Ta Là Chí Tôn
Chương 218 : Gặp quỷ
Ngày đăng: 09:01 30/04/20
- Thứ hai, nhân thủ của chúng ta cần gia tăng.
Thủy Vô Âm nói:
- Trước mắt, người có thể dùng thực quá ít, tu vi lại yếu, một khi gặp cường địch cơ hồ không có lực lượng chống lại.
Vân Dương đương nhiên sớm đã nghĩ tới điểm ấy, thế nhưng muốn cải thiện thực không dễ dàng, cao thủ trên đời này vô cùng đông đảo, người tài xuất hiện lớp lớp, nhưng chỉ cần là tu giả ngũ trọng trở lên, cơ bản sẽ không nguyện cam tâm chịu làm kẻ dưới, nghe người sai bảo?
Vân Dương nói dễ nghe là Vân Tôn, là trí tôn trong Cửu Tôn, uy phong trong dân gian thực đã đạt đến tuyệt đỉnh, nhưng đối với cao thủ siêu cấp trên giang hồ lại không tính là cái gì.
Trên mặt này, hắn thực không có căn cơ!
Sao có thể thu hút đông đảo cao thủ đến phò tá?!
- Nói nghe thì dễ.
Vân Dương cười khổ một tiếng.
- Điểm thứ ba chính là...
Thủy Vô Âm nói:
- Về sau chúng ta không thể chỉ dùng lực lượng của bản thân để làm việc, người khác có thể thuê sát thủ giết chúng ta, chúng ta cũng có thể thuê sát thủ giết người khác.
- Lấy lực đả lực, là một thủ đoạn lợi thế mà trước mắt có thể dùng, tuyệt không thể buông tha. Mặc dù muốn làm được cần có tài tính khổng lồ, nhưng nhất định không thể bỏ qua!
Vân Dương sờ sờ cằm, điều này đúng là có thể cân nhắc. Hiện tại hắn còn rất nhiều tiền chưa xài đến a...
- Còn có điểm thứ tư.
Thủy Vô Âm nói:
- Lão đại, thân phận của ngươi nên thả ra ngoài một chút.
Vân Dương cau mày:
- Thân phận của ta? Ý ngươi là...
Thủy Vô Âm nói:
- Đương nhiên không phải thân phận Vân Tôn, nếu bại lộ thân phận cố vấn Cửu Tôn chỉ sợ sẽ dẫn tới công kích càng thêm ác liệt... Ta nói là thân phận khác của lão đại, hành đạo du tẩu giữa thiên địa, báo cho thế nhân Cửu Tôn còn sống, hơn nữa còn có thể liên hệ với các phương đại quan...
- Mượn sức quân chính song phương...
- Cái này...
Bạch Y Tuyết trừng tròng mắt, vươn tay ra, cầm một khối Tinh Thần Thiết trong tay, cẩn thận xem xét, chợt, đại não như bị nổ tung, toàn thân vô lực.
Ban đầu, Bạch Y Tuyết chỉ cảm thấy hơi chút không thích hợp, trọng lượng Vẫn Thiết nhẹ hơn rất nhiều, thậm chí chỉ nặng hơn chất gỗ một chút.
Bạch Y Tuyết không tin tà, thử dùng đầu ngón tay tách nhẹ...
Tách!
Không chút tốn sức đã có thể bóc xuống một mảnh.
Lúc này, Bạch Y Tuyết chân chính phát dại.
Coi như khúc gỗ, cũng không thể yếu ớt như vậy a...
Tay hắn run rẩy, lại cầm một khối khác, thấy có chút không thích hợp, lại bóp một cái... Vỡ... Đây là Thiên Ngoại Vẫn Thiết thần bí trong truyền thuyết, nổi danh cứng rắn nhất thiên hạ sao?
Bạch Y Tuyết run rẩy, tựa như phát điên lấy tất cả vật phẩm trong người Ngọc Tủy, Hải Để Trân Thiết, Hàn Thiết... Lấy ra toàn bộ.
Tất cả đều như hai khối trước!
Dùng thứ này phụ trợ tu luyện, đừng nói là tu luyện kiếm khí, tẩm bổ kiếm khí, ngay cả dao phay cũng có thể chặt thành mấy khối a! Dùng ván gỗ cũng có thể đập thành bột phấn!
Nhất thời, Bạch Y Tuyết rơi vào mờ mịt, hai chân mềm nhũn, đặt mông ngồi trên đất.
Không còn chút phong độ thường ngày, hai mắt vô thần.
Bình sinh, lần đầu xuất hiện chuyện quái dị như thế này a!
Đây chính là sắt a! Lại còn không phải sắt thường! Đây là Huyền Thiết, Tinh Thần Thiết, Hàn Thiết, Kim Chi Ngọc Tủy a... Đây không phải bánh bích quy a...
Hiện tại, trong lòng Bạch Y Tuyết tràn đầy hai chữ: Gặp quỷ...
Đúng lúc đó Vân Dương đi tới, vừa hay nhìn thấy dáng vẻ thất hồn lạc phách của Bạch Y Tuyết. Lại nhìn thấy đống “Kỳ trân dị thiết” đã từng bị Bạch Y Tuyết cầm cố cho mình kia, lập tức hiểu chuyện gì xảy ra.
Những kỳ trân dị thiết kia, sớm đã bị Lục Lục rút mất chín thành chín tinh túy, Bạch Y Tuyết không biết, nhưng Vân Dương lại biết rõ trong lòng!
Khóe miệng hắn co giật một hồi, thân thể mới tiến lập tức quay người rời đi, mau chóng rời khỏi chốn thị phi này mới là đúng đắn!
Trong lòng hắn thế nào mà lại có chút chột dạ a?