Ta Là Chí Tôn
Chương 1047 : Tiền đồ Ảm đạm a
Ngày đăng: 09:13 30/04/20
So với việc tự mình khổ tư minh tưởng cũng không tìm được đầu mối, thì đi tìm lão quái vật sống mấy ngàn năm để thỉnh giáo mới là đúng đắn.
Có điều, người nào tới thỉnh giáo, nhưng trong lòng vẫn không được thoải mái.
“Nếu không phải hiện tại không đánh lại ngươi, ta có thể để ngươi đánh ta như thế sao? Coi như là lợi dụng phế vật vậy.”
Ừm, chính là lợi dụng phế vật, vật tận kỳ dụng!
Quảng trường, chúng đệ tử nhìn thấy sư tôn bước ra, đang muốn tiến lên vấn an, lại phát hiện sư tôn nặng nề vội vã băng đi.
Chúng đệ tử cùng ngơ ngác, không dám tùy tiện mạo hiểm, dù sao bọn hắn cũng không ngu a.
- Có vẻ như sư tôn không được vui?
- Ừm, ta cũng thấy vậy.
- Vân sư tỷ, ngươi nhìn sắc mặt sư tôn, liệu có phải…
Vân Tú Tâm dụi dụi con mắt, có chút không xác định:
- Chẳng lẽ sư tôn bị thương? Thế nhưng mấy ngày nay không thấy có chiến đấu a…
- Bị thương?
Trình Giai Giai lo lắng hỏi:
- Sư tôn thế nào rồi?
Vân Tú Tâm vừa định nói: Ta thấy trên đầu sư tôn có ba cái u cục lớn…
Đổng Tề Thiên thuyết giáo một hồi, cũng cảm thấy mệt mỏi.
Đối với cường giả cao giai uy tín như Đổng Tề Thiên, gặp được vị chưởng môn hiếm thấy như Vân Dương, môn phái hiếm thấy như Cửu Tôn phủ, cũng thực sự thỏa mãn.
Lấy phán đoán của Đổng Tề Thiên, tương lai Cửu Tôn phủ tuyêt không hạn lượng, chỉ cần ẩn nhẫn ba năm, lần tới tham dự tranh đoạt Thiên Vận kỳ, thừa cơ mà lên, thu hoạch tuyệt sẽ không thấp.
Nhưng gia hỏa này, lại cứ muốn bước ngay từ hiện tại…
Con mẹ nó thực sự… coi nhẹ sinh tử a.
Hết lần này tới lần khác, lại có vẻ như không để tranh đoạt Thiên Vận kỳ vào trong lòng…
- Ngươi dự định xuất phát từ khi nào?
Đổng Tề Thiên xoa xoa mi tâm hỏi.
Vân Dương chần chờ:
- Giờ còn ba tháng tám ngày… ta đã điều tra lộ tuyến, từ Cửu Tôn phủ đến nơi thi đấu chỉ cần bảy ngày là đủ, hơn nữa còn không cần dùng tốc độ cao nhất để đi, còn có thể có thời gian nghỉ ngơi nhất định… cho nên ta nghĩ, hẳn có thể để mười ngày cuối cùng rồi xuất phát cũng được?!
Hắn ngượng ngùng cười cười:
- Thực lực của đám đệ tử cần rèn luyện thêm, thêm một ngày rèn luyện là thêm một ngày tiến bộ… có thể tiến bộ một chút, cũng là chuyện tốt.
Đổng Tề Thiên thở dài một hơi:
- Ngươi thực sự quá khiêm tốn, và cũng thực quá… lạc quan, đệ tử cửu phong hiện tại, căn bản không cần tiến bộ một chút, mà là cần tiến bộ cực nhiều nhiều chút… ai, cao nhất mới đạt đến Thần Huyền Nhị trọng… muốn so đấu với tinh anh Tôn giả của người ta…chí ít còn kém hai đại cấp độ… chuyện mà một môn phái chưa có Thiên Vận kỳ phải mất cả đời, thậm chí là cả đời cũng chưa đi được hai đại cấp độ, ngươi lại chuẩn bị hoàn thành trong ba tháng… ta thực không biết nên nói ngươi quá tự tin, hay là si tâm vọng tưởng, ý nghĩ hão huyền nữa…