Ta Là Chí Tôn

Chương 319 : Điểm đáng ngờ trùng điệp, Âm mưu thật là sâu

Ngày đăng: 09:02 30/04/20


- Nhưng cuối cùng Hà lão đại nhân cũng bị ngộ hại, lão nhân gia vì Ngọc Đường chẳng những cúc cung tận tụy, càng đến chết mới dừng, một đời bích huyết đan tâm.



Vân Dương khổ sở cúi đầu, vành mắt đỏ bừng.



Lôi Động Thiên cũng thở dài theo, nhưng trong lòng lại đang thầm suy tính độ đáng tin của chuyện này, cùng với chuyện tiếp đó.



Nếu như Hà Hán Thanh không phải là người Tứ Quý lâu, như vậy sẽ là ai?!



Hơn nữa, đối phương phí tâm phí sức như vậy để làm gì?!



Mục đích thực sự của đối phương ở đâu?!



Nhưng bất kể thế nào, toan tính này nhất định không nhỏ!



- Trận chiến ngày đó, đánh đến kinh thiên động địa, khiến người Ngọc Đường đau thấu tim gan!



Vân Dương không ngừng thở dài.



- Một đời trung thành, cứ vậy hàm oan mà chết! Cùng với Hà lão đại nhân, còn có vô số hào hiệp Ngọc Đường, chỉ là những người này là nghĩa sĩ trong dân gian, nhưng chết đi lại phải mang danh gian tế ác tặc!



- Sau đó, chúng ta không ngừng nghĩ lại. Xâu chuỗi các sự kiện xảy ra trong thời gian qua với nhau, tính toán xem đến cùng là chuyện gì xảy ra.



Vân Dương nói trầm thấp:



- Sau đó, chúng ta bàng hoàng phát hiện một chuyện vô cùng khủng bố.



Đến lúc này, Lôi Động Thiên đã hoàn toàn nhập tâm vào câu chuyện, phấn chấn hỏi tiếp:



- Chuyện gì? Tại sao lại nói là khủng bố?



- Chuyện này, nghĩ thôi cũng phải thấy phát sợ!



Vân Dương trầm thấp nói, trong mắt bắn ra hận ý mãnh liệt:



- Ngày đó, trong trận Thiên Huyền nhai, mọi người đều biết Tứ Quý lâu liên hợp vô số thế lực cao thủ, thiết trí đại trận thần bí, có thể nói, cao thủ đỉnh phong khắp thiên hạ đều tụ lại trong một trận đó! Dưới tình huống này, tin tức truyền ra tuyệt đối không giả.



- Nói cách khác, tin tức Cửu Tôn đại nhân toàn diệt ban đầu là chính xác không thể nghi ngờ!



- Thử nghĩ xem, dưới tình huống như thế, lấy sự chu đáo cùng mạnh mẽ của Tứ Quý lâu, sao có thể cho phép tồn tại cá lọt lưới? Sao có thể?



Vân Dương hỏi.


Miệng nói không nhằm nhò, nhưng lại nở nụ cười đắc trí vừa lòng, lộ rõ vẻ đắc trí.



Dù sao cảm giác dùng trí tuệ để nghiềm ép người khác, thực con mẹ nó sung sướng.



Lôi Động Thiên thận trọng cười cười:



- Chỉ là sau khi vị Phong Tôn đại nhân này tái hiện, thoáng như biết trước tình huống, một đường liên tiếp bắt giết, vậy mà không chút sai lệch sao?



Vân Dương cải chính:



- Có để lọt người hay không đúng là không biết, bởi... Những người hắn bắt, tất cả đều xử tử trước, sau đó mới báo quan phủ.



Lôi Động Thiên vỗ tay một cái:



- Đúng vậy a, điểm này thực sự đáng ngờ... Không phải ngươi mới nói sao? Lúc ám sát Hà lão đại nhân, từng có rất nhiều nghĩa sĩ xuất hiện, chỉ riêng điểm này cũng đủ nói rõ vấn đề!



- Thậm chí, nếu hắn trở về báo thù, nhưng mục đích cuối cùng vẫn là xuất lực cho quốc gia, tại sao lại mang tất cả lực lượng Cửu Thiên lệnh rời đi? Thoát khỏi khống chế của cao tầng Ngọc Đường đế quốc?



Lôi Động Thiên nói:



- Đây rõ ràng là hành động hòng thoát ly thể chế, chính là hành vi khi quân phạm thượng đại bất kính, thậm chí có thể nói là tạo phản, chứng cứ rõ ràng!



Vân Dương chỉ thở dài:



- Không sai, cái này cũng là kết luận của chúng ta!



Nói đến đây, Vân Dương tiếp tục nói:



- Từ sau khi vị Phong Tôn đại nhân này trở về, tu vi phong tướng đột nhiên tăng mạnh, cho đến lần trước xuất hiện, đã có thể hóa thân thành lốc xoáy... Muốn làm được chuyện này, tu vi chí ít phải đạt đến Lục trọng.



Vân Dương cười khổ:



- Phong Tôn đại nhân tái hiện chưa đầy một năm, trọn vẹn tăng liền Tam trọng!



Lôi Động Thiên ngắt lời:



- Chuyện này càng không hợp lý. Chẳng nhẽ một năm trước đó gia hỏa này gặm phân mà sống? Một năm liền không chút động tĩnh, tu vi không tiến mà lui, thế mà sau khi trở về, tốc độ thăng tiến lại lên như diều gặp gió? Thế gian này làm gì có lý nào như vậy?!



Vân Dương nói:



- Ai nói không phải a.