Ta Là Chí Tôn

Chương 1048 : Tỷ lệ nguy hiểm

Ngày đăng: 09:13 30/04/20


Vân Dương vuốt vuốt mũi:



- Chuyện này cũng là sự đáo lâm đầu a, không thể làm gì khác…



- Những môn phái uy tín lâu năm kia, đều đã sớm chuẩn bị, sớm đã xuất phát… còn ngươi…



Đổng Tề Thiên có chút không biết nên nói thế nào, hữu khí vô lực cảm thấy đậu xanh rau muống:



- Ngươi cho rằng tranh đoạt Thiên Vận kỳ chỉ là chuyện đánh một trận? Tới ngày thì chạy tới là được? Đánh đánh mấy trận, đánh xong liền về? Hời hợt như thế?



Vân Dương gượng cười:



- Chuyện đều do người làm, đã đến nước này, cũng nên thử một chút…



- Ai…



Đổng Tề Thiên thở dài một tiếng, than thở chua xót vô tận.



Thôi, coi như hắn gặp tên điên đi a…



- Mấy đệ tử này của ta, lấy tốc độ tiến bộ mà tính, giờ phục dụng Thanh Vân đan là tốt nhất. Nếu để chậm chễ, e là sẽ không kịp. Đổng lão, Thanh Vân đan mà ngươi nói… hiện có thể bắt đầu hay chưa?



Đổng Tề Thiên liếc mắt:



- Thanh Vân đan, muốn luyện chế đương nhiên không có vấn đề. Nhưng… ngươi đã chuẩ bị xong dược liệu chưa?



- Ta đã mang đến.



- Còn có Thối Cốt đan, Khuếch Mạch đan, Tẩy Tủy đan, Chân Nguyên đan… nếu có thể có đầy đủ linh dược, phối hợp cùng sử dụng với Thanh Vân đan, mới có thể thực sự thu được hiệu quả một bước lên mây. Ngươi đã chuẩn bị xong chưa?



- Thực sự đã chuẩn bị xong, thời gian này ta đều dùng để chuẩn bị việc này.



Vân Dương cười híp mắt, không ngừng lấy ra các loại tài nguyên.



Đổng Tề Thiên trợn mắt trừng một cái.



Hỗn đản này, đã chuẩn bị xong?



Ngươi chuẩn bị nhanh vậy để làm gì? Vốn muốn dùng tài nguyên để làm khó Vân Dương, những hiện tại nhìn từng đống từng đống thiên tài địa bảo chỉnh chỉnh tề tề bày ở đó, Đổng Tề Thiên cũng luống cuống một phen.



Không nghĩ tới a.



Nhiều thiên tài địa bảo như thế, gia hỏa này kiếm đâu ra?




Mà đối với mỗi đệ tử mà nói, thời gian này thực sự quá chậm, mỗi ngày bằng một năm!



Thời gian nghỉ ngơi? Chuyện cười ở đâu vậy?



Bất kể là đệ tử cửu phong hay là môn hạ đệ tử.



Bất kể là đệ tử đã nhập môn, hay là đệ tử còn chưa chính thức.



Cơ bản mỗi ngày, đều đem thời gian bẻ vụn ra mà dùng.



Luyện kiếm mệt? Đi luyện công.



Luyện đao mệt? Đi luyện công,



Luyện quyền mệt? Cũng đi luyện công.



Chỉ có luyện công, mới được tính là thời gian nghỉ ngơi tốt nhất.



Quảng trường rộng lớn, mỗi thời mỗi khắc đều như Long Đằng Hổ Dược.



Chúng đệ tử như từng đầu lão hổ, đều đang tấn mãnh trưởng thành!



Màn đêm thâm trầm.



Chúng đệ tử cùng chìm trong bầu không khí tĩnh túc mà điều tức, Nguyệt Hoa Như Thủy, linh khí cuộn trào như triều tịch, lần lượt cọ rửa từng ngóc ngách Cửu Tôn phủ, không chút bỏ sót.



Vân Dương lặng yên tiến nhập phòng các đệ tử.



Một sợi Sinh Linh chi khí, lặng yên hóa thành vô số điểm sáng lẻ tẻ, bao phủ lấy mười đệ tử.



Sau đó, lại chuyển sang phòng khác, cứ rập khuôn như vậy…



Xong xuôi, cũng đã sắp đến bình minh.



Vân Dương đứng trên đỉnh đại thụ cao nhất trong Cửu Tôn phủ, ánh mắt thâm trầm nhìn về phương xa.



Trong miệng thầm lẩm bẩm:



- Thiên vận, thiên vận!



Con mắt lấp lóe hàn quang của hắn tựa như hai thanh lợi kiếm, chém dọc trời đêm.