng hay không đều tùy duyên đi.”



“......” Cô nói ra lời này thật đúng là để cho người ta không thể nào phản bác được.



Hắn bất đắc dĩ xoa xoa đầu Giang Niệm, cười cười: “Em đã viết xong «Đại Tống » rồi, về sau muốn làm cái gì nữa?”



Giang Niệm lắc đầu: “Tạm thời còn không có nghĩ tới nha, bây giờ cứ nghỉ ngơi một đoạn thời gian sau đó lại tính đi."



Hoắc Lăng ừ một tiếng, nói được.



Lúc Hoắc Lăng cùng Giang Niệm ra cửa, Trương nữ sĩ cùng cha Hoắc cũng đem bọn họ đưa tới cửa, hai người già đều cười đến thoải mái, còn nói thẳng ra là có thể đạt được giải thưởng thì tốt, Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad củ[email protected], không thể đạt được cũng không có gì cả, bảo Giang Niệm chớ khẩn trương, cũng chớ tạo áp lực cho bản thân.



Đương nhiên là Giang Niệm nghĩ vô cùng thoáng, dù sao cô đã là một thiên tài được mọi người công nhận rồi nha.



Trương nữ sĩ nhìn Hoắc Lăng cùng Giang Niệm lên xe rồi đi, nhịn không được đối với chồng mình nói: “Anh nói xem, chúng ta có cần nói chuyện trước với Hoắc Lăng hay không, để thằng bé cùng Giang Niệm ra nước ngoài tìm người mang thai hộ, hoặc là nhận nuôi mấy đứa bé? Về sau chúng ta đều sẽ già, lúc đó bên cạnh bọn nó cũng không có mấy đứa bé làm bạn, vậy không phải sẽ rất cô đơn sao? Huống chi về sau càng lớn tuổi hơn, cũng không thể để Hoắc Lăng cùng Niệm Niệm không ai quan tâm chăm sóc chứ?”



Cha Hoắc trầm tư nói: “Hẳn là Hoắc Lăng sẽ có kế hoạch đi?”



Trương nữ sĩ buông tiếng thở dài, bất đắc dĩ nói: “Em chỉ là lo lắng, bây giờ Hoắc Lăng cũng đã ba mươi bốn tuổi rồi, là thời điểm nên suy nghĩ một chút, dù sao mấy hôm nữa chúng ta nói một chút, cụ thể làm gì hay quyết định ra sao vẫn là xem bọn nó đi.”



Trương nữ sĩ rất thích Giang Niệm, bà cảm thấy Giang Niệm thông minh nhưng cũng đơn thuần, cũng có được một tấm lòng tốt, mấy năm trôi qua, bà đã thật sự coi Giang Niệm thành con gái ruột của mình mà đau mà xót, cân nhắc đến tình trạng cơ thể của Giang Niệm cũng nghe lời đề nghị của bác sĩ, Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad củ[email protected], đương nhiên là không sinh con thì sẽ tốt hơn. Bà mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng cũng không phải không thể tiếp nhận, càng không có vì vậy mà làm khó Giang Niệm, lúc trước Hoắc Lăng lâm vào hôn mê, ngay cả bác sĩ đều nói tỉ lệ tỉnh lại là rất nhỏ, nhưng mà dưới loại tình huống như vậy, Giang Niệm còn có thể kiên trì gả cho Hoắc Lăng, tấm lòng này đã làm cho bà rất cảm động, nếu như đổi lại là bà, bà không biết mình sẽ làm ra quyết định gì nữa.



Cũng bởi vì vậy, bà muốn nghĩ xa hơn một chút, huống chi hai vợ chồng bà cũng đã già, thời gian có thể quan tâm hai đứa nó cũng sẽ ít đi, tự nhiên nghĩ muốn đem chuyện con cái của hai đứa sắp xếp cho ổn thỏa, như vậy bà mới có thể yên tâm.





Tình cảm của hai nhà bọn họ đã ở trong chuyện kia mà có ngăn cách, một cái cố ý xa lánh, một cái lại muốn chữa trị nhưng lại không cố gắng, quan hệ của hai nhà cứ như vậy mà dần dần xa cách.



Cả một đời này của Lưu Oánh Oánh đều không có kết hôn, Bị Bân dây dưa với cô ta cả một đời, mỗi lần nhìn thấy cô ta có thời gian khá hơn thì hắn ta sẽ lại xuất hiện mà làm cho cô ta ngã vào đáy cốc một lần nữa, cha mẹ cô ta vì cô ta mà luôn lo lắng, đến thời điểm họ chết còn suy nghĩ muốn được một nhà bác cả thông cảm, hi vọng có thể quay về như lúc ban đầu, nhưng đáng tiếc cuối cùng cũng không thể toại nguyện...



Thẳng đến lúc sắp chết, Lưu Oánh Oánh mới nếm thử được mùi vị của sự hối hận, cô ta hối hận rồi, cô thật sự đã sớm hối hận rồi!



