Ta Là Chí Tôn

Chương 1025 : Ý kiến hay

Ngày đăng: 09:13 30/04/20


Vân Dương lạnh nhạt nhìn thiên tài địa bảo cùng các loại kỳ kim chồng chất như núi trong nhẫn không gian, kỳ thực đã sớm thầm mở cờ trong bụng!



Mặc dù hắn cũng không biết trong đó gồm có những gì, thế nhưng cũng biết những thứ trong này đều là… đồ tốt!



Thật nhiều đồ tốt a!



Kỳ thực, nào chỉ có mình Vân Dương thầm mở cờ trong bụng, còn có người biểu hiện càng khoa trương hơn hắn…



Oa ha ha!



“Ấy da da ấy da da ấy da da!”



Lục Lục đã sớm hoan ca cầm ĩ trước của Vân Dương.



Biểu hiện vô cùng gấp rút.



Lại có nhiều đồ tốt như thế?1



Mau mau cho ta!



- Trước tính giá trị của chúng đã.



Vân Dương đem thiên tài địa bảo trong nhẫn không gian đổ ra ngoài, tràn đầy một đống lớn:



- Hậu sinh vãn bối như ta không hiểu nhiều lắm, vẫn là mời Phong lão đến định giá, không cần ngại việc định giá cao một chút, tuyệt đối đừng khách khí.



Phong Quá Hải đau lòng tới khóe miệng co quắp:



- Đều là thiên tài địa bảo a, Vân huynh đệ ngươi lại lỗ mãng đổ ra như thế, phải cầm nhẹ để nhẹ a, như vậy mới không ảnh hưởng tới phẩm chất…



- Ai nha, thực sự ngại quá, ta thấy đống lớn như thế, nên cũng không nghĩ tới chuyện đó, mọi người đều nói vậy hiếm thì quý… là ta không đúng.



Vân Dương cười ha ha một tiếng, ngoài miệng thì nói thật có lỗi, nhưng biểu hiện lại ngay cả chút xíu áy náy cũng không có.



Đám người thương minh không khỏi méo mặt.
Vân Dương ngừng lại một chút lại nói:



- Tin rằng như vậy, có thể tối ưu hóa lợi ích thu được… ta nghĩ, nhất định có thể đạt được Sinh Linh chi khí, thậm chí là càng nhiều hơn, chư vị thấy thế nào?!



- Quả là diệu kế!



Đám người cùng thốt lên.



- Nếu như thế, các vị chờ một lát, ta lập tức bắt đầu làm việc.



Nói xong, Vân Dương trực tiếp đi vào tĩnh thất bên cạnh.



Tiêu Vô Ý xếp bằng bên ngoài, ngưng thần bất động.



Lãng Phiên Thiên thấy thế lập tức nhắc nhở:



- Lão đại, ngươi tuyệt đối không được dùng thần thức dò xét!



Tiêu Vô Ý ho khan một tiếng, lúng túng nói:



- Sao ngươi biết…



Mấy người Lãng Phiên Thiên cùng Phong Quá Hải đều lộ vẻ nghĩ mà sợ:



- Chúng ta đã thử qua, thực sự chẳng khác nào tìm đường chết a…



Đám người vừa giao lưu, mặc dù không dùng thần thức dò xét, nhưng bản năng võ giả vẫn giúp bọn hắn cảm giác được, Vân Dương đã lặng yên biến mất trong tĩnh thất.



Tựa như trực tiếp biến mất, không còn tồn tại giữa thiên địa này!



Chuyện này, Tiêu Vô Ý vốn không coi ra gì, nhưng lần này tự thân cảm thụ, lập tức cảm thấy chấn kinh, vẻ bất động thanh sắc vừa rồi quét sạch không còn lại chút gì.



Linh Chi Mộ Địa này, lại thần kỳ như thế?