Ta Là Chí Tôn
Chương 1177 : Cực hạn thí luyện!
Ngày đăng: 09:15 30/04/20
Thực sự đúng là chiếu cố không nổi.
Mặc dù với tu vi cấp độ của Cam Thiên Nhan, tùy tiện mở miệng là có thể chỉ điểm đám nhỏ này, thế nhưng số lượng quá nhiều, lượng nhiều chất biến, thực sự bận không chỉ kịp!
Trên dưới Cửu Tôn phủ, thao trường mấy chục mẫu có tới mấy cái, các đệ tử có tiến độ khác nhau. Tự nhiên cũng không có chuyện đệ tử song hành không chút chênh lệch.
Đối với môn phái khác mà nói, có lẽ sẽ phiền não không tìm thấy thiên tài để bồi dưỡng. Những với Cửu Tôn phủ, phiền não lại là thiên tài quá nhiều…
Từng gia hỏa luyện công luận võ, đều đặc biệt nghiêm túc, hết sức chăm chú.
Khuôn mặt nhỏ nghiêm túc kia…
- Thực sự không tệ, quả là không tệ.
- Thực sự không tệ…
Mấy ngày nay, ngoại trừ chỉ điểm đám nhỏ, chỉ biết nói tới mấy lời đó, ngoài ra không còn gì khác.
Giang Lạc Lạc không biết bản thân đã phải trợn trắng mắt bao nhiêu lần.
Đổng Tề Thiên ẩn thân trên cao, mắt lạnh nhìn Cam Thiên Nhan, lòng thầm cười lạnh: “Phụ nữ vô tri! Ngươi chỉ biết đệ tử không tệ, hừ… kỳ thực chân chính là do đất tốt, bằng nhãn lực với kiến thức lịch duyệt của ngươi, căn bản không nhìn ra được!”
“Chung quy là do tu vi quá thấp, tầm mắt quá hạn hẹp.”
Đổng Tề Thiên thở dài không thôi.
Nhiều người tới qua như vậy, nhưng chỉ có mình mới là có tuệ nhãn.
…
Như vậy, cũng có nghĩa là có thể mang đi?!
Kết quả này, những nơi đi qua, Vân Dương đều thể hiện phong thái quét sạch hốt gọn!
Những nơi đi qua, phàm là linh thực, không có gì mà vị Vân chưởng môn này không cần!
Ngay cả mảnh thổ địa sinh trưởng Vân Phiến chi, cũng bị Vân chưởng môn đào lên thu vào không gian thần thức.
Cái gọi là quét sạch, cũng không hơn gì cái này!
Cùng lúc một trận yêu phong tới, lại là một đầu Yêu thú xuất hiện trước mặt Vân Dương.
Đới với việc này, Vân Dương đã không còn cảm thấy kinh ngạc, không nói một tiếng, trực tiếp nâng đao xông tới.
Coong một tiếng vang, Yêu thú rống to một tiếng, móng vuốt cản Thiên Ý Chi Đao, lập tức nhào người tới, thực hiện phản công khốc liệt.
- Lại mạnh hơn một đường, quả là có quan hệ với sức chiến đấu cao nhất của ta, không sai chút nào!
Đối với tình thế này, Vân Dương thực sự khóc không ra nước mắt.
Từ khi vào đây đến nay, trừ trận đầu là Yêu thú hơi yếu hơn Ngô Dự ở bên ngoài một chút, còn Yêu thú từ đó về sau, một đầu lại mạnh hơn một đầu, hơn nữa mỗi đầu Yêu thú, đều vừa vặn đạt tới tiêu chuẩn đỉnh phong chiến lực của hắn.
Tình huống này tự nhiên tạo thành một kết quả, mỗi lần đối chiến, hắn có thể thắng, thế nhưng chân chính thắng được, cần toàn lực ứng phó, dốc hết toàn lực, đánh tới khi khí không lực tẫn, mới có thể giết được Yêu thú!
Mỗi lần đều như vậy, nhất định phải hao sạch toàn bộ khí lực, mới có thể đánh giết được đối thủ!
Đến ngày thứ ba, tình huống tiếp tục diễn biến về hướng không ổn, hiện tại đã không còn là dốc toàn lực là có thể thẳng, mà là cần phải hợp lý phân phối từng chút lực lượng mới có thể qua kiểm tra, chỉ có đem lực lượng nên dùng tới chỗ cần dùng… mới có thể giải quyết được Yêu thú!