Ta Là Chí Tôn

Chương 1187 : Kim Điêu chi kiếp! (4)

Ngày đăng: 09:15 30/04/20


Vân Tú Tâm há to miệng: “…”



- Thậm chí, với thực lực Thánh tôn của đối phương, nếu đối phương dùng niệm chuyển chân thân, chúng ta đem linh vũ về, có khác nào trực tiếp dẫn yêu vương tới nhà. Chỉ cần đối phương khẽ động thần niệm, liền có thể lập tức giáng lâm, hộ trận của ta dù có thể chống được công kích của đối phương, thế nhưng cũng cần thời gian bày trận, nếu đối phương tùy tiện hiện thân, đánh ta trở tay không kịp, chúng ta bại vong chỉ trong khoảng khắc.



- Nếu đi theo chúng ta tới tận Cửu Tôn phủ…



- Mà cái này, vẫn chỉ là nguy hiểm cho bản thân chúng ta.



Vân Dương thản nhiên nói:



- Dù đối phương bị cản bởi đại trận, không thể tổn thương chúng ta, nhưng căn bản không cần giải thích vì sao hắn lại tới đây.



Nhậm Khinh Cuồng kinh ngạc hỏi:



- Đối phương nói rõ nguyên nhân, không phải là để tỏ thiện ý, càng là nhờ chúng ta tìm hậu đại cho nó sao? Nó còn đã thệ ước, đây là Thiên Đạo Thệ Ngôn, một khi vi phạm, Thiên Đạo hàng phạt a!



- Ai, cái thệ ước nợ nhân tình chính là thủ đoạn che mắt lớn nhất. Trên thực tế, giải thích của hắn, tính cả nguyên nhân mà hắn tới, thậm chí là chuyện hậu đại của hắn bị Hắc Sơn minh bắt…



Vân Dương nở nụ cười nhàn nhạt:



- Tất cả, ta chỉ tin được nửa phần mà thôi!



- Thử hỏi nếu là hậu đại của Kim Điêu vương, lại có thể tự mình ra ngoài hành tẩu giang hồ, như vậy cần phải có tu vi tới mức nào? Cho dù bỏ qua vấn đề tu vi không nói, người nào có thể tới Yêu Vương lâm cướp đoạt?



- Ta cũng không cho rằng Hắc Sơn minh có thực lực như vậy.



Vân Dương cười nói:



- Chỉ riêng chuyện bọn hắn giết người Hắc Sơn minh, nhưng lại không hề kiểm tra không gian đạo cụ của đám Hắc Sơn minh là có thể thấy được điểm này.
- Ta đuổi theo một hướng khác, ngẫu nhiên còn thấy thi thể đám người Kim Đỉnh môn… có vẻ như cũng không thoát được mấy người.



Đám người nghe vậy, sắc mặt đột nhiên biến đổi.



Lan Nhược Quân vuốt mồ hôi lạnh:



- Chỗ ta thăm dò, cũng nhìn thấy đám Đại La phái đang đại chiến với Kim Điêu, tình thế hơi chút không ổn, nhưng còn có thể ổn định trận cước. Ta không dám trực tiếp xuất thủ, một lát sau, một đám Kim Điêu khác lại từ xa bay tới… ta liền lặng lẽ rời đi, nếu như ta xuất thủ tham chiến, chỉ sợ đã không về được!



Vân Dương thở dài, vẻ mặt nghiêm túc nói:



- Xem ra, hẳn là cả Kim Điêu nhất tộc hành động, mặc dù không biết vì sao. Nhưng tất phải có nguyên nhân, mục tiêu của bọn hắn, vậy mà không chỉ một môn phái…



Vân Dương hít một hơi thật sâu:



- Chúng ta cần lập tức về Cửu Tôn phủ, đem tin tức này truyền lại cho Thánh Tâm điện, y theo tình huống tam đại môn phái có Thiên Vận kỳ bị đánh lén, có lẽ… mấy vị chấp sự Thánh Tâm điện cũng trong phạm vi bị nhắm tới.



Đám người nghe thấy càng im lặng, triển khai tốc độ cao nhất về Cửu Tôn phủ.



Một hơi vượt ba ngàn dặm, sắc trời đã tối.



Vân Dương không chọn dựng trướng bồng dã ngoại, mà chọn một thôn trấn nông gia xin ta túc.



Vào lúc ban đêm, chỉ nghe tiếng ầm ầm vang lên không ngớt, tựa như bốn phương tám hướng đều đang phát sinh đại chiến. Chỉ một đoạn thời gian, tiếng đại chiến từ xa đã xuất hiện trên đầu, chỉ một chút lại đã chợt đi xa.



Đây là… âm vang do đỉnh cấp cường giả giao chiến!



Vân Dương một mực lặng nghe, cẩn thận tỉ mỉ, cẩn thận đề phòng.