Ta Là Chí Tôn
Chương 373 : Có một loại sinh vật, gọi là Hoàng đế!
Ngày đăng: 09:03 30/04/20
Thu Lão Nguyên soái đổ mồ hôi lạnh:
- Cái này thực sự không biết, Phong Tôn không nói cho ta biết đứa bé kia cụ thể ở đâu, hắn lo lắng an toàn cho đứa nhỏ, kỳ thực hắn lo lắng...
Hoàng đế Bệ hạ lúc này nào còn nghe được giải thích, tựa như một con sư tử nổi giận, điên cuồng gào thét:
- Hoang đường! Buồn cười! An toàn gì! Lo lắng gì! Không biết gì! Ngươi muốn phạm tội khi quân! Ngươi muốn khám nhà diệt tộc! Thu Kiếm Hàn! Mau giao người ra đây, nếu không Trẫm chẳng những muốn trừng trị ngươi! Còn muốn tru di cửu tộc ngươi!
- Ngươi nói Trẫm có dám hay không?!
Hiện tại Hoàng đế Bệ hạ đã điên rồi, triệt để không còn nói đạo lý nữa.
Nhìn Hoàng đế Bệ hạ diện mục dữ tợn, nhảy một cái cao tám trượng, nước bọt như mưa trút xuống, Thu Kiếm Hàn cảm thấy thúc thủ vô sách, không thể làm gì.
Trái tim cũng đập thùm thụp.
Ta sớm biết sẽ bị mắng vậy mà!
Nhưng phản ứng của Hoàng đế Bệ hạ còn kịch liệt hơn tưởng tượng của lão, hơn nữa còn là nghiêm trọng hơn rất nhiều!
Có thể thấy được độ trùng kích của chuyện này đối với Hoàng đế Bệ hạ!
Ta đến nói cho ngươi, ngươi có cháu, nói cho ngươi tin tức cháu ngươi còn sống, ngươi lại nói ta phạm tội khi quân! Lại muốn tru di cửu tộc ta!
Ta nói ngươi có dám hay không, sao ngươi không nói ngươi có nên hay không?
Lão Nguyên soái chẳng những phải nén giận, hơn nữa còn phải nén ủy khuất, rất rất ủy khuất.
Nhưng hiển nhiển, Hoàng đế Bệ hạ hiện tại đã bị tin tức kia kích thích đến cực hạn!
Một vị nổi trận lôi đình, cuồng loạn!
Có trời mới biết, vị Hoàng đế Bệ hạ này hy vọng tin tức này đến trình độ nào.
Hắn vẫn cho rằng đây là suy nghĩ đơn phương của hắn, chỉ là một chút mong đợi mà thôi, thậm chí đã sớm nhận định đây là chuyện không thể nào xảy ra.
Con trai hắn đem toàn bộ tinh lực chú ý lên chuyện Cửu Tôn, nào còn có cơ hội thành gia lập thất, kết hôn sinh con, nếu có lựa chọn, há lại sẽ vứt bỏ ngôi vị Đại hoàng tử, Thái tử trữ quân tôn vị, cá cùng tay gấu không thể cùng có, nhất định phải có lựa chọn, phải có hy sinh!
Nhưng không nghĩ tới, sau khi trở thành Thổ Tôn, đại nhi tử của hắn vẫn có nhân duyên, kết hôn với Thủy Tôn, càng sinh một đứa nhỏ!
Hy vọng mong manh mà hắn luôn níu giữ lại thành sự thật!
Con trai của thằng lớn!
Nếu như có thể, nếu như có khả năng... Lão Nguyên soái muốn gào thét điên cuồng hỏi một trăm lần!
Một trăm lần!
Hoàng đế Bệ hạ vẫn hưng phấn đi tới đi lui, đi tới đi lui, tốc độ càng lúc càng nhanh. Có điều, trong mắt Thu Lão Nguyên soái, hiện đang có... Một con sư tử chạy tới chạy lui, chạy tới chạy lui, sau mông buông thõng một cái đuôi...
- Lão Thu!
Hoàng đế Bệ hạ đi được vài vòng, đột nhiên tiến đến trước mặt Thu Kiếm Hàn, hai tay ấn xuống bờ vai lão, cuồng hỉ nói:
- Trẫm có cháu nội! Người Trẫm hy vọng nhất, đến rồi! Trẫm có cháu nội! Trẫm thật vui vẻ! Ha ha ha ha...
Thu Lão Nguyên soái ngơ ngẩn, người không biết còn tưởng ngài phát hiện đại lục mới vậy, nhưng tin tức này là ta nói cho ngài được chứ? Lời này ngày có thể nói với bất luận kẻ nào, thế nhưng nói với ta thật...
Lại nói, mới rồi còn muốn tru cửu tộc ta, nói ta phạm tội khi quân, hiện chỉ chớp mắt liền thân mật gọi lão Thu...
Ngài lật mặt cũng nhanh quá...
- Chuyện đứa bé này...
Thu Kiếm Hàn nói đến đây, đột nhiên mới nhớ. Từ lúc lão nói ra chuyện này, Hoàng đế Bệ hạ không có nửa điểm hoài nghi, không chút hoài nghi tính chân thực!
Lão vừa mở miệng, Hoàng đế Bệ hạ lập tức tiếp nhận, tin tưởng còn hơn cả tin tưởng!
Cái gì mà đế vương tâm thuật, cái gì mà không tin bất luận kẻ nào, mấy cái đó đâu hết cả rồi?!
- Chẳng nhẽ Bệ hạ chưa từng hoài nghi tính chân thực của chuyện này?
Thu Kiếm Hàn có chút kinh ngạc hỏi.
- Trẫm không nghi ngờ, không chút nghi ngờ!
Hoàng đế Bệ hạ hừ một tiếng, bễ nghễ nói:
- Thứ nhất, Trẫm tin tưởng Phong Tôn. Thứ hai, Trẫm tin đại nhi tử của Trẫm, nó nhất định sẽ để lại kinh hỉ cho Trẫm! Thứ ba nha, cái này là do ngươi, Trẫm tin ngươi, ngươi sẽ không lấy cái đầu của mình ra đùa... A, đùa thôi, Trẫm biết nếu chuyện này mà có một chút đáng ngờ, ngươi cũng sẽ không nhanh nhanh chóng chóng đến báo lại với Trẫm như vậy! Nếu ngươi đã dám nói, chứng tỏ ngươi đã có nắm chắc!
- Lão huynh đệ nhiều năm như vậy, đối với ngươi Trẫm hoàn toàn tin tưởng! Lão Thu, ta với ngươi còn phân ai với ai!
Hoàng đế Bệ hạ thôi tâm trí phúc nói.
Thu Kiếm Hàn: “...”