Ta Là Chí Tôn

Chương 101 : Diệt cỏ tận gốc

Ngày đăng: 08:59 30/04/20


- Thực sự là…



hiện tại Vân Dương đang đeo một cái mặt nạ, đương nhiên đó là mặt nạ của các chủ Lăng Phong các, nghĩ nửa ngày, hắn chép miệng một cái:



- … Tên các chủ Lăng Phong các các này,thực sự không biết xấu hổ a…



Một thân thanh y, lại thêm một cái mặt nạ đặc biệt, Vân Dương tiến nhập Lăng Phong các.



- Các chủ!



- Các chủ đến rồi!



Trên đường đi không ngừng có quản sự chào hỏi, Vân Dương chỉ hừ một tiếng, tiếp tục dạo bước.



Một thân ảnh lóe lên trước người hắn, một thanh niên áo trắng nhanh nhẹn thoáng hiện, thân thể như ngọc, vẻ mặt ôn tồn lễ độ, nhưng thanh âm lại mang theo một âm điệu khàn khàn, tựa như cuống họng bị cái gì đó chặn lại.



- Các chủ, rốt cục ngài cũng xuất hiện.



Thanh niên áo trắng nói.



Đây chính là đệ nhất đại tướng dưới trướng Phong Tôn ở Lăng Phong các. Vô Âm công tử Thủy Vô Âm.



Vân Dương đối với người này cảm thấy rất hứng thú, thậm chí còn từng coi hắn là tâm phúc. Chỉ vì người này tâm tư cẩn mật, tính toán không bỏ sót, xem như nhân vật nhất đẳng.



Nhưng bây giờ, Vân Dương cũng chỉ có một ý nghĩ.



Nên đối xử với tên thuy Vô Âm này như thế nào cho phải? Chuyện Bát ca đã mất, có nên nói với hắn hay không? Người này, là một nhân tài, thả hắn đi cũng thật đáng tiếc. Nhưng làm sao mới có thể khiến hắn lưu lại?



Chẳng lẽ muốn ta lấy thân phận Bát ca, một mực lừa gạt hắn?



- Ừm, Vô Âm, thời gian này, lợi nhuận thế nào?



Vân Dương đặt mông ngồi xuống vị trí các chủ, thanh âm đạm mạc.



- Tạm được.



Trên mặt Thủy Vô Âm lộ ra một nụ cười ưu nhã:



- Bất quá, lâu như vậy mà các chủ không lộ diện, khiến thuộc hạ cục kỳ lo lắng, kém chút liền muốn ôm tiền đào tẩu.



Vân Dương cười cười:



- Ngươi còn để ý chút tiền ấy.



Thủy Vô Âm khàn khàn cười một tiếng:



- Lần này các chủ trở về, có phải muốn ở lại một chút?



Vân Dương nhíu nhíu mày:



- Có chuyện?



- Không có chuyện gì, bất quá, trong khoảng thời gian gần đây, ta muốn trở về nhà một chuyến.



Thủy Vô Âm nói:




- Nếu ngươi là do lão đại phái tới, coi như xong. Nhưng nếu ngươi mưu hại lão đại ta, ý đồ chiếm lấy đồ của lão đại… Thủy Vô Âm ta, đời này kiếp này cùng ngươi không chết không thôi!







Lại nói Vân Dương cũng cảm thấy sự dị thường của Thủy Vô Âm, biết hắn đối với băn thân có sự hoài nghi, nhưng, lúc này hắn không thể không đi.



Bởi, trong không gian thần thức của hắn, đã bắt đầu biến đổi long trời lở đất!



Vừa rồi mới giết ba bốn mươi người, bất binh chi khí sinh ra bị Lục Lục hấp thu, rốt cục sinh ra tác dụng…



Hơn nữa tác dụng này lớn chưa từng có, lấy sự ước lượng của Vân Dương, tối thiểu cũng đủ năng lượng để Lục Lục tiến giai!







Xe ngựa dưới bóng tối ít người, tiến đến một nơi hẻo lánh. Lão Mai cùng Phương Mặc Phi âm thầm xuất hiện, xử lý tài vật.



Vân Dương nhanh như chớp trở về Vân phủ!



Thậm chí không kịp nhắn nhủ một lời,lạp tức lên giường xếp bằng.



Meo ô…



Ba con Thôn Thiên báo bị Vân Dương cải tạo, cùng với một con Thiểm Điện miêu, “sưu” một tiếng chạy tới, tám cái mắt nhỏ sáng lấp lánh, hiển nhiên chúng ngửi thấy cỗ sinh cơ rục rịch tràn trề kia.



Thần thức của Vân Dương lúc này đã tiến vào thần thức không gian, vừa vào hắn liền giật nảy cả mình, mặc dù hắn đã nghĩ lần trừ ác này khiến dự trữ của Lục Lục tăng lên nhiều, nhưng cũng không nghĩ tới toàn bộ không gian thần thức đã đều tràn ngập khỉ thể xanh lá.



Đối mặt sinh mệnh lực sung túc như vậy, khiến Vân Dương trong chốc lát sinh ra một loại cảm giác vũ hóa phi thăng!



Lục Lục thấy hắn tiến đến, lập tức đem dây leo hưng phấn vũ động, tựa như một đứa bé đang khoe khoang món đồ chơi mới của mình.



Mau đến xem a mau đến xem a…



Vân Dương tậm trung quan sát, chỉ thấy mảnh lá thứ hai đnag chậm rãi dãn ra, màu sắc trở nên xanh biếc trong suốt.



Từng đạo thất thải hà quang từ trên lá cây chậm rãi chảy xuôi, không ngừng cuộn trào…



Mà dây leo của Lục Lục, hiện giờ đã tăng lên thành bốn đầu, không ngừng vẩy tới vẩy lui.



Một cỗ ý niệm huyền ảo chui vào đầu Vân Dương.



“Bách nhân trảm hậu khán điêu linh,



Hồng trần nhân gian sạn bất bình.



Dĩ ác chế ác Thiên Tâm tựu,



Tạo Hóa Kim Liên song diệp thành.”



Sinh Sinh Bất Tức Thần Công, đột phá, tầng thứ hai!



Vân Dương rõ ràng cảm nhận được, sinh khí xanh lá vô tận trong không gian thần thức kia, không ngừng truyền vào cơ thể hắn, bành trướng mãnh liệt, toàn thân cao thấp, từu trong ra ngoài, trong chốc lát đều được gột rửa vô số lần!



-----------