Ta Là Chí Tôn
Chương 320 : Đối thủ của ngươi là Tứ Quý lâu
Ngày đăng: 09:02 30/04/20
Lôi Động Thiên nói:
- Còn gì nữa không?
- Đương nhiên còn nữa!
Vân Dương nói:
- Sau khi vị Phong Tôn đại nhân này trở về, hoặc có thể nói là sau chiến dịch nhằm vào Hà lão đại nhân, chúng ta kinh ngạc phát hiện, Phong Tôn đại nhân không những chỉ có tu vi phong tướng bạo tăng, thậm chí còn trực tiếp biến thành toàn năng! Hắn không chỉ thông hiểu phong tướng chi pháp, còn kiêm tu vân tướng, hỏa tướng, huyết tướng, lôi tướng công pháp! Quả thực vô cùng lợi hại, tựa như Cửu Tôn đông thời gia thân vậy...
Lôi Động Thiên bỗng nhiên nhíu mày, lần này, cho dù lấy “trí tuệ” của hắn cũng có chút nghĩ không thông.
- Phải biết rằng, truyền nhân của Cửu Thiên trận phải là thể chất đơn thuộc tính mới được....
Vân Dương thở dài nói:
- Hơn nữa còn phải là thể chất đơn thuộc tính đạt đến trình độ nhất định mới có thể được Cửu Thiên trận chọn trúng, điểm này sớm đã được chứng minh rõ ràng... Cho nên, bất kỳ ai trong Cửu Tôn đại nhân của chúng ta, đều tuyệt không có khả năng kiêm tu công pháp công thể của người khác...
Chuyện này, Vân Dương nói nửa giả nửa thật.
Trên thế giới này, trừ hắn ra không còn ai biết được chân tướng chuyện này, cho nên, bất lể Vân Dương nói thế nào, đều không sợ bị kẻ khác vạch trần chân tướng.
Hơn nữa, mấy thứ này cơ bản là nhận thức chung nhất của tất cả mọi người, ra đường tùy tiện hỏi một cái là có thể xác nhận phần thật trong đó!
- Đúng vậy, Cửu Thiên trận thần kỳ như vậy, sao có thể tùy tiện truyền thừa, phải là những người có thể chất siêu phàm trác tuyệt, mới may ra có thể được nó tán thành...
- Vân huynh đệ có thể nghĩ đến chuyện này, quả thực rất thông minh!
Lôi Động Thiên hít thở thật sâu:
- Vị Phong Tôn đại nhân này quả là có vấn đề lớn! Trước trước sau sau lại có tới tận chín điểm đáng ngờ, như vậy...
Vân Dương nói:
- Sau khi cao tầng Ngọc Đường chúng ta nghiên cứu hồi lâu, rốt cục rút ra được một kết luận kinh khủng... Vị Phong Tôn đại nhân này, quá nửa... Là giả...
Lôi Động Thiên cũng thở dài, thầm nghĩ, ta chỉ cần nghe được một nửa cũng đã có thể xác định vị Phong Tôn này là giả.
Thế mà các ngươi phải phí thời gian dài như vậy, cho dù là tình thế không cho phép, nhưng cũng phải có hạn độ a...
- Hơn nữa... Vị Phong Tôn đại nhân này, rất có khả năng... Chính là người của Tứ Quý lâu, thậm chí chính là cao tầng Tứ Quý lâu, sau khi phục kích Cửu Tôn, thu được bí tịch của các ngài ấy, mới có thể đem chư tướng công thể tụ về một người...
Vân Dương nói.
“Điểm này ta đã sớm nghĩ đến.”
- Đương nhiên, phàm là Huyền giả có thành tựu nhất định, không có ai là thiếu nữ nhân.
- Nếu như vậy, hắn cướp hôn thê của ngươi, quá nửa là còn có ý đồ khác.
Vân Dương nói:
- Về phần ý đồ này, là đối với hôn thê của ngươi, hay là đối với ngươi, còn phải chờ hắn lộ diện mới biết.
- Nhưng bất kể thế nào. Nếu hắn dám cướp người ngay trước mặt ngươi, ít nhất nói rõ một điều, hắn không sợ ngươi, và đương nhiên phải có chỗ dựa mới dám làm vậy.
