Ta Là Chí Tôn

Chương 211 : Nhược điểm của Vân Dương

Ngày đăng: 09:01 30/04/20


Thủy Vô Âm bình tĩnh phân tích từng chút một:



- Theo miêu tả của công tử, thực lực của tên Mễ Không Quần này khoảng chừng từ bát trọng đến dưới cửu trọng. Bởi nếu là cửu trọng, thì hiện tại đã sớm hồi phục hoàn toàn, hơn nữa cũng sẽ không bị thương dưới sự vây công của tứ đại công tử... Còn nếu dưới bát trọng, e là sớm đã bị đánh chết trong lúc đó. Cho nên thuộc hạ suy đoán, thực lực chân thật của người này khoảng chừng bát trọng trung giai hoặc cao giai, nếu có sai sót thì cũng không quá lớn.



Vân Dương gật gật đầu.



Hắn đang tập trung nghe Thủy Vô Âm phân tích, lại từ trong đó tìm ra những khác biệt trong suy nghĩ của hắn cùng Thủy Vô Âm.



Cái gọi là, kẻ trí có nghĩ đến ngàn điều cũng có chỗ bỏ sót, kẻ ngu ngàn lo lại luôn có phần đúng, kiên nhân nghe ý kiến mang tính xây dựng, lấy thừa bù thiếu, mới có thể khiến kế hoạch thực sự chu toàn, chớ nói chi Thủy Vô Âm cũng không phải kẻ ngu, tuy bàn về tâm tư kín đáo, ứng đối trên chiến trường thì kém xa Vân Dương, nhưng ở phần suy nghĩ tỉ mỉ còn phải hơn Vân Dương mấy phần!



- Còn một yếu tố nữa, Mễ Không Quần kia bị Lăng Tiêu Túy đánh trọng thương, thương thế không nhẹ, nghe nói còn đang chữa thươn"g. Nếu dựa theo lẽ thường, cao thủ bát trọng cao giai lợi dụng tốc độ hồi phục của bản thân cộng với sự trợ giúp của thiên tài địa bảo, có thể hồi phục hoàn toàn trong vòng một tháng. Nhưng thương thế của Mễ Không Quần là đến từ Lăng Tiêu Túy, càng là do Lăng Tiêu Túy cố tình gây ra... Cho nên, thuộc hạ thấy, hiện tại dù Mễ Không Quần đã hồi phục một chút, cũng nhất định chỉ là hồi phục có hạn.



- Thậm chí ta hoài nghi, ngay cả kiếm khí mà Lăng Tiêu Túy lưu lại, Mễ Không Quần cũng chưa hẳn có thể tiêu sạch hoàn toàn!



- Cho nên tình trạng hiện tại của Mễ Không Quần nhiều lắm tương đương với thất trọng cao giai, tuyệt không có khả năng cao hơn. Nếu vẫn còn kiếm khí của Lăng Tiêu Túy, càng có thể tạo thêm một tầng cản trở, nếu tận lực nhắm vào, có thể khiến thương thế của hắn bộc phát, chiến lực sụt giảm.



- Nếu đúng như thuộc hạ suy đoán, chỉ cần công tử nhắm đúng thời cơ mà xuất thủ, thừa dịp bất ngờ mà hóa hình công kích, khả năng tiêu diệt đối phương lên tới chín thành!



Thủy Vô Âm nói:



- Có chín thành phần thắng, mục tiêu này không đáng để lo, chỉ cần thời cơ và chút xíu kiên nhẫn, liền có thể xử lý sạch sẽ.



Vân Dương nhẹ nhàng gật đầu.



Đối với chuyện liên quan đến Mễ Không Quần, phán đoán của Thủy Vô Âm cơ bản không khác với phán đoán lúc trước là mấy. Nhưng cách phân tích của Thủy Vô Âm, lại kèm theo xác minh cụ thể từng phương diện, sau khi tổng kết mới rút ra kết luận, phương thức này so với hắn lại càng thêm tỉ mỉ mấy phần.



- Mục tiêu thứ hai, phụ tá phủ Thái tử... Hàn Vô Phi cùng có thể xác định. Có điều, thuộc hạ vẫn luôn cảm thấy đem người này vào trong mục tiêu tập sát, có cái gì đó không phù hợp lắm, Hàn Vô Phi kia chỉ là một con cá nhỏ, giết hắn không có tác dụng đối với đại cục, hơn nữa còn có khả năng đánh rắn động cỏ... Dù sao, mục tiêu quan trọng nhất của chúng ta là ở chỗ Hà Hán Thanh, mà Hà Hán Thanh kia... Trong giai đoạn hiện tại, căn bản không có cách nào rung chuyển hắn. Vẫn là để lại đến cuối mới tốt.



- Về phần mục tiêu thứ ba mà công tử nói đến, trọng tướng trong quân đội. Trong vấn đề này, dường như mục tiêu có chút rộng. Nếu muốn hoàn toàn xác định, còn cần công tử ủy quyền cho ta, để ta tiếp xúc với tất cả đám tướng quân khả nghi... Sau đó, ta lại từ trong đó mới có thể xác nhận. Hiện tại không có tư liệu cụ thể để phân tích, khó mà phân biệt, cho nên chỉ có thể để xử lý sau.
Vân Dương trầm thống nhận ra.



Trong ánh mắt Thủy Vô Âm lộ ra một tia tán thưởng. Có lỗi, lập tức nhận sai, lại lập tức sửa lại, đó là một phẩm chất mà người thường khó có thể có được.



- Còn điểm thứ hai thì sao?



Vân Dương khiêm tốn hỏi, trong giọng nói chứa mấy phần hương vị thỉnh giáo.



- Điểm thứ hai mà công tử bỏ lỡ, chính là...



Thủy Vô Âm suy tư tìm từ:



- Thực lòng mà nói, ánh mắt công tử thực sự quá cao, vẫn luôn chú mục lên trên. Xưa nay chưa từng nhìn xuống dưới...



Vân Dương nhíu mày:



- Nhìn xuống dưới? Lời này có ý thế nào?



- Kể cả người trong hoàng cung, bao gồm cả người trong phủ Thái tử, cùng với các tướng quân, thậm chí Xuân Hàn Tôn Chủ, hay thủ lĩnh tối cao của Tứ Quý lâu là Niên tiên sinh...



- Thậm chí bao gồm cả vị thợ rèn sắt, hay Sở Thiên Lang đã bị công tử giết cùng với vị Ngự Sử kia...



Thủy Vô Âm nói:



- Những người này, trong mắt người thường đều là tồn tại siêu phàm thoát tục... Nói cách khác, nhưng người này tự thân nắm giữ năng lực phiên vân phúc vũ... Cũng bởi vì vậy nên họ mới bị công tử chú ý, ngược lại, trong suy nghĩ của công tử, xưa nay chưa từng đặt trên người đám nhân sĩ tam giáo cửu lưu, thậm trí trên người bách tính bình thường.



- Trong rất nhiều việc, chưa hẳn chỉ có đại nhân vật mới có thể làm.