Ta Là Chí Tôn

Chương 32 : Sâm La đình

Ngày đăng: 08:58 30/04/20


Vân Dương khẽ lắc đầu.



“Thời cơ chưa tới.”



Lão Mai có chút không rõ, càng thêm xoắn xuýt.



Tới hiện tại còn tính là chưa đến thời cơ? Vậy đến lúc nào mới có thể xem như đến thời cơ a? Nếu thật là đến lúc đó... Chẳng phải là người trong thiên hạ này đều bị ngươi đắc tội hết một lượt..



“Lão Mai, đem án cũ của Tạ Võ Nguyên lấy ra.” Vân Dương không giải thích, đổi đề tài nói chuyện.



“Được.” Lão Mai cười cười: “Kể từ khi biết công tử đại náo Tạ gia, ta đã sớm chuẩn bị xong.”



“Tốt!” Vân Dương thản nhiên nói: “Sao chép một phần, đem đưa cho Thu Kiếm Hàn lão nguyên soái.”



“Ây... Vẫn là len lén đem qua?”



“Đương nhiên.”



Lão Mai ngửa đầu nhìn trời, nói: “Canh ba ta đi.”



“Ân.”



Vân Dương quay người, hướng về sương phòng bên phải đi tới. Nơi đó, lúc nào cũng sáng đèn: “Nơi này, hẳn là đến lúc rồi.”



Vị Đan Tâm Ngọc Kiếm Phương Mặc Phi từ ngày hai người đoán thân phận lẫn nhau, liền bắt đầu trầm mặc. Mỗi ngày ngoại trừ luyện công, chữa thương, ăn cơm, uống nước, đi ngủ ra, không nói một lời.



Ngẫu nhiên ở trong phòng vịn cái bàn đi hai bước, sau đó lại thở dồn dập. Tối nay, dù đám Vân Dương hô to gọi nhỏ uống rượu, Phương Mặc Phi cũng không đi qua, vẫn đang luyện công.



Hắn một mực chờ. Chờ Vân Dương đến cùng hắn đàm luận.



Mặc dù không biết nói chuyện gì, nhưng hắn biết Vân Dương nhất định có mục đích.



Rốt cục, Vân Dương tới.



Lần này, không có thăm dò như lần trước, Vân Dương trực tiếp ngồi xuống.
Phương Mặc Phi sắc mặt trở nên rất khó coi, hắn thật dài một hơi sâu thở, nói: “Lần này, là có người trong lúc vô tình phát hiện. Một đôi Thôn Thiên Báo, mẫu thú mang thai, bị một đám cao cấp Huyền thú vây công, vết thương chồng chất mà chạy trốn...”



“Sau khi ta biết, lập tức lập ra kế hoạch, liên hệ năm người, cùng nhau tiến vào Vô Tận Chi Sâm.”



Sắc mặt Phương Mặc Phi tràn đầy bi ai: “Quá trình rất thuận lợi, Thôn Thiên Báo chính xác bị trọng thương. Năm người chúng ta bỏ ra đại giới, một người chết, bốn người trọng thương, mới hoàn thành chuyện này.”



Vân Dương trầm tĩnh nghe, không khỏi cười cười bí ẩn.



“Còn lại bốn người, đỡ nhau trở về, thương thế của ta là nhẹ nhất. Ta mỗi tay vịn một người, kết quả... Ngay khi sắp rời khỏi Vô Tận Chi Sâm, đột nhiên hai bên trái phải đồng thời bị tập kích, hai thanh kiếm, đồng thời cắm vào hai bên lưng. Ngực trái ngực phải, cùng lúc bị đâm thủng. Đồng thời, sau gáy cũng bị trọng kích...”



Vân Dương nhíu nhíu mày: “Không sai, ta thấy vết thương bên ngực trái của ngươi rất dứt khoát, tựa hồ là lúc không phòng bị mà bị người ta đánh lén...”



“Hồ thị tam huynh đệ...” Phương Mặc Phi nổ đom đóm mắt. “Chúng ta là... Huynh đệ kết bái hơn bốn mươi năm a... Một cái đầu dập đầu trên đất, cùng nhau kết bạn sánh vai mấy chục năm, đồng sinh cộng tử vô số lần...”



Vân Dương khẽ thở dài một hơi, lo lắng nói: “Nếu là huynh đệ... Không cần kết bái? Nếu không phải huynh đệ, kết bái để làm gì?”



Phương Mặc Phi như bị sét đánh tỉnh ngộ!



Chương thứ 5 ngày Chủ nhật!



Dịch: xonevictory



---------



Hôm nay ta đã đưa lên 5c, cùng với đó là tổng số chương của truyện đã lên tới hơn 30!



Có thể nói đây là thành công bước đầu của Hắc Ám chi địa!



Hy vọng các vị đạo hữu ghé qua đọc truyện của ta dịch nhiều hơn!



Ta xin hứa sẽ không ngừng nỗ lực nâng cao trình độ của mình để đáp ứng nhu cầu của các vị!



Lời cuối xin đa tạ chư vị đạo hữu đã quan tâm theo dõi, đa tạ @NhịThếTổ đã ủng hộ 333tlt! đa tạ @BànTử đã ủng hộ 100tlt!...