Ta Là Chí Tôn

Chương 33 : Phương Mặc Phi lựa chọn, Vân Dương đau đầu!

Ngày đăng: 08:58 30/04/20


Nếu là huynh đệ, không cần kết bái? Nếu đã không phải huynh đệ, kết bái để làm gì?



Câu nói này của Vân Dương nghe qua rất bình thường, nhưng, vào trong tai Phương Mặc Phi, lại như là kinh lôi từng đợt.



“Vì thế, ngươi liền giết bọn hắn, rồi mang theo Huyền thú con non chạy?” Vân Dương hỏi.



“Ta muốn giết.” Phương Mặc Phi khổ sở thở dài: “Nhưng... Ta không có năng lực đó... Đột nhiên chịu ba lần trọng kích. Chờ ta thoát ra thân ra được, ba người bọn họ đã nhào tới. Ta khi đó đã tiếp cận dầu hết đèn tắt...”



“Cho nên, ta bất đắc dĩ phải vận dụng Đan Tâm...” Phương Mặc Phi cười khổ: “Đây là một loại bí pháp, cũng là một loại ám khí ác độc...”



“Sau khi trọng thương ba người bọn họ, ý thức sau cùng của ta chính là bắt lấy Huyền thú rồi chạy...” Mắt Phương Mặc Phi đỏ ngầu, không phải muốn khóc, mà là bị huynh đệ phản bội mà thương tâm: “Trên đường đi thiêu đốt tinh huyết, không tiếc đại giới đào tẩu...”



“Kỳ thật ngay cả chính ta, cũng không biết bản thân tiến vào Thiên Đường thành thế nào, càng không biết sao lại hôn mê trước tiểu điếm gì gì đó...” Phương Mặc Phi thổn thức thở dài: “Ba người kia... Ba huynh đệ Hồ gia, ta cũng không biết bọn hắn hiện tại như thế nào... Bất quá, khi ta xuất thủ, còn mềm lòng một chút, ta nhớ rõ... Không có đánh vào chỗ trí mạng...”



Phương Mặc Phi thở dài: “Chắc hẳn, bọn hắn đều còn sống.”



“Ba huynh đệ Hồ thị...” Vân Dương lẩm bẩm nói một câu, cúi đầu xuống, trầm ngâm một chút. Nói: “Ngươi muốn báo thù sao? Muốn giết bọn họ sao?”



Phương Mặc Phi lâm vào suy tư, thần sắc trong mắt kịch liệt giãy dụa.



Mấy chục năm tình nghĩa... Đối mặt kinh thiên lợi ích, hai đao một kích không chút do dự...



Muốn giết bọn họ sao?



“Không cần trả lời vấn đề này.” Trong mắt Vân Dương mơ hồ ánh lên vẻ hài lòng. Tới lúc này còn do dự, chứng tỏ Phương Mạc Phi là người có tình có nghĩa. Mặc dù bọn hắn bất nhân bất nghĩa, bọn hắn thấy lợi quên nghĩa, nhưng, Phương Mặc Phi vẫn do dự không vạch rõ giới hạn, càng do dự có nên báo thù không.



Khẩu khí Vân Dương khoan khoái hơn rất nhiều, nói: “Phương huynh, huynh có dự định gì cho tương lai không?”



Phương Mặc Phi mặc dù một mực không rõ mục đích của Vân Dương là gì, nhưng khi nghe được câu nói này của Vân Dương, lập tức rõ ràng ý định của đối phương.



Hắn muốn mời chào ta?



Sau khi biết hắn là sát thủ Sâm La đình, thế mà còn muốn mời chào?



“Tương lai... Ta cũng không rõ.”




“Chỉ có thể duy trì ba hơi thở.” Vân Dương thở dài: “Hơn nữa, hữu hình vô chất, còn chưa được a...”



Sinh Sinh Bất Tức Thần Công, vô cùng cường đại, tiến cảnh nhanh gấp trăm ngàn lần so với công pháp bình thường, nếu tu luyện công pháp bình thường, thiên tư dù có cao hơn nữa, nếu từ không có gì cả đến sắp đột phá nhất trọng thiên, cũng phải mất ít nhất một năm.



Vân Dương chỉ dùng bốn ngày, thế mà vẫn không vừa lòng.



“Không cách nào chống đỡ!”



Vân Dương thở dài: “Vẫn là không cách nào chống đỡ a. Xem ra, phải nhanh chóng tăng một chút chất dinh dưỡng cho Lục Lục.”



Trong thức hải, Lục Lục buồn bực ngán ngẩm đung đưa thân thể nho nhỏ, linh động vô cùng.



Nghĩ đến gia tăng chất dinh dưỡng, Vân Dương cũng có chút đau đầu.



Lục Lục ưa thích mỹ ngọc, huyền thạch, huyền tinh,... Tất cả những thứ trải qua ngàn vạn năm tích lũy, tự thân chứa đựng Tiên Thiên Linh Khí, Lục Lục đều ưa thích.



Vấn đề là... Những vật này đều là giá trên trời, hơn nữa... Có tiền mà không mua được?



Mấy món lần trước thắng được, có một nửa đã bị Lục Lục ăn, hóa thành bột phấn. Một nửa khác để đáp ứng nhu cầu cấp bách của bản thân, chỉ có thể bán đi. Sau đó đã không còn nữa...



Về phần đi giết người thu hoạch loại bất bình chi khí. Vân Dương hiện tại cũng không hứng lắm: Chính hắn đường đường Vân Tôn, sao có thể mỗi ngày đi tìm mấy tên tiểu lưu manh...



Về phần một vài mục tiêu lớn, thực lực bây giờ của Vân Dương còn chưa đủ!



“Đau đầu!”



Vân Dương nhíu mày, bắt đầu sắp xếp lại kế hoạch.



“Sơ sẩy một bước là đi đời a...”



...



Dịch: xonevictory