Ta Là Chí Tôn
Chương 1024 : Đều lấy ra cho ta!
Ngày đăng: 09:13 30/04/20
- Hiện tại nhiều lắm chỉ có thể đổi vài món thiên tài địa bảo trong đó… những thứ khác, thực sự không đổi được.
Lãng Phiên Thiên đau khổ:
- Hơn nữa, vô luận là đổi loại nào, đều có giá trị cao hơn vật gốc…
Ánh mắt Vân Dương sáng lên:
- Giá trị cao, có thể xem xét bớt một chút. Cái này không sao, quan trọng là không được lặp lại.
Đã có đồ mới, còn không tranh thủ lấy ra cho ta?
Đối mặt với biến cố đột nhiên xuất hiện, Lãng Phiên Thiên đầy xoắn xuýt, lo lắng ra mặt.
Lúc đầu, Thiên Hạ thương minh chuẩn bị rất nhiều tài nguyên tu luyện, nhưng tương đối mà nói, đa phần vẫn tương tự lần trước, điểm này cũng có thương minh nhận định, muốn đổi vật giống lần trước thì phải dùng vật giống như thế.
Nhưng hiện thực lại tàn khốc, tình thế hiện tại so với dự đoán hoàn toàn khác nhau, dự trù của bọn hắn chẳng những không thể phát huy hiệu quả, lại còn có thể trở thành cản trở, mặc dù thiên tài địa bảo còn không ít, nhưng bộ phận tương đối trong đó đều là cực phẩm, hoặc là giá trị đặc biệt cao, lại hoặc là có tác dụng tương đối đặc biệt…
Những thứ này, Lãng Phiên Thiên không nỡ lấy ra giao dịch.
Dù sao những bảo vậy này đều có diệu dụng riêng, mất rồi sẽ khó có được, cho dù không dùng đến, nhưng cũng muốn để đó phòng hờ… chỉ cần thương minh có những thiên tài địa bảo khác, những thứ này, không cần lấy ra thì không lấy ra là tốt nhất.
Không nghĩ tới, nay lại trực tiếp bị điểm danh, có khác gì bị lật át chủ bài.
Lãng Phiên Thiên như đưa đám:
- Bản tọa chỉ hơi tiếc… cũng không phải là không muốn… đã như vậy, Phong chưởng quỹ… ngươi lấy ra…
Con ngươi Vân Dương khẽ xoay động:
- Lãng phó minh, chuyện hôm nay khác với bình thường, ta nghĩ ngài vẫn là trực tiếp lấy ra tất cả đi, chúng ta cùng thương nghị, an bài thế nào mới là tốt nhất, dù sao ta mới là người hiểu người trong mộ địa nhất… ta thực sự không muốn xuất hiện tình huống giống hôm nay, lanh chanh lặp lại giao dịch… biến khéo thành vụng, chuyện như vậy một lần đã là quá nhiều!
“…”
Tiêu Vô Ý nghe vậy cũng không nhịn được mà co rút khóe miệng, nhìn Lãng Phiên Thiên một chút:
- Bản tọa thực sự không nghĩ tới, ngươi lại đem tất cả vốn liếng của chúng ta chuyển đến a.
Lấy sự trầm ổn của Tiêu Vô Ý, lại cũng không nhịn được mà có chút đau lòng.
Những thứ này, một khi đem ra giao dịch, muốn tìm lại một gốc khác, đều là chuyện khó như lên trời.
Nói không chừng, cả đời này cũng chưa chắc có thể có cơ hội thứ hai.
Vân Dương mỉm cười:
- Nếu quý minh thực sự không nỡ, lại hoặc là có chút do dự, như vậy thu lại cũng không sao, dù sao chúng ta cũng không chỉ giao dịch có mỗi lần này.
Hắn cười đạm mạc, nói:
- Giống như minh chủ nói vậy, chỉ là vấn đề sớm hay muộn, chỉ cần là cần dùng đến, như vậy không tính là lãng phí.
Hắn nói như vậy, Tiêu Vô Ý cùng Lãng Phiên Thiên lập tức không còn gì để nói.
Đúng a, dù là linh dược có trân quý hơn nữa, nếu không dùng đến cũng chỉ là uổng công, miễn cưỡng giữ lại trong tay cũng có thể làm gì?
Còn không bằng đưa ra giao dịch, mắt không thấy, tâm không phiền!
- Phiên Thiên, đem tất cả tài nguyên giao cho Vân huynh đệ, mời huynh đệ điều phối, tính xem số tài nguyên này có thể giao dịch được mấy lần?
Tiêu Vô Ý nhanh chóng ra quyết định.