Ta Là Chí Tôn

Chương 163 : Tà ngôn hoặc chúng

Ngày đăng: 09:00 30/04/20


Tà ngôn hoặc chúng



Mặc dù chỉ tăng trưởng một chút xíu thôi, nhưng, đây cũng chỉ là thành tích rèn luyện của một ngày a!



Thậm chí, với phản ứng kinh hỉ của Lục Lục, có thể thấy đây chính là chuyện tốt khó gặp!



- Trợ giúp người khác là trợ giúp chính bản thân, cái này đại khái cũng là một loại báo đáp khi giúp người đi!



Trong lòng Vân Dương không khỏi sinh ra một cảm xúc vi diệu, cũng chính bởi ngày đó hắn muốn trợ giúp một nhà trung thần này, bây giờ mới có thể lĩnh hội phương thức tu luyện này từ trên người của họ.



Mọi người thường nói, cơ duyên khó kiếm, thực tình họ không biết cơ duyên lúc nào cũng ở bên người, nhất niệm sinh nhất niệm diệt, có phần thiện tâm hôm trước, hôm nay mới nhận được thiện quả!



Dưới cơ duyên xảo hợp, lại bị hắn đánh bậy đánh bạ mà bắt được.



- Nếu chỉ đơn thuần rèn luyện nhục thể, như vậy hăng quá hóa dở, nhục thể không phụ tải được, liền sẽ tự luyện mình thành phế nhân. Nhưng nếu chỉ chú trọng tu luyện huyền khí, cũng chưa chắc có thể kiếm tẩu thiên phong, dù có thành tựu, thì con đường tiến bộ cũng ngày càng thêm hẹp, ngày càng khó đi. Cao nhân trong giới tu hành thường nói, nhục thể chính là báu vật đột thế của người tu hành, chân ý ở trong đó, chính là chỉ có nhục thể cường đại, mới có thể gánh chịu được huyền khí càng thêm to lớn, lúc đó mới thực là viên mãn.



Vừa nghĩ đến đây, Vân Dương không khỏi nghĩ tới lời Lăng Tiêu Túy nói.



“Nhục thể, mới là báu vật độ thế. Nhưng đa số người, đều lãng phí thứ báu vật mà Thương thiên ban cho đó.”



Vân Dương đột nhiên nhớ tới câu nói này, đột nhiên trầm mặc một hồi, như có điều suy nghĩ.



Trước kia, Vân Dương Vân Tôn đại nhân, luôn tự cao vì có Vân Tướng công, thân thể có thể biến thành vân vụ hữu hình vô chất, tụ tán vô thường, không sợ bất kì công kích thực chất nào trên thế gian, luôn lấy thân làm mồi, lấy mình dụ địch, lợi dụng đặc tính của bản thân mà khắc địch chiến thắng, bản thân hắn cũng không biết bản thân rơi xuống chỗ hạ thừa, nếu có một thân thể cường hoành, trực tiếp cứng đối cứng với đối phương không phải tốt hơn sao?



Từ đó về sau, đối với việc rèn luyện nhục thể, hắn càng thêm chú trọng.



Mà mấy ngày nay hắn luôn chú ý tới Thượng Quan tướng môn, cũng bởi...



Không khí Thiên Đường thành mấy ngày nay có vẻ không đúng lắm.



Cũng không biết cụ thể là bắt đầu từ khi nào... Nói chung, từ khi các quốc gia khác trú quân bên ngoài thành, trong Thiên Đường thành đột nhiên xuất hiện tiếng gầm gừ, trạng thái càng lúc càng nghiêm trọng, đã trở thành chuyện không thể ngăn cản.



Phố lớn ngõ nhỏ đều bắt đầu thảo luận chuyện xưa của Thượng Quan tướng môn.



Lúc trước, Thượng Quan tướng môn có tam đại nguyên soái đối ngoại tác chiến, uy lăng thiên hạ, bá khí vô luân, lại không nghĩ tới Binh bộ Thượng thư Tả Văn Long lại bị địch quốc mua chuộc, không ngừng tiết lộ động thái của quân đội, càng giả truyền thánh chỉ, cuối cùng dẫn đến tam đại Nguyên soái đều bị tứ đại đế quốc vây công mai phục, chết thảm trên đường đến Trường Thanh.



Chuyện này vốn đã sớm kết thúc, kẻ cầm đầu Tả Văn Long đã sớm bị tru di cửu tộc!
- Người biết ngươi đang nói gì sao?! Công tích của tổ tiên Thượng Quan gia, tự có sử sách lưu truyền! Thượng Quan tướng môn chính là dùng máu đổi lấy! Người khác không hiểu, liên quan gì đến người?



Nàng lớn tiếng nói:



- Gia huấn Thượng Quan tướng môn nói thế nào? Cùng nhau đọc ta cho ta!



- Vì chiến trường mà sinh, vì chiến trường mà sống. Vì nước quên thân, vì dân quên mình!



Sáu đứa nhỏ rưng rưng lớn tiếng niệm tụng.



- Trong gia huấn, có nói tới việc hy sinh cần báo đáp không?



Thượng Quan Linh Tú nghiêm nghị hỏi.



- Không có!



Sáu đứa nhỏ cùng ưỡn ngực ngẩng đầu.



- Đối với sinh tử, tổ tông nói thế nào?



Thanh âm của Thượng Quan Linh Tú càng thêm nghiêm liệt.



- Quyết tử cho tổ quốc quyết sinh, không cầu da ngựa bọc thây!



- Biết là tốt!



Thượng Quan Linh Tú lớn tiếng nói:



- Đây chính là Thượng Quan tướng môn! Nhớ không?



- Nhớ kỹ!



-------------



Phóng tác: xonevictory