Ta Là Chí Tôn

Chương 1145 : Ba trận chiến là đủ!

Ngày đăng: 09:14 30/04/20


Nghe Vân Dương nói như vậy, các đệ tử vốn còn có chút thấp thỏm, lập tức lại sục sôi nhiệt huyết, khí thế lập tức bạo tăng, còn hơn cả lúc mới đến!



Vân Dương từ từ nói:



- Chúng ta ở đây chờ! Không cần dựng trướng bồng, chỉ cần đứng ngay tại đây, nhìn những người này, xem bọn hắn có thể làm gì! Đến cùng có thể làm gì?!



- Chúng ta muốn lấy hàn phong tẩy lễ, lấy ánh mắt của bọn hắn mà ma luyện, để sương đêm nuôi dưỡng. Hôm nay chúng ta nhận nhục nhã của bọn hắn, ngày mai, chúng ta sẽ dùng nộ hỏa của chúng ta, dùng phương thức cực đoan nhất để trả cho bọn hắn!



- Dùng nộ hỏa của chúng ta, dùng phương thức cực đoan nhất để trả lại cho bọn hắn!



- Hữu ta vô địch! Duy ta vô địch!







Giang Lạc Lạc tới.



Nhìn cảnh Cửu Tôn phủ không những không bị ảnh hưởng, hơn nữa còn khiến chiến ý càng dâng cao, vừa thấy ngoài ý muốn, lại vừa thở nhẹ một hơi, tìm tới chỗ Vân Dương, lắp bắp nói:



- Sư phụ ta… cùng chưởng môn sư bá… nói, mấy ngày nữa muốn tới Cửu Tôn phủ chúng ta xem…



Vân Dương sửng sốt một chút, nói:



- Cũng là chuyện tốt, ta sẽ nói bọn hắn chuẩn bị một chút, nhất là Lạc Đại Giang, nhạc mẫu đại nhân tới nhà a…



Giang Lạc Lạc ho khan một tiếng, ấp a ấp úng nói:



- Phủ tôn, ta cũng nói đùa với ngươi a, Phượng Minh môn chúng ta… khụ khụ, mấy năm nay không mấy hài lòng về đệ tử bản môn… mà Cửu Tôn phủ chúng ta, lại có nhiều hạt giống tốt như vậy…



Vân Dương giật mình, cười nói:



- Ta hiểu ta hiểu, nhiều hạt giống tốt như thế, chúng ta cũng không thể chiếm hết được, nếu sư môn của ngươi để ý, chúng ta phân lưu một chút cũng không có vấn đề gì.



Giang Lạc Lạc giậm chân:



- Ta… ý của ta là… không thể như thế… không thể tiện nghi các nàng… khụ khụ… đây là thực lực, là nội tình Cửu Tôn phủ chúng ta… sao phải phân ra ngoài…



Chúng huynh đệ nhất thời im lặng.



Đậu xanh rau muốn, ngươi không làm thuyết khách cho nhà mẹ đẻ thì cũng thôi… thế mà còn muốn cùng người ngoài, cùng nhau hố nhà mẹ đẻ?!



Cái gọi là nữ sinh hướng ngoại, thực sự không hơn gì cái này a?



Dưới ánh mắt kỳ quái của chúng huynh đệ, Giang Lạc Lạc hơi chút xấu hổ, lẩm bẩm nói:
- Chấp sự đại nhân, bên ta chỉ sắp ba trận đầu!



Phác Đức Song:



- Ồ?



Đoàn Thiên Xung đầy tự tin cười một tiếng:



- Bản môn tự thấy, ba trận này là đủ. Thất Tinh môn chúng ta, không muốn đuổi tận giết tuyệt, không cần năm trận toàn thắng.



Ngụ ý trong đó: Ba trận này, đủ để đá Cửu Tôn phủ về nơi sản xuất!



Phác Đức Song cười ha ha:



- Đoàn chưởng môn rất khí phách! Được, quyết định như vậy đi!



Bên cạnh, Hoắc Vân Phong liếc mắt.



Rất khí phách?



Rất ngu ngốc mới đúng!



Không nói cái khác, chỉ riêng đấu Trận, các ngươi nhất định phải thua!



Chờ sau khi thua đấu Trận, các ngươi nhất định phải dùng đệ tử chiến để kiếm lại mặt mũi, thế nhưng Cửu Tôn phủ người ta có Huyền thú trợ trận, vẫn là tất thắng!



Cửu Tôn phủ hai trận thắng, mà các ngươi… hừ hừ…



Dù sao, lão tử cũng phát.!



Vân Dương nở nụ cười nhàn nhạt:



- Đoàn chưởng môn nói không sai, chúng ta cũng không cần năm trận toàn thắng!



Khẽ lật mí mắt, hai đạo ánh sáng sâm nhiên hiện:



- Chỉ cần thắng ba trận, chúng ta cũng thấy đủ rồi!



Đoàn Thiên Xung nhìn ánh mắt Vân Dương đưa tới mà phát lạnh, lập tức giận tím mặt:



- Vân chưởng môn, chúng ta đã thương nghị xong, còn mời các ngươi về bày binh bố trận, an bài nhân thủ xuất chiến đi. Chúng ta sớm chút bắt đầu, các ngươi cũng nên sớm trở về. Dù sao các ngươi cũng là thủ tịch hạ phẩm Thiên Vận kỳ, cũng nên sớm về để người ta còn ngưỡng mộ a.