Ta Là Chí Tôn
Chương 1176 : Ngươi muốn mang đi bao nhiêu cũng được!
Ngày đăng: 09:15 30/04/20
Nghe được tổng kết sau cùng của Bình Tiểu Ý, Cam Thiên Nhan tầm rơi lệ, nàng rất muốn lớn tiếng nói: “Phương minh môn chúng ta coi trọng thiên tài, các ngươi đem thiên tài các ngươi không cần cho chúng ta đi, chúng ta coi trọng, chúng ta nhận tất!”
Nhưng lại không thể nói ra miệng, hơn nữa nếu nói ra, Phượng Minh môn có khác gì biến thành nơi thu phế thải của người ta?
Mặc dù bản thân Cam Thiên Nhan tự hỏi, coi như gánh cái xú danh này cũng không sao, thế nhưng mặt mũi, thủ tịch trung phẩm Thiên Vận kỳ Phượng Minh môn vẫn rất xem trọng a!
…
- Đây là chủ phong đại diện, đây là chủ phong giáo trường, đây là chủ phong… đây là đệ nhị phong, đệ tam phong…
Bình Tiểu Ý lần lượt giới thiệu, không chút che giấu, thấy Cam Thiên Nhan thần thanh khí thản, nhất là khi đứng trên đỉnh cao nhất, thấy linh khí nồng đập đập thẳng vào mặt, toàn thân trên dưới đầy thoải mái.
- Lạc Lạc, Cửu Tôn phủ này, quả không tồi, thực sự không tồi, ngươi thực có phúc, ánh mắt ngươi lại càng tốt hơn!
Giang Lạc Lạc hạnh phúc gật đầu mỉm cười.
- Đệ tử thiên tài Cửu Tôn phủ, thực sự không ít…
Cam Thiên Nhan vốn đã rục rịch hồi lâu, giờ phút này không nhịn được nữa:
- Vi sư nghe Bình Tiểu Ý nói, Cửu Tôn phủ không quản được nhiều đệ tử như vậy… không bằng để số đệ tử đời này vô vọng, phân lưu ra một chút…
Giang Lạc Lạc khó xử nhăn mày:
- Sư phụ… chuyện này ta không quyết định được, cũng không phải lời ta nên nói…
Thanh âm Quách Noãn Dương từ bên cạnh bình tĩnh truyền đến:
- Kỳ thực tiền bối nói vậy, cũng đã bao hàm rất nhiều thiện ý, nếu có thể làm được, chúng ta cũng vui vẻ giúp đỡ. Chỉ cần đệ tử tiền bối nhìn trúng, lại nguyện ý chuyển qua quý môn, Cam tiền bối có thể mang đi!
Cam Thiên Nhan vui mừng:
- Lời ấy là thật?!
Chỉ có thể nói, giờ nàng tới không phải lúc, lời khuyên, thậm chí là lừa dối, mê hoặc của nàng hẳn sẽ có tác dụng với người trưởng thành, bọn hắn sẽ biết cân nhắc lợi ích, làm ra lựa chọn càng có lợi hơn.
Nhưng đối mặt với đám tiểu hài tử này, tất cả các cách, đều chỉ là vô dụng!
Ngươi nói qua bên kia tốt, qua bên kia sẽ thành đệ tử hạch tâm, nhưng bọn hắn nháy mắt đáng yêu, rõ ràng ngay cả đệ tử hạch tâm là gì cũng không biết…
Trong đầu từng đứa, chỉ có bỗn chữ thâm căn cố đế: Cửu Tôn phủ tốt!
Sau đó chính là: Nơi này là tốt nhất, không nơi nào bằng nơi này, ta không đi đâu cả!
Đối mặt với tình huống này, Cam Thiên Nhan đầy phiền muộn, Bình Tiểu Ý cùng Quách Noãn Dương cũng hơi chút im lặng.
Bình tĩnh mà xem xét, đệ tử hiện tại của Cửu Tôn phủ, thực sự quá nhiều!
Thực sự nhiều tới mức không chiếu cố nổi!
Cứ thế mãi, tất sẽ có người bởi vậy mà bị chậm trễ.
Cho nên Bình Tiểu Ý cùng Quách Noãn Dương mới làm chủ đáp ứng Cam Thiên Nhan.
Nhưng đám tiểu gia hỏa kiên quyết tới mức này, cũng khiến hai người cảm thấy ngoài ý muốn,
Cam Thiên Nhan mấy lần lôi kéo thất bại, đành thở dài bất lực.
Hiện tại có nỗ lực thử cũng chỉ là phí công, thậm chí càng thêm mất mặt mất lập trường, chờ một thời gian nữa, Vân Dương trở về, sau đó chưởng môn sư muội tới đây, đến lúc đó hai bên chính chủ hiệp đàm, biết đâu có tiến triển khác.
Những ngày tiếp theo, Cam Thiên Nhan cùng Giang Lạc Lạc cơ bản đều đứng trên giáo trường.
Lúc mới nhìn đám tiểu gia hỏa này luyện công, uốn nắn từng động tác một, giải đáp từng nan đề, nhìn các đệ tử nói chút liền thông, mặc dù vất vả, những cũng vui vẻ chịu đựng…
Thế nhưng trạng thái này tiếp tục kéo dài, Cam Thiên Nhan mới hiểu lời Quách Noãn Dương “Chiếu cố không nổi” là ý gì.