Ta Là Chí Tôn
Chương 1020 : Nhìn không ra mới kinh ngạc
Ngày đăng: 09:13 30/04/20
Vân Dương mỉm cười thản nhiên:
- Lần này ta không hy vọng vật tư giao dịch quá nhiều, nhưng các vị tự mình tới đây, muốn nhất định phải thu được sinh linh chí khí, vậy chúng ta lấy Chín mươi vạn linh ngọc làm hạn mức cao nhất, thế nào?
Lần trước vật tư giao dịch giá trị tới trăm vạn linh ngọc, trong đó có một phần là phí tổn cho Vân Dương.
Mà lần này, lập tức trừ đi mười vạn linh ngọc, danh nghĩa là Vân Dương tự bỏ bớt mười vạn linh ngọc của mình, nhưng thực tế lại là đem vật tư giao dịch giới hạn ổn định ở trăm vạn linh ngọc, so với lần trước, trọn vẹn nâng giá gấp đôi.
Lần trước sáu mươi vạn, phần còn lại là phí tổn của Vân Dương, mà phí tổn này thu lại, lập tức sẽ không bỏ xuống được.
Nhìn thì như nhường mười vạn linh ngọc, thực tế là nâng giá bốn mươi vạn, giảm mười vạn thì vẫn là nâng giá ba mươi vạn. Hơn nữa, chỉ có lần này giảm mười vạn, lần sau vẫn là trăm vạn như thường!
Quả thực là sư tử há mồm.
Đám người Thiên Hạ thương minh đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt tái lại.
Đây chính là hiệu quả mà Vân Dương muốn đạt được, trước đó hắn đã nói không được vội vàng mở Linh Chi Mộ Địa, mà giờ mới được mấy ngày, Thiên Hạ thương minh đã tìm tới, hơn nữa còn yêu cầu mở liên tiếp nhiều lần, như vậy lập trường Vân Dương hắn ở đâu? Tự nhiên phải muốn vật tư nhiều hơn nữa, điểm này, không thể trách Vân Dương. Giao dịch vốn nên công bằng công chính, nếu để một bên ủy khuất cầu tuần, như vậy bên còn lại sẽ chỉ càng thêm áp lực, càng nghiền ép thêm!
Lãng Phiên Thiên tự nhiên hiểu điểm này, thở dài ho khan một tiếng:
- Việc này tựn do Vân huynh đệ định chuẩn, Thiên Hạ thương minh thực sự quá cấp thiết với Sinh Linh chi khí, thực sự làm khó huynh đệ a.
Với Lãng Phiên Thiên hay là Thiên Hạ thương minh mà nói, từ khi giao dịch đến nay, Vân Dương đã thu được rất nhiều chỗ tốt, lần này yêu cầu của thương minh dù có chút lấy ngọn bỏ gốc, nhưng cũng là suy tính vì đại cục, cho nên thỏa hiệp một chút, sẽ chỉ càng khiến quan hệ hai bên thêm chặt chẽ, nhất là lần trước Vân Dương thu được nhiều chỗ tốt, nếu lần này không thu thì tốt quá rồi, bọn hắn tiếp kiệm được một chút.
Nhưng không nghĩ tới, Vân Dương chẳng những không có bất kỳ nhượng bộ nào hết, thậm chí còn đặt hạn định vật tư giao dịch, cơ bản chẳng khác nào âm Thiên Hạ thương minh một quân.
- Ta vốn nghĩ thương minh đã có điểm phán định với Vân Dương này, hóa ra lại không phải. Lão đại không biết chứ, lần đầu tiên ta gặp Vân Dương, bọn hắn chỉ có hai người, cũng đã tự tạo nên tên tuổi Không Cướp Trời cho mình. Cho đến khi làm ăn với Thiên Hạ thương minh chúng ta, toàn bộ quá trình đều hợt hợt, xuôi gió xuôi nước đạt thành hợp tác.
Tiêu Giang Hồ lặng lẽ nói:
- Điểm nào sao ta không biết, nếu không có thời cơ ngày đó, sao có cơ hội hôm nay!
Lãng Phiên Thiên lắc đầu:
- Sự coi trọng của ta với kẻ này, xa xa không chỉ như thế, trên người hắn nhất định tồn tại vô số bí mật, hơn nữa mỗi bí mật đều là chuyện kinh thiên động địa, mà chúng ta dù có thực lực hơn xa, lại biết giá trị bí mật này, nhưng đều không dám động thủ, nhiều nhất chỉ có thể cẩn thận thăm dò, tìm tỏi nguyên gốc, tuy trong đó còn có nhiều nhân tố khác, nhưng càng nhiều là do bản thân Vân Dương cố ý tạo nên.
Tiêu Giang Hồ gật đầu nói:
- Xác thực là như vậy, trước đó nghe Phiên Thiên ngươi kể lại kẻ này không tầm thường, dù ta cũng nghĩ rằng kẻ này có chỗ hơn người, nhưng đáy lòng cũng thầm giữ một hai điểm khinh thị, hiện tại nhìn lại, kẻ này đích thực cao minh!
- Đến lần gặp thứ hai, Cửu Tôn phủ đã thành hình thức ban đầu. Hiện tại gặp lần thứu ba, Cửu Tôn đã ẩn hiện khí tượng.
- Thời gian giao cách trong đó mới chỉ hai ba tháng, nhưng mỗi lần nhìn thấy, đều khiến người phải ngạc nhiên. Mà hết thảy những điểm ngạc nhiên này, đều đến từ… thành tựu mà hắn đạt được trong thời gian này, bất luận kẻ nào cũng không thể làm được.
- Cho nên ta mới nói, hắn nhìn ra thân phận Lão đại, kỳ thực không phải chuyện đáng ngạc nhiên.
Lãng Phiên Thiên thở dài:
- Ngược lại, nếu hắn không nhìn ra bất thường, ta mới thực phải ngạc nhiên một hồi.