Kỳ thật suy nghĩ kỹ một chút, cô ta cùng với Giang Niệm vốn là không thù không oán, quan hệ của cô ta cùng với Giang gia cũng rất tốt, bác trai bác gái đối với cô ta cũng rất tốt, ông ngoại bà ngoại cũng sẽ vụng trộm mà cho cô ta tiền riêng, em họ đều tin tưởng cô ta... Cô ta là bị ma quỷ ám ảnh, mới lại bởi vì ghen tỵ và không cam lòng mà đi hãm hại Giang Niệm!



Nếu như lại cho cô ta một cơ hội nữa, cô ta nhất định sẽ không đi hại Giang Niệm cùng Hoắc Lăng, cô sẽ học tập thật tốt, cũng sẽ hiếu thuận với cha mẹ, cũng sẽ tự lo cho cuộc đời của chính mình.



Đáng tiếc bây giờ hối hận cũng đã chậm rồi.



“Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ, trở lại thế giới Chủ Thần, chúc mừng túc chủ hoàn thành giai đoạn một của nhiệm vụ khảo hạch, hệ thống sắp thăng cấp, mời túc chủ kiên nhẫn chờ.”



Theo giọng của 867 vừa dứt, Giang Niệm chỉ cảm thấy chung quanh cô chỉ còn lại có chính cô, ngay cả hệ thống cùng cửa hàng hệ thống cũng đều không có ở đây.



Dù sao cũng phải chờ, nên Giang Niệm liền ngã đầu ngủ một giấc, một giấc này cũng không biết trôi qua bao lâu, cô bị âm thanh điện tử máy móc của 867 đánh thức.



“Hệ thống Chủ Thần Tấn Giang thăng cấp thành công.”



“Chúc mừng túc chủ hoàn thành giai đoạn một của nhiệm vụ khảo hạch, thu hoạch được điểm tích lũy 10000.”



Đầu óc của Giang Niệm đang mơ hồ cũng bị chấn động, cả người đều tỉnh táo lại không ít, mười ngàn điểm tích lũy? Cô lập tức tra xét, quả nhiên trông thấy bên trong giao diện của hệ thống có mười ngàn điểm tích lũy đang yên lặng nằm ở đấy, nhưng mà điểm tích lũy trước đó của cô cũng đã gần về không, bây giờ chỉ còn lại mười ngàn này.



Không chỉ có như thế, cô phát hiện điểm tích lũy để trùng sinh thế mà cũng từ một trăm triệu biến thành mười triệu!



Cửa hàng hệ thống giống như cũng đi theo mà thăng cấp lên, trước kia trong cửa hàng cũng chỉ là một chút ít đan dược và một chút đạo cụ bí tịch mà cô xem không hiểu, Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad củ[email protected], thế mà bây giờ lại xuất hiện một cái đạo cụ để Giang Niệm cảm thấy rất hứng thú gọi là “Chứa đựng”, thứ này thì có 2 loại một loại có diện tích là mười mét khối, cùng với một loại là một trăm mét khối, cần điểm tích lũy phân biệt là một trăm cùng một ngàn; ngoài ra còn có một bộ tên là quyền pháp “Tinh quyền”, cần một trăm điểm tích lũy; còn có một thanh đao màu đen, một cái côn gỗ, đều cần một trăm điểm tích lũy.



Thời điểm mà Giang Niệm đang nhìn những thứ này, cô còn thuận tiện bỏ ra chín trăm điểm tích lũy rút ra ba quả tinh quả để ăn, sau khi ăn xong tinh quả, quả nhiên cô cũng có cảm giác linh hồn của mình ngưng kết lại không ít.



“867, cái số điểm tích lũy để trùng sinh này còn có thể tiếp tục giảm xuống sao?”



“Có thể, đây là một phần khảo hạch về tâm lý, điểm tích lũy để trùng sinh sẽ theo hệ thống Chủ Thần Tấn Giang thăng cấp mà xảy biến hóa.”



... Giang Niệm có chút may mắn vì cô còn có một tinh thần khá tốt, bằng không thì nếu như trước kia cô bị một trăm triệu điểm tích lũy hù ngã thì bây giờ cô không phải là đã bị thua thiệt lớn sao?



“867, xin hỏi một chút, cái thế giới tiếp theo là cái gì?”



_______________



Tác giả có lời muốn nói: chuyện xưa mới ta lại cân nhắc một chút, ta gần nhất lưng đau đến ngồi không yên, quá khó tiếp thu rồi _(:3∠)_, ngủ ngon, a a kít.



Năm mươi vị trí đầu, ngẫu nhiên năm mươi, tiểu hồng bao, a a kít ~~



Cảm tạ lão phu thiếu nữ tâm, nửa viên Nịnh Mông, Độc Giác thú, gió hữu nghị biểu diễn..