Ta Là Chí Tôn

Chương 128 : Ngươi biết ta là ai?

Ngày đăng: 09:00 30/04/20


Năm xưa, khi Cửu Tôn mới tụ hợp, Thổ Tôn đã từng nói, thể chắt của Thủy Tôn mặc dù hợp với Cửu Thiên trận, nhưng thiên phú cũng không thuộc hàng tuyệt hảo.



Cho đến một ngày, sau khi Thủy Tôn từ ngoài trở về, mấy huynh đệ ngoài ý muốn phát hiện, tốc độ tu luyện của Thủy Tôn, bất giác đã trở thành một trong những người tu luyện nhanh nhất trong mấy huynh đệ.



Đối với chuyện này, Thổ Tôn biểu thị vô cùng buồn bực, còn từng đặc biệt hỏi thăm Thủy Tôn, đến cùng là xảy ra chuyện gì?



Nhưng mà Thủy Tôn cũng không nói ra được lý do, chỉ nói, bởi tiến độ tu luyện luôn không theo kịp các huynh đệ, vì vậy tâm tình buồn bực, nên đi câu cá giải sầu ở Bách Trượng hồ, sau đó câu được mấy con cá, ăn vào thì cũng không thấy có gì dị thường, nhưng sau đó, tốc độ tu luyện Thủy Hồn quyết đột nhiên tăng vọt, thuận lợi chưa từng có, tựa như Thủy Hồn quyết kia chính công pháp chế riêng cho hắn vậy, căn bản chỉ cần hành công bình thường, không cần quá cố gắn, cũng có thể có được tiếp bộ cực nhanh, có thể nói là đột nhiên tăng mạnh.



Năm đó, mấy người còn vì câu chuyện này, đặc biệt đến Bách Trượng hồ bắt cá, dù sao lúc đó, điều Thủy Tôn cảm thấy đặc biệt nhất là ăn cá ở Bách Trượng hồ.



Chỉ tiếc, bọn hắn dù bắt được bao nhiêu cá lớn cá nhỏ, cá của Bách Trượng hồ gần như bị bọn hắn bắt sạch, từng tên ăn tới no căng bụng, những ngoài tác dụng tăng thể trọng, cũng không còn tác dụng đặc biệt nào khác.



Cuối cùng cũng phủ nhận nguyên nhân biến đổi của Thủy Tôn là do cá Bách Trượng hồ.



Nhưng mà, thói quen câu cá của Thổ Tôn, có vẻ cũng vì sự kiện đó mà nuôi thành?



Trong các huynh đệ, ba người có tu vi cao nhất là Thổ Tôn, Thủy Tôn và Lôi Tôn. Nhưng nếu chỉ tính trên phương diện tu hành bí pháp, thì Thủy Tôn tuyệt đối dẫn đầu.



Vân Dương miên man bất định hồi tưởng chuyện cũ, từ một chuyện nhớ đến chuyện thứ hai, một chuyện khác cũng xuất hiện trong đầu hắn.



Tại một ngày của hai năm trước, sau khi Thổ Tôn câu cá trở về, hắn rất thần bí gọi Thủy Tôn tới, nói là mời Thủy Tôn ăn cá.



Mà từ lúc đó về sau, khả năng tu luyện bí pháp của Thủy Tôn càng ngày càng siêu việt, một đường tiến mạnh, trực tiếp đột phá tới tầng thứ bảy Thủy Hồn quyết!



So với các huynh đệ khác, còn cao hơn tới bốn tầng.



Nhưng đối với chuyện này, các huynh đệ chỉ có cao hứng, cũng không suy nghĩ quá nhiều.



Mà kể từ khi đí, chỉ cần không có nhiệm vụ gì quan trọng, mỗi ngày Thổ Tôn đều ngồi câu cá...



- Chẳng nhẽ, mỗi khi không có việc gì, đại ca đều tới đây câu cá là vì cái này?



Đám mây đen khó hiểu trong lòng Vân Dương như được khai sáng.



- Lão trượng, nếu những người khác đều không thể phát hiện ra được sự kỳ quặc trong hồ này, vậy sao ngài có thể biết được?



Vân Dương hiếu kỳ hỏi.



- Đó là do lão phu... Mấy năm trước có đi qua Thiên Đường thành, chính là ở... Khục, ngẫu nhiên đi qua quan sát Bách Trượng hồ, phát hiện trong đó có ánh cầu vồng mơ hồ ẩn hiện... Cho nên, liền xuống câu cá. Năm đó, ta đã từng câu được một đầu Thất Lân Thần Tiên, quả là vô cùng sung sướng.



Lão đầu mỉm cười, nhưng lúc đầu nói chuyện, có hơi mất tự nhiên.



Lời nói này, nếu vào tai người khác, cũng không có gì đặc biệt.



Nhưng Vân Dương lại nắm được hai điều quan trọng.
- Tốt tốt, nói nhiều như vậy, thời gian cũng đã qua lâu, vẫn là nên trở lại chuyên tâm câu cá đi.



Lão đầu đung đưa trở lại:



- Mỗi năm, nếu đê qua thời gian này, nhất định không thể câu được Thất Lân Thần Tiên trong miệng các ngươi... Ha ha...



Nhãn châu của Vân Dương xoay động, nói:



- Lão trượng, không bằng chúng ta đánh cược một chút, thế nào?



Lão đầu quay đầu, nhướng mày:



- Đánh cược? Cược gì?



Vân Dương nói:



- Đã ở đây, tất nhiên là cược câu cá a. Ân, chúng ta liền cược câu Thất Lân Thần Tiên thế nào?



Lão đầu như ngẫm ngẫm điều gì đó mà nhìn Vân Dương, rốt cục cười hắc hắc:



- Tiểu tử, hóa ra ngươi biết lão phu là ai?



Vân Dương lộ ra một nụ cười xấu hổ:



- Vỗn cũng không biết.



Lão đầu hừ một tiếng:



- Hóa ra lúc đầu không biết?! Nếu thực không biết, ngươi có thể lấy ra rượu ngon như vậy? Dùng đủ mánh khóe, tận lực muốn lão phu chú ý ngươi, sau đó lại khiêu khích các kiểu. Rồi lại dùng rượu hòa hoãn, sau đó tâm tình nhân sinh, từng bước bước từng bước đến tận bây giờ, đến đây, muốn cược gì với lão phu?



- Một vò Tửu Trung Chí Tôn, không phải người thường có thể có quyết đoán lấy ra được. Nhưng ngươi lại lấy ra, lãi chỉ dùng để làm nước cờ đầu.



- Thủ bút lớn như thế, nếu không có sở cầu, há có thể là ngươi sao? Đã có sở cầu, như vậy nếu không biết ta là ai, sao có thể biết ta có thể đáp ứng sở cầu của ngươi? Tiểu tử, không cần võng vo!



Vân Dương cười hắc hắc:



- Bớt giận bớt giận, có việc muốn nhờ ngài là chuyện đương nhiên, chính như lão nhân gia ngài nói, Vân Dương ta thân là nhất thế mỹ nam, đương nhiên không phải đứa ngốc a...



Lão đầu nhíu mày, lẩm bẩm nói:



- Lão phu cảm thấy.... Đã rơi vào một cái bẫy...



------------