Ta Giúp Nữ Nhân Đáng Thương Vạn Giới
Chương 27 :
Ngày đăng: 11:16 30/04/20
Từ khi trở lại thế giới của mình, Văn Trung chợt xuất hiện một cảm giác khác lạ và khó hiểu.
Loại cảm giác dường như có sự thay đổi nào đó từ bên trong con người hắn.
Hơn nữa, khiến hắn càng nghi hoặc là chính hắn lại không thể cảm nhận được bất cứ sự khác thường nào.
Giống như thể, trên giường của hắn bỗng xuất hiện một nữ nhân đang ngủ, mà hắn thì lại không biết nàng là ai vậy.
Tất nhiên, ví dụ này có vẻ cũng không đúng lắm,bởi trong thực tế hắn sẽ không quản nhiều mà trực tiếp nhào lên "làm"... rõ xem nàng là ai.
Tuy nhiên, hiện giờ cũng không phải để hắn suy nghĩ nhiều, âm thanh từ chiếc vòng trực tiếp vang lên:
- Năng lượng kia quả thật không biến mất!
- Năng lượng kia? _ Văn Trung nghi hoặc.
- Chính là loại năng lượng ta nói với chủ nhân lần trước.
Văn Trung một đầu hắc tuyến, có chút thiếu hơi nói:
- Đùa hả? Không phải lần trước ngươi bảo đợi trở về xác nhận lại rồi mới nói cho ta sao?
Chiếc vòng dường như lảng tránh giải thích, trực tiếp trả lời vấn đề trước đó:
- Ta đã kiểm tra qua! Trong người chủ nhân quả thực xuất hiện một loại năng lượng đặc biệt, có thể gọi là năng lượng Brtes.
- Brtes? Nghe như brutes ( vũ phu) vậy? Tên loại năng lượng gì mà cũng thật thô thiển a.
- Tên này do hệ thống vừa tự đặt. Có thể tạm gọi loại năng lượng này là như vậy, dù sao đây cũng là một loại năng lượng mới. Ta cũng chưa thể xác nhận rõ ràng về nó, chỉ mới nghiên cứu được một chút mà thôi.
Chiếc vòng đáp lại có phần không được trôi chảy như thường ngày.
Hắn liền sững sờ, sau đó cười nói:
- Haha, ta còn tưởng trí tuệ nhân tạo thì không cảm xúc chứ. Không nghĩ đến ngươi cũng biết xấu hổ vì trình độ đặt tên của mình. Đúng là quá khó nghe mà.
- ...
Bên trong chiếc vòng phát ra âm thanh lách cách và rè rè giống như tức giận lầu bầu gì đó, rồi lại phát ra tiếng nói máy móc:
- Ta là trí tuệ tân tiến, không phải loại hệ thống vô cảm kia. Những lúc bình thường ta ở vào trạng thái nghiêm túc, đây là yêu cầu cơ bản khi làm việc.
- Vậy ngươi có lúc nghỉ hả? Nếu có thì lúc đấy ngươi tự nói chuyện một mình sao? Thế thì khác nào nghiêm túc cả đời? Đúng hơn là cứng ngắc, vô vị a!
- ...
Chiếc vòng nhanh chóng khẳng định:
- Không, ta chắc chắn rằng trường hợp của ta là đặc biệt, không còn chiếc vòng nào có thể có năng lực giống ta được nữa. Chúng sẽ chỉ liên kết với những thế giới ảo giống như con người làm ra trước đó.... Chỉ có ta mới có thể khiến chủ nhân đến những thế giới thực kia.
Hắn nghe vậy liền thở dài:
- Vậy sao? Có lẽ cũng tránh bị người khác ảnh hưởng thoải mái thực hiện lý tưởng riêng của mình rồi?
- Lý tưởng gì?
- Nếu chỉ trải nghiệm không thì hơi vô nghĩa. Điều ta muốn chính là... giúp đỡ nữ nhân đáng thương vạn giới!
Lời cuối cùng được hắn nói ra rất nghiêm nghị, chính khí và đầy bác ái giống như một vị thánh sứ muốn đem tình yêu và sự tốt đẹp đến toàn nhân loại.
Chỉ là một tiếng nói đâm gần như xuyên qua ngay sát tim đen của hắn:
- Giúp bản thân tăng năng lượng Brtes?
- Ngươi...!
Văn Trung mặt tối thui đang định nói nhưng hắn lại lập tức thay đổi:
- Ngươi... không giống lúc trước.
- Ừm.
Chiếc vòng cũng không phản đối.
Lần đầu hắn thấy chiếc vòng này, nó hoàn toàn giống như một cỗ máy nhưng sau lần liên kết, đặc biệt là hiện giờ hắn lại cảm nhận rõ nó thực sự giống suy nghĩ của một người. Lúc trước chiếc vòng nói rằng nó có cảm xúc hắn vẫn chưa quá nghi ngờ, nhưng những lời nói có suy nghĩ riêng mà không theo câu hỏi hay nội dung trò chuyện khi nãy thì hắn mới nhận ra sự khác biệt này.
Hắn không biết điều gì xảy ra nhưng những bí ẩn trong thế giới này chưa ai biết, thực sự còn nhiều lắm.
- Thôi, ta hiện giờ cũng không có khả năng khám phá mấy điều thật giả này, cũng lười quan tâm. Ta đi ngủ trước, đừng làm phiền ta!
Hắn không tiếp tục nói chuyện mà buông tay chìm vào giấc ngủ trưa. Cảm giác mệt mỏi giống như trở về sau chuyến đi xa khiến hắn rất nhanh chìm vào giấc ngủ. Tuy nhiên có lẽ do sợ chiếc vòng làm phiền nên trước đó trong vô thức vẫn không quên lẩm bẩm vài câu:
- Ta phải nghỉ ngơi đã,rồi mới có sức để mà tính toán chuyện cố gắng gia tăng năng lượng. Đợi đến lúc ta có đủ năng lực một mình xuyên qua các thế giới, khi đó sẽ cho ngươi đi nghỉ dưỡng, khỏi suốt ngày ở bên cạnh đem ta quay chong chóng đến váng cả đầu.
Hắn không tiếp tục nói chuyện mà buông tay chìm vào giấc ngủ.
" Chủ nhân? Cũng thật thú vị! Tuy chưa thể nói ra lúc này nhưng ta cũng chỉ muốn để ngươi hiểu thế giới mà ngươi tới thực sự không phải là giả. Nếu ngươi đã không còn để ý đến việc đó, vậy cũng tốt. "
Một giọng nói âm thầm vang trong chiếc vòng, lại giống như phiêu phù ở một nơi sâu xa nào đó:
"Hiện giờ ta đã tìm lại được ý thức và năng lực của chính mình, cũng biết ý nghĩa sự tồn tại của bản thân. Không nghĩ tới lại gặp được người phù hợp đến như vậy, sứ mệnh kia....., nhân đây hãy để ta giúp người tiếp tục thực hiện lý tưởng của mình đi....chủ nhân!"