Ta Là Chí Tôn

Chương 336 : Huynh đệ của ta...

Ngày đăng: 09:03 30/04/20


Tiếu Đằng Không nghe đối phương nói liền biết chuyện này không phải là giả, nhưng vừa nghe tới cái tên Nguy Hành Lộ, thái độ của hắn lập tức trở nên cứng rắn, thản nhiên nói:



- Kiếm Tôn Giả đã nói như vậy, bổn tọa cũng đành tin là thật. Nhưng Nguy Hành Lộ là đệ tử Xuân Thu Môn ta, bất kể hắn làm chuyện gì, cũng thuộc phạm vi quản lý chế tài của Xuân Thu Môn. Thế nào cũng không đến phiên Tứ Quý lâu khoa chân múa tay, bao biện làm thay!



Tiếu Đằng Không lạnh lùng nhìn Kiếm Tôn Giả, thản nhiên nói:



- Kiếm Tôn Giả chạy đến Xuân Thu Môn ta lại muốn xử phạt đệ tử Xuân Thu Môn, không khỏi... Quá coi trọng bản thân!



Kiếm Tôn Giả nhất thời nghẹn họng, hắn thực không nghĩ tới đối phương lại có thể có thái độ như vậy.



Theo hắn, nhiều lắm là đối phương sẽ ra vẻ hợp tác, sau đó làm gì thì không biết, lại không nghĩ tới thái độ của đối phương lại trở nên cứng rắn như thế!



Rõ ràng mới vừa rồi, Xuân Thu Môn còn tỏ ra khá e dè với sự trả thù của Tứ Quý lâu. Có điều cũng không phải là do hắn, tuy hắn khí áp toàn trường, nhưng cũng không phải có thể áp chế toàn bộ Xuân Thu Môn, chỉ là cao tầng Xuân Thu Môn cũng hông muốn mở rộng xung đột.



Mà sau khi Nhất Bút Xuân Thu Tiếu Đằng Không đến, thái độ hai bên càng thêm hòa hoãn, Kiếm Tôn Giả cảm thấy lần này nhất định có thể kết thúc trong hòa bình. Nói cho cùng, Xuân Thu Môn cũng là một trong thập đại môn phái truyền thừa từ Thượng Cổ, dù hắn có thực lực cái thế vô song, nhưng đối phương cũng cao thủ tầng tầng, nếu có thể hoàn hoãn, đương nhiên là chuyện tốt nhất.



Nhưng vừa mới nhắc tới cái tên Nguy Hành Lộ, thái độ của trên dưới Xuân Thu Môn lập tức hoàn toàn biến đổi, vượt ngoài tưởng tượng của hắn!



Đột nhiên trở nên khí phách dị thường, không hợp lý a!



Kiếm Tôn Giả bản năng cảm nhận, thân phận của Nguy Hành Lộ này, chỉ sợ không phải lớn bình thường?



Nhưng cho tới bây giờ, đã thành thế đâm lao phải theo lao, nếu lùi bước chỉ tổ càng thêm mất mặt, huống chi Tứ Quý lâu còn chưa phải sợ ai!



Thân thể Kiếm Tôn Giả đột nhiên vươn một cái, ánh mắt lấp lóe hào quang lăng lệ, thản nhiên nói:



- Đã như vậy, Xuân Thu Môn... Chính là trạm thứ nhất trên hành trình huyết tẩy giang hồ của Tứ Quý lâu ta!



- Bố võ thiên hạ, huyết tẩy giang hồ!



Vỏ kiếm sau lưng hắn minh ngâm một tiếng, một thanh kiếm tự động bay ra ngoài, lăng không trảm thiên, mũi kiếm bắn ra lãnh mang lếp lóe, nhắm thẳng đám người Xuân Thu Môn.



- Muốn chiến thì chiến, nói nhảm nhiều như vậy làm gì!



Tiếu Đằng Không nghiêm nghị nói:



- Xuân Thu Môn ta há lại là thứ mặc người ức hiếp!



Một tiếng “bang” vang lên, mấy chục đệ tử Xuân Thu Môn cùng nhau rút kiếm.



- Bố kiếm trận, nghênh khách quý!



Sau một tiếng hô quát, nhanh chóng lao xuống.
Máu tươi cũng theo đó rỉ ra.



Giờ khắc này, đám người Xuân Thu Môn cũng phải kinh ngạc, không dám tin vào mắt mình.



Kiếm Tôn Giả một người đối chiến với hơn trăm cao thủ Xuân Thu Môn, từ đầu đến cuối lộ rõ vẻ thong dong, tiện tay ngăn địch, khiến Xuân Thu Môn chỉ có thể bị động phòng ngự, khó thể phản kích.



Căn bản không một ai ở đây có thể tạo thành uy hiếp cho hắn.



Nhưng đột nhiên công thủ hoán đổi, Kiếm Tôn Giả không những không công, hơn nữa còn không chút phòng ngự?



Trong nháy mắt huyết quang xuất hiện, đám đệ tử xuất kiếm cũng ngây người.



Chuyện... Chuyện gì vậy?



Đại ma đầu này, tại sao lại đột nhiên dừng chống đỡ?



Chẳng lẽ hắn muốn chết, chủ động muốn chết hả?!



Công kích chém tới, cũng khiến Kiếm Tôn Giả tỉnh lại, cảnh giác bản thân đang đứng trước đại địch, hơn nữa đột nhiên bị thương, tức nổ đóm mắt, rống giận một tiếng:



- Các ngươi muốn chết!



Trong nháy mắt này, bộ dáng thong dong của hắn mất sạch, gương mặt trở nên vặn vẹo dữ tợn!



Một cỗ kiếm ý bành trướng cuồn cuộn điên cuồng bộc phát!



- Mau lui lại!



Một tiếng cảnh báo ầm ầm bay tới.



Cơ hồ thanh âm đến thì người cũng đến, hai đạo thân ảnh một trái một phải xuất hiện, tốc nhanh như lưu tinh, gấp rút tiếp viện.



Mà sau hai bóng người này, còn có hơn mười bóng ảnh khác, theo sát mà ra, lòng như lửa đốt.



Hiển nhiên biến cố trước mắt hoàn toàn nằm ngoài dự định của tất cả mọi người, máu của Kiếm Tôn Giả nào có chảy ra dễ như vậy? Chỉ cần không thể một kích chí tử, hậu quả sẽ vô cùng đáng sợ!



- A ~~~



Kiếm Tôn Giả ngửa mặt cuồng hống! Hai mắt đỏ bừng, thủy quang ẩn hiện!



- Huynh đệ của ta!