Ta Là Chí Tôn

Chương 301 : Tuyệt thế kỳ ngộ?

Ngày đăng: 09:02 30/04/20


Vân Dương cảm thấy đau nhức như tê tâm phế liệt, Tử Kim dịch trong đan điền biến mất hầu như không còn, thần hồn cũng lay động chập chờn, một cỗ cảm giác hoảng hốt chán nản thản nhiên dâng lên, kém chút liền bị đánh khỏi trạng thái hóa thân phong tướng mà rơi xuống.



Uy năng một kiếm này của lão giả trực chỉ thần hồn, tiêu hồn thực thần, thần vong hồn diệt!



Lúc này Vân Dương đồng thời hóa Phong Vân Lôi tam tướng, hóa thể một nửa ngưng gió, một nửa ngưng mây, còn một tia thần niệm hóa thành thiểm điện đánh xuống. Mà thần hồn điều khiển cho nên cũng chia làm ba bộ phận.



Gió xoáy chỉ mang theo một nửa tu vi công thể của Vân Dương.



Nếu không phải như vậy, một kiếm này đã đủ để chém phong tướng của Vân Dương thành hai!



Nhưng dù vậy, Vân Dương vẫn phải nhận lấy thương tổn nặng nề, thần hồn càng trọng thương. Dù sao, phong tướng bị một kiếm kia đánh tan một nửa, thương thế này có thể nói nghiêm trọng đến cực điểm.



Vân Dương cưỡng ép thôi động Sinh Sinh Bất Tức Thần Công, Lục Lục cũng không ngừng vận chuyển sinh mệnh chi khí, nỗ lực chống đỡ.



Một lần nữa dùng tất cả sức mạnh của bản thân, đánh cược lần cuối!



Phong long oanh một tiếng, rốt cục xông lên không trung.



Kiếm thế của lão giả kia đã hết, không kịp xuất thủ lần nữa.



Một tiếng tê minh vang lên, phong long xông thẳng lên trời, bay về phương xa.



Trên bầu trời, một đóa mây trắng ung dung bay tới, được phong long nâng bay lên, trong chớp mắt đã bay ra ngoài mấy trăm trượng, xuyên phá màn mây đen tuyết lớn, biến mất vô tung vô ảnh.



Hoàn toàn yên tĩnh!



Lão giả áo đen cầm trường kiếm trong tay, chậm rãi từ mấy trăm trượng bay xuống, trong mắt lão ẩn vẻ khiếp sợ không tên!



Còn thanh niên thiếu chủ đứng trên mặt đất kia, cũng đồng thời mở to mắt nhìn thẳng mây đen trên bầu trời, trong ánh mắt chất đầy vẻ kinh hãi!



Đối phương là ai?!



Công pháp nào lại thần diệu như vậy?!



Hai người tuần tự toàn lực xuất thủ, uy lực cực mạnh, có thể nói là đủ để di sơn đảo hải, nhưng... Tựa như không thể tạo thành nửa phân tổn thương cho cơn gió xoáy kia!



Ít nhất nhìn từ ngoài, đối phương vẫn có thể giữ vững trạng thái thong dong, hởi hợt mà đi!


Lão giả mặc áo đen nói:



- Đối với Thiên Huyền đại lục mà nói, gia tộc chúng ta đã rất lâu không bước tới hồng trần. Cũng không biết trên phiến đại lục này có biến hóa cụ thế đến thế nào...



- Nhưng theo lão nô suy đoán, nếu thực tồn tại loại công pháp này... Như vậy, trên phiến đại lục này, đối phương tuyệt không phải hạng người vô danh!



- Cho nên chúng ta chỉ cần nghe ngóng thêm, đoán chừng rất nhanh có thể thu được tin tức liên quan... Chỉ cần thu được tin tức, chúng ta sẽ có thể xác định bước hành động tiếp theo.



Thanh niên thiếu chủ vừa nghe, vừa liên tục gật đầu, trên mặt lại không phục lại vẻ tươi cười:



- Không sai! Không sai! Coi như trong quá trình tìm hiểu này, xác nhận đối phương là cao thủ mà chúng ta không thể chống lại, thậm chí phía sau còn có trưởng bối khủng bố hơn... Chúng ta vẫn có thể chủ động trở về bản gia. Chỉ cần phong bế thông đạo linh khí, đối phương dù có uy năng thông thiên triệt địa, chúng ta vẫn có thể kê cao gối mà ngủ.



- Nhưng nếu...



Trong mắt thanh niên thiếu chủ lóe lên một tia quang mang âm tàn.



- Nhưng nếu đối phương không phải cao thủ tuyệt thế như suy nghĩ, cũng không có cường giả đỉnh cao làm chỗ dựa...



Lão giả áo đen mỉm cười:



- Như vậy, lão nô lại phải chúc mừng thiếu chủ... Không chỉ thu lại được Hỗn Loạn Nguyên Âm, bước thêm một bước trên con đường đại đạo, càng có khả năng... Thu được một bộ công pháp độc bộ Huyền Hoàng giới!



...



Tuyết lớn vẫn liên tục rơi xuống, giữa thiên địa, ngay cả dãy núi cũng mất đi bộ dáng chập trùng vốn có, lúc này chỉ còn lại một mảnh mênh mông.



Cách không xa sơn lâm, là một cái thành nhỏ.



Lão giả áo đen cùng thanh niên thiếu chủ đang ngồi trong một cái tửu quán, tập trung tinh thần lắng nghe người ta nói chuyện.



Lúc này tuyết lớn ngập núi, con đường bốn phía đều không thể thông, ngoại trừ những kẻ tài cao gan lớn, những người bình thường cũng chỉ có thể tạm tìm một quán rượu nghỉ tạm.



Trong quán rượu, khắp nơi đều là người với người, ở nơi này, muốn tìm hiểu một chuyện gì đó nổi bật thực dễ như trở bàn tay.



- Ồ? Cửu Tôn đại nhân mà ngươi nói, lại có uy năng như thế? Cái này chẳng phải là thủ đoạn của Thần tiên hay sao?



Lão giả áo đen tò mò hỏi một tên mập mạp nồng nặc mùi rượu, đang ba hoa chích chòe đối diện.