Ta Là Chí Tôn
Chương 148 : Bốn phương góp gió, Hỏa thiêu Hà phủ
Ngày đăng: 09:00 30/04/20
Bốn phương góp gió, Hỏa thiêu Hà phủ
Người vây xem càng nghe càng thấy quái dị.
Đúng vậy a, nếu như không đề cập tới “Ta vừa mới tiến vào hoàng cung”, có vẻ như vị Vân công tử trước mắt này là người hiểu lấy mình, chỉ là một tên tự do, hoàn khố, có chuyện gì mà phải cần thương lượng với hắn, quả nhiên trong đó có uẩn khúc, khiến người khả nghi a!
Người quyền cao chức trọng, lại tìm một cái hoàn khố nói chuyện, như vậy mục đích cũng chỉ có thể là: vì lực lượng sau lưng hoàn khố này.
Sắc mặt Hàn Vô Phi dần biến đổi theo thời gian, hắn phát hiện, nếu cứ nói tiếp đề tài này, chỉ sợ lời nói Thái tử âm mưu phản loạn cũng sẽ được nói ra từ miệng Vân Dương.
- Vân công tử cần gì giảo biện như thế, việc này liên quan đến thanh danh của thái tử điện hạ, không thể để sai lầm!
Hàn Vô Phi quát lạnh.
- Không thể để sai lầm sao?! Có thể đổi câu uy hiếp mới hơn được không? Xin hỏi, nếu như ta không phải mới từ hoàng cung đi ra, thái tử điện hạ liền phái người đến tìm ta, vậy ta giảo biện như thế nào?
Vân Dương cười lạnh:
- Bây giờ các ngươi tìm ta, lại uy hiếp ta, bức bách ta đi đứng thành hàng, còn không cho phép ta nói chuyện, chỉ cần ta mở miệng cãi lại liền biến thành giảo biện, có đạo lý như vậy sao? Đúng vậy a, chỉ cần ta giải thích liền biến thành làm bẩn thanh danh của thái tử, quả nhiên không thể cãi lại được, quả nhiên là quá có đạo lý!
Hàn Vô Phi giận sôi lên:
- Thực sự là bị chó cắn một cái, cắn sâu ba phần.
Vân Dương kinh ngạc nói:
- Hiện tại ta lại trở thành chó? Coi như là ta cắn các ngươi một cái, nhưng xin hỏi, nếu ngươi không tới tìm ta, ta làm thế nào để cắn các ngươi sâu tới ba phần?
Hàn Vô Phi muốn chửi ầm lên:
- Thái tử điện hạ thành ý sai ta tới...
Vân Dương tiếp tục kinh ngạc:
- Thành ý đến uy hiếp ta? Thành ý như vậy, thực sự đủ đó a!
Hàn Vô Phi không thể nhịn được nữa:
- Im miệng! Vân Dương, chỉ cần ngươi nói thêm một câu, bản tọa liền đưa ngươi...
- Bản tọa nhà ngươi muốn liền đưa ta như thế nào?
Vân Dương ngắt lời giận giữ:
- Chẳng nhẽ ngươi còn muốn giết ta?
Hàn Vô Phi nổi nóng xông lên:
- Ngươi cho rằng ta không dám sao?!
Khẩu khí sâm nhiên, hiển nhiên đã động sát cơ.
Vân Dương cười hắc hắc:
- Ngươi lại uy hiếp ta! Lần này trực tiếp uy hiếp sinh mệnh ta, nếu ta không lựa chọn, xem ra thực sự nguy hiểm tính mạng!
Mấy người mang theo sắc mặt khó coi tiến vào mật thất.
Đại hỏa trên mặt đất, đã không còn cách nào ngăn chặn!
Một lát sau, đến khi lửa đã đốt gần trụi hết, mới mạnh mẽ dùng huyền khí dập tắt, nhưng, toàn bộ Hà phủ đã thành một đống tro tàn! Người trong phủ, không một người đào thoát! Tất cả, đều đã bị đốt thành tro bụi!
Lúc này, trong lòng tất cả thủ vệ đều hiện lên một cái tên của một người.
Hỏa Tôn!
Chẳng nhẽ, thực sự vị Hỏa Tinh linh này không chết?
Trong mật thất, Hà Hán Thanh đột nhiên biến sắc, bỗng nhiên há miệng, oa một tiếng, phun liền hai ngụm máu tươi.
Ngay sau đó, răng rắc một tiếng, mấy trăm khối huyền tinh liền hóa thành bột mịn.
Sắc mặt Hà Hán Thanh trở nên trắng bệch.
Vừa rồi động lòng một cái, tâm cảnh mất thăng bằng, suýt nữa thì tẩu hỏa nhập ma. Nội thương không những không giảm, thậm chí còn tăng thêm một phần! Trên mặt đất, còn có người nhà của Hà Hán Thanh a...
Giờ phút này, hết thảy đều táng thân trong hỏa quật!
Không có người may mắn!
- Hỏa Tôn!
Hà Hán Thanh hư nhược phun ra hai chữ:
- Lão phu với ngươi... Thế bất lưỡng lập!
Tám người chung quanh quay mặt nhìn nhau.
Hỏa Tôn, quả nhiên chưa chết?
Lại nói... Ngươi thiếu chút liền diệt hết mấy huynh đệ người ta, thế bất lưỡng lập là tất nhiên, không cần lúc này mới nói.
...
Sau một trận tìm kiếm này, Vân Dương mệt mỏi tới mức vừa về phòng liền nằm bệt xuống.
Nhưng Vân Dương lại cảm thấy cực kỳ bội phục Hà Hán Thanh này, người xấu như Hà Hán Thanh lại không để lại chút dấu vết nào, kiếp này của Vân Dương, mới gặp lần đầu!
Quá sạch sẽ!
Tất cả mọi thứ... Đều sach không kẽ hở!
Thậm chí trên đường Vân Dương trở về, hắn vẫn đang nghi ngờ.
...
------------
Phóng tác: xonevictory