Ta Là Chí Tôn

Chương 108 : Mượn đao mà được bom nguyên tử

Ngày đăng: 08:59 30/04/20


Có chuyện gì?



Đông Thiên Lãnh nhíu mày khó chịu.



- Thu công tử... Thu công tử... Hắn...



Vị thị vệ kia thở không ra hơi:



- bắt tất cả người ở Mễ gia phố... Nửa đêm, đang diễu hành... Hướng về phía khách sạn.



- tê...



Ba người Đông Thiên Lãnh đồng thời hít một hơi khí lạnh.



Sắc mặt cả ba đều trở nên co quắp.



Động tác của vị Thu Vân Sơn Thu đại công tử này đúng là, đúng là thần tốc.



Mới còn tức giận từ đây bỏ đi, ấy thế mà đã lập tức dùng thủ đoạn báo thù.



Trực tiếp bắt tất cả người nhà vị Mễ chưởng quỹ kia vào trong tay.



Nhưng... Chuyện này lại sẽ biến thành chuyện lớn chọc trời!



Vị Mễ chưởng quỹ kia cũng không phải thương nhân bình thường, người ta danh xứng với thực chính là đại nội tổng quản! Là đại nhân vật mà chỉ cần động một tí là có thể tới tai vị ngồi trên ngai vàng kia.



Người chỉ là một cái thế gia công tử giang hồ, vậy mà dám hở chút là cầm đuốc giơ gậy bắt cóc cả nhà người ta, con mẹ nó thế sự gì a?



Coi như Thu gia ngươi có trâu bò hơn nữa, siêu thoát thế tục, ngoài vòng pháp luật, nhưng... Ngươi làm như vậy tại kinh thành nhà người ta, cũng thực là... Quá mức quá phận, nói thế nào cũng không thông.



Lại nói, con hàng này còn có một vị thúc thúc, chính là người đứng đầu võ tướng đương triều, Thu Lão Nguyên soái, đối với chuyện như vậy, e là Lão Nguyên soái cũng không dễ bỏ qua.



Tay Vân Dương đang bưng chén rượu, không nhịn được mà run lên một cái.



Ta còn đang suy nghĩ người dẽ dùng biện pháp gì đi trả thù, dù có nghĩ đến hàng trăm hàng ngàn diệu kế, nhưng không nghĩ tới người lại biết dùng biện pháp trực tiếp như vậy, bá đạo như vậy, nhưng thế mà lại là thủ đoạn không có não a đại ca!



Trong lúc nhất thời, Vân Dương triệt để câm lặng, hắn không còn gì để nói.



Dự tính ban đầu của hắn chỉ là muốn mượn một thanh đao mà thôi, cũng không cần phô trương vậy chứ...



Loại chuyện như vậy, dùng một câu mà ai cũng hiểu để hình dung, đó là: ta chỉ muốn mượn một thanh đao dùng chút, kết quả ngươi liền ném cho ta một viên bom nguyên tử!



Hơn nữa là bom nguyên tử đang được kích hoạt.



- phiền toái rồi!



Ba chữ này, đồng thời vọt ra từ miệng bốn người.


- mặc kệ ngươi có việc gì hay không, dù sao nếu mai người không đến nhà ta! Lão phu liền đến nhà ngươi! Việc này cứ quyết định như vậy đi!



Vân Dương vô cùng đau khổ:



- Lão Nguyên soái ngàn vạn lần nghĩ lại a, thời gian này tiểu chất nghèo đói, ngay cả thị nữ cũng không nuôi nổi... lúc đó nhất định không thể chiêu đãi chu toàn, nếu không hay là...



- một lão hán như lão phu, cần thị nữ hầu hạ làm cái gì, việc này cứ quyết định như vậy đi!



Thu Kiếm Hàn dứt khoát chốt vấn đề.



Vân Dương bất đắc dĩ há to miệng, chưa thấy qua người không nó lý đến như vậy...



Thu Kiếm Hàn hừ một tiếng.



Hắn vẫn luôn chú ý đến tên Vân Dương này, mà ở trong một trường hợp đặc thù như thế, một kẻ đáng lý ra không nên xuất hiện như Vân Dương lại đột nhiên có mặt, khiến lão không khỏi liên tưởng đến nhiều vấn đề.



Một cảm giác không hiểu thấu xuất hiện, trên người Vân Dương xuất hiện đầy nhưng điều thần bí.



Thế nhưng tên thầ bí này, lại bày ra một cía bộ công tử hoàn khố khó đỡ, có thể nói là không hài hòa đến cực điểm...



Lão nguyên soái đang do dự, đột nhiên giật mình ngẫm lại, tên tiểu tử nhìn như hoàn khố này... dường như cũng chỉ lúc xuất hiện trước mặt lão mới có!



- hình như lão tử bị lừa!



Thu Kiếm Hàn thậm chí không còn tự xưng lão phu nữa, trực tiếp mở miệng kêu lão tử.



Càng nghĩ lại càng rõ, tên gia hỏa lừa đời lấy tiếng này dám gạt lão, đúng là tội ác tày trời.



Phía trước đột nhiên rối loạn một trận.



Bóng người sưu sưu liên tục phóng tới...



Rõ ràng là một đam đại nội thị vệ đang chạy tới.



Vân Dương bĩu môi nói:



- Lão Nguyên soái, Mễ đại nhân nhà người ta tới, chuyền này càng lúc càng lớn...



Đám người Đông Thiên Lãnh cũng cảm thấy khẩn trương hơn.



Chuyện này của Thu Vân Sơn có thể nói là sung động đến cực điểm, hắn không phân tốt xấu bắt cả tông tộc nhà người ta đến. Coi như là bắt, vì ngươi bị người ta tính kế cũng chỉ nên bắt người trong nhà hắn mới phải, như thế còn có thể thông cảm được. Nhưng tại chính lúc Thu Vân Sơn bắt cả tông tộc người ta đến, ưu thế đòi lại công đạo bị tính kế đã hoàn toàn biến mắt.



Mà, ngươi chỉ là một tên đệ tử trẻ tuổi Thu gia, lại cũng không phải hàng loại một, ở đại bản doanh Thiên Đường thành nhà người ta, lại dám trực tiếp khiêu chiến đại nội tổng quản...



Bất kể nhìn thế nào, cũng thấy có chút không đủ tư cách!



----------