Ta Là Chí Tôn
Chương 150 : Bảo Đao có linh
Ngày đăng: 09:00 30/04/20
Bảo Đao có linh
Có một số việc, người trong cuộc là người phản ứng chậm nhất, giống như Kế Linh Tê lúc này vậy, nàng vẫn chưa hề phát hiện bản thân mình có gì khác với trước kia.
Ngọc Hương Nhi tiến lên, nắm lấy cánh tay của Kế Linh Tê, trực tiếp sắn tay áo Kế Linh Tê lên, sau đó cũng sắn tay áo bản thân lên, để hai tay so chung một chỗ, đột nhiên kêu lên đau đớn như không muốn sống:
- Các ngươi xem, các ngươi xem, các ngươi xem... Nha đầu này chắc chắn có biện pháp dưỡng da tốt, các ngươi xem, cánh tay non mềm này a, sao có thể non mềm như vậy chứ...
Mấy tỷ muội nghe Ngọc Hương Nhi kêu lên, nhất thời đều bu lại, mắt to mắt nhỏ nhìn nhìn, lập tức tiếng kinh hô vang lên thành từng mảng:
- Đúng a, cánh tay này, trong trắng lộ hồng... Cái này... Thực sự quá mềm a!
Kỳ thực, không chỉ Ngọc Hương Nhi, chỉ cần là nữ nhân, đều không thể kháng cự đối với dụ hoặc của dung mạo hoàn mỹ, da thịt như tuyết, băng cơ ngọc cốt. Tuyệt đối không thể kháng cự!
- Trước kia ta còn tắm chung với Linh Tê a...
Ngọc Hương Nhi ai oán nói:
- Ngực nàng không lớn bằng ta, da nàng cũng không trắng bằng ta... Hiện tại, ngực cũng lớn hơn ta, da cũng trắng hơn ta a... Còn nữa, vóc dáng nàng cũng cao hơn ta... Đây không phải là nghiền ép mọi mặt ta a... Trời ạ, ta không muốn sống nữa...
Mấy người khác cũng đều bắn kỳ quang mà nhìn Kế Linh Tê, nhao nhao vây quanh hỏi:
- Linh Tê, ngươi mau mau thành thật khai báo, đến cùng có bí quyết gì?!
- Còn không mau chia sẻ với chúng tỷ muội! Nếu không tỷ muội chúng ta không buông tha cho ngươi a!
- Đúng đúng, thành thật khai báo sẽ được khoan hồng, nếu không, mọi người cùng nhau đại hình hầu hạ!
Kế Linh Tê cũng ngơ ngác, mê hoặc nói:
- Ta... Thực thay đổi a? Ta thực cũng không phát hiện a... Không phải vẫn luôn...
- Rõ ràng như vậy còn nói không thay đổi, ngươi lừa đứa ngốc a?!
Chúng tỷ muội đầy căm phẫn nói.
Kế Linh Tê thực sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ngơ ngơ ngác ngác mà chẳng biết làm sao.
Bản thân nàng thực sự không có kỳ ngộ nào đặc biệt a...
Chỉ là, trong thời gian gần đây, mỗi lần cầm cây đao này, nàng đều cảm thấy tâm tình vui vẻ, ngoài ra cũng không còn gì...
- Vậy các ngươi nói, ta xuất hiện biến hóa từ lúc nào!?
Cho dù các nàng là tinh anh gia tộc, cũng rất khó có được!
- Nếu Tây Môn gia biết cây đao này lột xác đến như vậy... Cũng không biết bọn hắn sẽ hối hận thành như thế nào a...
Nguyệt Như Lan nghiêm túc nhìn chúng tỷ muội:
- Chuyện này chỉ giới hạn trong mấy người chúng ta biết, ngàn vạn lần không thể tiết lộ ra ngoài. Bằng không, Linh Tê sẽ có phiền phức.
Chúng tỷ muội đều trăm miệng một lời:
- Yên tâm, đây là bí mật chung của chúng ta, sao có thể nói ra ngoài!
Đêm hôm ấy, Kế Linh Tê trở về phòng đi ngủ, Ngọc Hương Nhi khóc lóc van nài chui vào, nhất định phải chung giường chung gối, trời nóng như vậy, ôm Kế Linh Tê ngủ một đêm.
Ngày thứ hai, quả nhiên phát hiện bản thân có chút được nhờ... Trên cánh tay, đích thực là có da chết như muốn tróc ra...
Thế là, mấy đêm tiếp đó, Kế Linh Tê hoàn toàn bị Ngọc Hương Nhi chiếm lấy. Mấy ngày sau, tiếng Ngọc Hương Nhi kinh hỉ như muốn điên vang lên, dẫn tới sự chú ý của mọi người, Kế Linh Tê liền trở thành bánh thơm trái ngon trong mắt chúng nữ.
Kết quả, mỗi lúc trời tối đều có tỷ muội ôm nàng đi ngủ, cả đám đều mặt dày mày dạn, xua chổi cũng không đi, lấy danh nghĩa ta cũng muốn thơm lây... Dính chút ánh sáng của Vân công tử...
- Ta rất muốn đi ngủ...
Trong thời gian tiếp đó, ngay cả trong lúc đi đường Kế Linh Tê cũng trong trạng thái mộng du, mấy ngày liên tục nàng đều không được ngủ ngon, bị đám tỷ muội vô lương khiến nàng ngáp ngủ không ngớt.
Bất quá, đám tỷ muội đều rất vui vẻ...
Rốt cục đến một ngày... Đột nhiên có một tin tức xuất hiện, khiến tâm trạng vui sướng của chúng nữ chốc lát biến mất không còn tăm tích.
“... Theo kết quả điều tra, đã tìm được vị Lăng Phong công tử kia, hắn chính là nhi tử của thành chủ Nguyệt Ảnh Thành, gọi là Ngưu Lăng Phong, sinh ngày..., tướng mạo... Vân vân...”
Tin tức tỉ mỉ xác thực truyền đến, Nguyệt Như Lan như thấy ngủ lôi oanh đỉnh, sắc mặt trắng bệch, thân thể mềm mại như lung lay sắp đổ.
Huyển tưởng trong lòng, đột nhiên bị tan vỡ.
Vậy mà, không phải hắn!
...
--------------
Phóng tác: xonevictory