Ta Là Chí Tôn
Chương 1016 : Tặng tư cách
Ngày đăng: 09:12 30/04/20
Chín đệ tử của Khổng Lạc Nguyệt nghe vậy, ánh mắt cùng sáng lên, nhao nhao năn nỉ:
- Sư tôn, có thể cho chúng ta nhìn Thạch sư bá báo thù cho sư huynh hay không? Van cầu ngươi, sư phụ!
Khổng Lạc Nguyệt vẫn lạnh nhạt:
- Các ngươi không hiểu ta nói gì sao? Các ngươi không có tư cách, hiểu không?! Báo thù không phải là chuyện của các ngươi, người khác có làm hay không làm, không phải chuyện các ngươi có tư cách hỏi đến! Đi! Đừng để ta phí nước bọt!
Không tiếp tục nói thêm, cường ngạnh mang theo chín đệ tử trở về.
Chín người nghiến răng nghiến lợi, lệ rơi đầy mặt, nhưng lại không có cách nào khác, chỉ có thể bước theo Khổng Lạc Nguyệt rời đi.
Nhưng từ nay, trong đáy lòng chính người đều thầm gieo một hạt giống.
Đây, chính là giang hồ!
Địch không chết, ta chết!
Tư cách, chính là thực lực.
Thực lực không đủ, chỉ có thể rơi lệ!
Ngay cả tư cách nhìn địch nhân ngã xuống cũng không có.
Cái này, mới thực sự là giang hồ, là hiện thực tàn khốc nhất.
Bọn hắn cẩn thận bước chậm lại một chút, mong mỏi có thể nghe được thanh âm Thạch sư bá đại khai sát giới, nhưng tâm nguyện của bọn hắn định sẵn phải thất bại, còn chưa kịp nghe được, đã về tới cửu phong.
Giờ phút này, tâm cảnh bọn hắn đã đứng sẵn biên giới bạo tạc.
Khổng Lạc Nguyệt nhàn nhạt nói:
- Tiếp tục tu luyện!
Lời còn chưa dứt, đã trực tiếp trở về cung điện của mình, không chút lưu luyến.
Lập tức, Thạch Bất Giai bỗng ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào đám đệ tử Phi Đao môn trước mắt, nhe răng cười một tiếng:
- Tại hạ, Thiên Tàn Thập Tú Thạch Bất Giai!
Không đợi người đối diện trả lời, Thạch Bất Giai trực tiếp rút kiếm xông lên.
Thời gian cấp bách, ai có hứng thú lề mề với các ngươi? Tranh thủ giết gọn mới là đúng đắn.
Trong lúc nhất thời, máu tươi vẩy khắp nơi, tinh phong đầy trời!
Thực lực tổng hợp của Phi Đao môn cũng chỉ hơn Hắc Hổ môn một chút, nếu không vừa rồi cũng không cần dùng kế tính toán Khổng Lạc Nguyệt, cũng chỉ là muốn dùng khỏe ứng mệt, kiếm chút may mắn, cũng không có quá nhiều phần thắc, hiện tại đối đầu với Thạch Bất Giai, người càng mạnh hơn Khổng Lạc Nguyệt một bậc, Phi Đao môn càng không chịu nổi, bị Thạch Bất Giai vọt thẳng vào trận doanh, đại khai sát giới một hồi.
Phi Đao môn dùng ám khí kiếm cơm, tự nhiên sợ chém giết gần người.
Hết lần này tới lần khác, Thạch Bất Giai lại am hiểm tấn công chính diện, chỉ trong một lát, thế cục đã nghiêng hẳn về một bên.
- Xem sư tôn báo thù cho huynh đệ các ngươi!
- Nếu sau này các ngươi còn không có thực lực, cũng chỉ có thể chờ người khác báo thù cho các ngươi!
- Thế nhưng, nhờ ngoại lực tương trợ, chính là chuyện bị động bất đắc dĩ nhất, đệ tử của ta, tuyệt đối không được như vậy!
- Hành tẩu giang hồ, đối mặt sinh tử, mới thực sự là giang hồ!
Thanh âm hiện tại của Thạch Bất Giai, cũng băng lãnh y như Khổng Lạc Nguyệt lúc trước vậy.
Nhìn đám đệ tử không nửa lời oán hận, sắc mặt nhợt nhạt nhìn mưa máu tán loạn, không hề chớp mắt!
Sư tôn nói rất đúng, đây mới là giang hồ!
Chiến đấu kết thúc, hư ảnh Thiên Vận kỳ Cửu Tôn phủ lại đổi một con số.
“Hai!”