Ta Là Chí Tôn

Chương 127 : Thất Lân Thần Tiên

Ngày đăng: 08:59 30/04/20


Vân Dương tất nhiên sẽ không tiếp tục làm khó dễ, thẳng thắn rót đầy một chén rượu đưa lão, nâng chén ra hiệu:



- Mời!



Lão đầu đã sớm gấp tới run tay, bưng chén rượu lên:



- Mời!



Hơi ngửa đầu, uống một hơi cạn sạch,. Đoạn khen:



- Quả nhiên là thiện hạ đệ nhất, thanh dnah của Tửu Trung Chí Tôn cũng không phải truyền cho có, sau khi uống rượu này, chỉ sợ ta phải kiêng rượu!



Lập tức hai người trở nên nghiêm nghị.



Tửu lực đã phát tán, ẩn ẩn có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng đại đạo khó lường.



Đó là một loại trùng kích đối với Đạo cảnh, mặc dù yếu ớt tới múc gần như không thể cảm nhận, nhưng đối với người tu hành cao thâm, chút trùng kích ấy, đã đủ khiến hắn vô cùng chấn động.



Lực lượng Đạo Cảnh xuất hiện trong đỉnh cấp trân tửu này, mới là chỗ quý báu chân chính của rượu mà Phượng Huyền Ca cất giữ.



Hắn lập tức hít một hơi thật sâu, đem rượu lực toàn thân thu lại, sau đó ép vào một nơi bí mật trên cơ thể.



Hiện tại không phải là thời cơ lĩnh ngộ tốt nhất.



Chờ lúc thời cơ chín muồi, hắn muốn tìm hiểu, lúc đó lại phóng thích ra là được.



Lấy cấp độ tu vi của lão, trình độ khống chế đối với thân thể đã tới cực điểm, không chút khoa trương, chỉ cần hắn muốn, tùy thời đều có thể ép chén rượu này ra khỏi thân thể, một lần nữa rót vào chén rượu, sau đó lại uống một lần!



Dù như vậy, độ rượu cùng hương vj đều không chút thay đổi!



Nếu Vân Dương biết được suy nghĩ trong đầu lão nhân này, nhất định sẽ trợn mắt hốc mồm!



Rượu đã nuốt vào trong bụng, lại có thể vùi sâu vào trong thân thể, không chút hấp thu?! Đây chính là rượu a! Cần phải có trình độ như thế nào mới có thể làm đến mức đó? Lấy giai đoạn hiện tại của Vân Dương, thực không cách nào tưởng tượng nổi.



Cái gọi là gặp gì biết nấy, nếu tâm tính lão giả này hơi chút cực đoan, lại có một chút nhìn Vân Dương không vừa mắt, chưa hẳn cần động thủ, chỉ cần thả chút khí thế úy áp, quá nửa có thể đè chết Vân Dương!



Quả nhiên là cao nhân!



Nhưng trước khi Vân Dương tới đây, đã sớm chuẩn bị tâm lý không màng sinh tử. Tu vi vị Hà lão kia, đoán chừng Vân Dương có luyện mười năm nửa, cũng chưa chắc có thể sánh ngang, nếu không thể tìm kiếm điểm đột phá, như vậy chết ở chỗ này cũng có sao?



- Lại đến một chén.



Trong miệng Vân Dương tỏa ra hương rượu:



- Rượu ngon!



Lão giả nhìn Vân Dương thở ra mùi rượu, trong lòng lại không còn gì để nói.



Không thể không nói, tuyệt thế trân tửu bực này chỉ có Thần Tiên mới xứng uống, lúc này để Vân Dương uống, thực phung phí của trời, tuyệt đại lãng phí!



Bởi vì, lấy tu vi hiện tại của hắn, căn bản không thể trại nghiệm chân chính diệu dụng của rượu này.
- Trong hồ này, có một loại các, không những cao thủ câu cá ít có thu hoạch, thậm chí cao thủ tu hành cũng thúc thủ vô sách, không làm gì được.



Lão giả kia nói.



Vân Dương nghe vậy sững sờ, ngạc nhiên nói:



- A, xin hỏi loại cá này có đặc điểm gì, mà ngay cả cao thủ tu hành cũng không thể bắt được!



Lão giả cười ha ha vui vẻ nói:



- Sở dĩ không thể bắt được loại cá này, là bởi nó có một dị năng bẩm sinh, một khi bị ngoại lực tiếp xúc, mặc kệ là huyền khí, hay là lực lượng gì, cho dù là niệm lực, liền lập tức hóa thành dòng nước, lướt qua không dấu vết, sao có thể bắt?!



- Dù là có dùng sức mạnh, tranh thủ lúc nó không phòng bị mà bắt vào trong tay, nó cũng có thể lập tức hóa thành dòng nước, hơi nước, biến mất không còn tăm tích. Mặc kệ tu vi cao thâm cỡ nào, cũng vô pháp bắt được một chút góc của nó.



- Bách Trượng hồ lại có loại cá kỳ dị như vậy?



Vân Dương nhất thời ngây ngẩn cả người.



- Không sai, đúng là có loại kỳ ngư này!



Lão đầu nói.



Vân Dương tâm niệm nhất động, lại nói:



- Ngài vừa nói cao thủ câu cá ít có thu hoạch, lại cũng không phải là hoàn toàn không có thu hoạch, vậy liền đại biểu, loại cá này dù thần dị, nhưng vẫn có thể bắt được đi!



Lão giả cười nói:



- Đúng vậy, cá này mà dùng vũ lực tuyệt không bắt được, phải dùng lưỡi câu cá săn, chỉ cần lưỡi câu thành công cắm vào miệng cá, như vậy, có cá này liền không còn năng lực hóa thành dòng nước.



- Chỉ cần nó rời khỏi mặt nước, liền không khác với cá bình thường là bao. Ân, nói con các này hoàn toàn giống cá thường thì không đúng, bởi hình tượng của nó rất quái dị, tuần thân cá chỉ có bảy mảnh lân phiến, mỗi một lân phiến, đều có màu sắc không giống nhau.



- Thứ lão trượng nói tới, chẳng nhẽ không phải là... Thất Lân Thần Tiên?



Vẻ mặt Vân Dương biến đổi:



- Nhưng đây chỉ là truyền thuyết của Bách Trượng hồ mà thôi.



- Không sai, chính là Thât Lân Thần Tiên trong truyền thuyết, nhưng ta có thể khẳng định, loại cá này là có thực.



Lão giả thản nhiên nói:



- Hơn nữa, toàn bộ đại lục này cũng chỉ có ba nơi mới có loại cá này mà Bách Trượng hồ này, chính là nơi thứ tư chưa bị người phát hiện.



Vân Dương bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện.



Đó là một đoạn cố sự có liên quan đến Tứ ca Thủy Tôn.



----------