Ta Là Chí Tôn

Chương 333 : 12 Thiên nhân

Ngày đăng: 09:02 30/04/20


Vân Dương cũng cười ha ha một tiếng, nói:



- Lôi huynh, đến cùng đối phương đã dùng cực chiêu gì? Tại sao ngay cả tuyệt thế cường giả như Lôi huynh cũng phải thụ thương?



Lôi Động Thiên trầm ngâm một chút, quyết định nói rõ toàn bộ:



- Ta không nghĩ tới, tên Đao Tôn Giả kia lại có được Đao Thần chi cốt!



Vân Dương sửng sốt:



- Cái gì?



- Đao Thần chi cốt a.



Ánh mắt Lôi Động Thiên lộ ra thần sắc mơ ước:



- Đây mới thực là đồ tốt!



Vân Dương khiêm tốn hỏi:



- Đao Thần chi cốt? Một khối xương?



Lôi Động Thiên cười ha ha một tiếng:



- Nói như vậy cũng không thể nói ngươi hoàn toàn không đúng... Phải nói thế nào a, không nên gấp, chờ ta giải thích cho ngươi, cũng để ngươi có thêm chút kiến thức. Ha ha...



Hiện tại, Lôi Động Thiên cảm thấy bản thân cùng Vân Dương đã hoàn toàn là huynh đệ sinh tử, cái gì cũng có thể mở lòng nói cho nhau!



Sinh tử tương hỗ, không gì không thể nói!



Bởi chính như vậy, mới có thể đẩy mạnh tình nghĩa huynh đệ.
Lôi Động Thiên nói.



- Vì sao? Tại sao lại nói như vậy? Không phải bọn hắn đã đạt đến đỉnh phong rồi hả?



Vân Dương hỏi.



- Thành tựu Thiên Nhân đúng là đỉnh phong của thế giới, nhưng lại không phải điểm cuối của tu đồ, điểm cuối cùng tu đồ Thiên Huyền chính là trở thành Thần Linh, phi thăng tới giới diện cao hơn... Thế nhưng bọn hắn phát hiện, bất kể bản thân có gắng thế nào, cũng không thể tiến thêm một bước, đánh vỡ hư không, trở thành Thần Linh chân chính!



Vân Dương nói:



- Cái này có chút không đúng a! Không phải bọn hắn nhận được truyền thừa của Thần Linh sao? Vì sao bọn hắn không bước qua được một bước cuối cùng? Chẳng lẽ mười hai người này đều có ý đồ, đem công pháp ban đầu đoạt được, hủy mất một bước mấu chốt?



Lôi Động Thiên nói:



- Không đến mức cẩu huyết như vậy, hơn nữa lúc ấy cũng có người thu được công pháp phù hợp từ đầu, đương nhiên sẽ không thể làm chuyện bất lợi cho bản thân?! Nguyên nhân mà bọn hắn không thể bước qua một bước cuối cùng thực ra... Nằm ở chuyện năm xưa huynh đệ bất hòa, mỗi người một ngả!



Vân Dương lại càng thêm kinh ngạc, hiển nhiên không hiểu tại sao lại như vậy, chậm rãi đợi Lôi Động Thiên nói tiếp.



- Còn nhớ vừa rồi ta có nhắc tới những Thần Linh phi thăng vô cùng coi trọng bằng hữu hay không? Mà nguyên chủ nhân của truyền thừa đó, chính là một trong những người vô cùng coi trọng tình huynh đệ. Truyền thừa của hắn, cũng cần chia sẻ cho các huynh đệ đồng thời tu luyện, mới có thể sóng vai nhau bước tới đỉnh phong.



- Mặc dù về sau mười hai người bọn hắn đã hàn gắn lại mối quan hệ, nhưng... Đã từng xuất hiện vết nứt, đã thành tâm ma, không cách nào tiêu trừ! Cái gọi là gương nứt khó lành, nước đổ khó hốt, cũng chính là như vậy!



- Cho nên dù bọn hắn đã tu đến cực hạn, lại không có khả năng bước qua một bước cuối cùng. Chính bởi lần huynh đệ bất hòa, dẫn đến tâm cảnh thiếu hụt, nếu cưỡng ép đột phá, sẽ chỉ dẫn đến công thể phản phệ, tự hủy bản thân.



- Sau khi mười hai Thiên Nhân biết rõ chuyện này, nhận ra biết vậy chẳng làm, nhưng lúc này đã không thể quay đầu, không có cơ hội khoan nhượng. Mặc dù bọn hắn đã tu luyện đến cực cao, dù là núi cao sông dòng, chỉ cần một chiêu một thức là có thể hủy diệt, nhưng bọn hắn chỉ có thể làm Lục Địa Thần Tiên, không cách nào tiến thêm một bước, vô vọng đại đạo.



- Sau đó... Mặc dù tuổi thọ lâu dài, nhưng cũng không chịu được thời gian mài gọt, rốt cục đến một ngày, từng người qua đời.



- Mặc dù bọn hắn chết đi, nhưng thân thể mỗi người đều cứng rắn như ngọc, không thể hủy hoại, vĩnh tồn hậu thế. Mà trước khi mười hai người chết, đều để lại di ngôn, thi thể cùng các huynh đệ khác đồng táng một huyệt. Kiếp này xin lỗi huynh đệ, chỉ có thể đợi đên kiếp sau đền bù.