- Nếu đối phương đã không sợ ngươi, dù là mục tiêu ban đầu của hắn không phải là ngươi, nhưng hiện tại chỉ sợ sẽ khó tránh khỏi chuyện có ý đồ với ngươi, cái gọi là một chuyện ô, hai chuyện trọc, người có quá nhiều rận, sẽ không sợ bị cắn. Thân phận của Lôi huynh, ngoài có tác dụng uy nhiếp, đồng thời còn có liên quan tới lợi ích to lớn... Đối phương có ý đồ với ngươi cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn.
- Cho nên, hắn nhất định sẽ tìm tới ngươi.
- Về phần hắn sẽ nói tới điều kiện gì, cái này tạm thời khó đoán được.
Vân Dương nói:
- Dù sao, hắn hóa thân thành gió, chỉ cần không lộ chân thân, ngươi sẽ không thể tổn thương được hắn. Chớ nói chi hắn còn có con tin trong tay, thẻ đánh bạc nhiều hơn! Chí ít trong giai đoạn hiện tại, hắn chiếm thượng không, không lo tính mạng!
Lúc này nghe Vân Dương phân tích, Lôi Động Thiên cảm thấy tất cả đều rất có lý!
Đầu óc của tên Vân Dương này, cũng thực sự rất linh hoạt thông minh a.
Xem ra, đánh giá hắn ngu xuẩn là oan uổng hắn, hẳn phải là những tên quan viên triều đình kia ngu xuẩn, quốc quân Ngọc Đường cũng ngu xuẩn, hoặc cũng có thể nói, lập trường của bọn hắn quá mức bị động, một bước đi nhầm, cả bàn đều sai!
Ai, đổi ta thành quốc quân Ngọc Đường, nếu gặp tình huống như vậy, chỉ sợ cũng không khá hơn được bao nhiêu... Thực sự quá rối rắm.
- Ngoài ra, ta còn có một chuyện muốn nhắc nhở Lôi huynh, lúc này tuy mọi người có lập trường khác biệt, nhưng... Địch nhân của địch nhân, luôn có một phần thiện ý!
Vân Dương trịnh trọng nói:
- Mặc dù Lôi huynh cùng vị... Lão nhân gia này có tu vi cao cường, thiên hạ cũng khó có thể gặp đối thủ, nhưng... Chỉ sợ Lôi huynh còn không biết, Tứ Quý lâu này là tồn tại như thế nào.
Lôi Động Thiên nhàn nhạt nói:
- Ta mặc kệ Tứ Quý lâu là tồn tại thế nào, nhưng hắn động vào người của ta, là hắn không đúng!
Vân Dương lo lắng nói:
- Lôi huynh, ngươi xuất thân từ ẩn thế gia tộc, có khí khái của gia tộc ẩn thế, nhưng xin huynh hãy nghe ta một lời, lấy hậu thuẫn khổng lồ đằng sau ngươi, chỉ cần dùng Huyền thú phi hành đưa tin, liền có thể điều động vô số cao thủ. Tội gì phải đưa thân thể vàng ngọc của mình đặt vào hiểm địa? Tứ Quý lâu tuyệt không phải tay mơ, Ngọc Đường ta dù không tốt, cũng là cường quốc đương thường, vậy mà vẫn bị nó đùa giỡn trong lòng bàn tay, từ đó cũng có thể thấy được thực lực Tứ Quý lâu cường thịnh đến mức nào, thậm chí, thực lực hiện tại mà nó lộ ra cũng chỉ là một góc của băng sơn. Truyền thuyết như “Bố võ thiên hạ, huyết tẩy giang hồ”, “Đối cứng với thiên hạ đệ nhất cao thủ không xuống hạ phong”... Nhiều không kể xiết. Lôi huynh đệ không thể không đề phòng, không thể không thận trọng a!
Ngụ ý đương nhiên là: gia tộc của ngươi trâu bò đến vậy, chi bằng dứt khoát phái thêm người, trực tiếp tiêu diệt Tứ Quý lâu không phải là tốt hơn sao?