Ta Là Chí Tôn

Chương 1154 : Cửu Tôn Trận Chi Xuất Kích!

Ngày đăng: 09:14 30/04/20


Trước đó dù Thất Tinh môn xếp hạng cuối cùng, nhưng nó có Thất Tinh Tụ chiến trận lại không thể khinh thường, có thể xưng chiến trận vô địch, cho dù đệ tử trung phẩm môn phái hành đạo giang hồ, gặp phải Thất Tinh Tụ chiến trận, thông thường cũng sẽ ăn một ít thua thiệt.



Nhưng trước mắt xem ra, Cửu Tôn phủ Vân Dương này, cũng không biết cơ duyên xảo hợp hay là nhìn ra điểm yếu Thất Tinh Tụ trận pháp: Thất Tinh Tụ trận pháp kì thực không thể chủ động tiến công!



Hay là nói cách khác... Một khi chủ động tiến công, uy lực sẽ yếu bớt rất nhiều!



Về sau có thể nhắc nhở đệ tử môn hạ, về sau gặp được Thất Tinh Tụ, có thể làm y chang như vậy...



Hắc hắc!



Khuôn mặt thưởng môn Thất Tinh môn Đoàn Thiên Xung giờ phút này sớm đã sớm thành màu gan heo!



Cửu Tôn phủ Vân Dương đáng ghét, vậy mà trực tiếp đem nhược điểm lớn nhất của trận pháp bản môn bại lộ tại trước mặt mọi người.



Hắn lại không biết, Vân Dương thành công nguyên nhân rất lớn bắt nguồn từ may mắn, bởi... Cửu Tôn đại trận Thổ hành trận pháp, quá truy cầu cực hạn phòng ngự, đến mức hoàn toàn không thể chủ động tiến công, chỉ có thể Dĩ Thủ Đại Công, trước phòng thủ mới có thể phản kích!



Hậu Thổ quả thật có thể gánh chịu vạn vật, bao dung vạn vật, nhưng xưa nay sẽ không chủ động nghiền ép xâm nhập vạn vật.



Dùng đặc tính này ứng dụng tại bên trong Trận Đạo, xây dựng trận pháp bị động phòng thủ, ý nghĩa đem hết thảy công kích chuyển xuống phía lòng đất tiêu trừ!



Xung quanh bốn phía, tiếng cười càng ngày càng vang, ý trào phúng, lộ rõ trên mặt.



Đoàn Thiên Xung lạnh lùng quát:



- Thất Tinh đệ tử, xuất kích!



Hắn nhịn không được nữa, thét ra lệnh đệ tử toàn diện xuất kích.



Đương nhiên, hắn sở dĩ sẽ phát ra đạo mệnh lệnh này, tự tin ở chỗ... Nhìn trước mắt mấy đệ tử Cửu Tôn phủ này mỗi một tên đều miệng còn hôi sữa, chỉ toàn tiểu hài tử, thực lực có thể có bao nhiêu, Thất Tinh Tụ trận pháp mặc dù trường công tại thủ, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có chức năng tấn công?



Đệ tử Thất Tinh Tụ nghe vậy đồng thời quát một tiếng, dưới chân giẫm lên tinh chuẩn phương vị, nhảy lên một cái, hướng về Cửu Tôn phủ bên này lao đến.



Đệ tử Cửu Tôn phủ bên này như cũ thản nhiên bất động, chỉ là mỗi người giơ mũi kiếm trong tay lên.



Sau một khắc, đám đệ tử Thất Tinh môn cùng nhau bay lên trên không, trường kiếm giao thoa, như là bông tuyết đầy trời rơi xuống.
Hắn thấy rõ lần va chạm vừa rồi tất cả sư huynh đệ đều ít nhiều chịu thương tổn.



Đây chính là lực lượng hợp nhất của bảy người hợp trong một kích.



Nhưng kết quả thật bi ai, chính mình lại tiếp nhận hầu hết nguồn lực lượng này, thương thể không bị ảnh hưởng chí mạng nhưng lại ảnh hưởng lớn đến chiến lực!



- Vâng, đại sư huynh.



Bên này Thất Tinh môn bất động, nhưng người Cửu Tôn phủ lại động!



Thuận Tôn Minh Tú lại hiệu lệnh, nhưng Cửu Tôn phủ đại trận đột nhiên phát sinh biến ảo, ba người phi thân giữa không trung cùng nhau mà tiến, đằng sau ba người đầu tiên bay lên, lại có ba người bay lên, phía trước ba người dưới chân, sánh vai thẳng tiến. Cuối cùng ba người cũng không có nhàn rỗi, lựa chọn trực tiếp từ mặt đất phát động công kích!



Chín người Cửu Tôn phủ tiến công theo kiểu dáng bậc thang ba cấp.



Trong nháy mắt đã tiến tới Thất Tinh Tụ chiến trận.



Ở giữa bên trong bậc thang cao nhất là tiểu cô nương Lăng Phong xinh đẹp lạnh băng, tay cầm kiếm hoành không mà chém, kiếm khí từ thân kiếm tỏa ra 10 trượng.



Đồng thời trong miệng hét lờn:



- Tam Hoa đều mở!



Trung giai Bạch Dạ Hành, còn có phía dưới Hồ Tiểu Phàm, cũng đồng thời xuất kiếm, khai sát!



Ba đạo kiếm mang, hạo thế trùng kích Thất Tinh Tụ chiến trận!



Lúc này mặc dù ba người xuất kích, sáu người khác cũng không xuất kiếm, nhưng bây giờ chín người kì thực nhưng vẫn là một chỉnh thể, phía trên ba người, giẫm lên phía dưới bả vai ba người, tả hữu hai người, đều đem tay của mình khoác lên Vân Tú Tâm.



Phía dưới vẫn như vậy, chẳng qua là trung tâm đổi thành Bạch Dạ Hành còn có Hồ Tiểu Phàm.



Chín người, tầng ba cầu thang, giơ tay nhấc chân, ngay cả thần sắc, đều như một người. Từ thấp đến cao, áp đỉnh mà đến!



- Xuống!