Ta Là Chí Tôn

Chương 39 : Đông như trẩy hội!

Ngày đăng: 08:58 30/04/20


Lão nguyên soái nhìn bàn tay của mình, hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra.



Cái bàn này của lão làm từ ôn ngọc, chính tay hoàng đế bệ hạ ban tặng, cũng coi là một kiện bảo bối. Sao có thể vỗ một cái, liền nát? Coi như chính lão vận dụng toàn bộ tu vi đập một chưởng, tuyệt đối cũng sẽ không nát triệt để như thế!



Cùng lắm là tạo thành vài vết nứt mà thôi.



Nhưng tình huống trước mắt phải giải thích thế nào?



Hoàng đế bệ hạ chắc chắn sẽ không làm, mà tiểu tử Vân Dương kia... Lão nguyên soái nhìn rất rõ ràng, tu vi hắn không đến huyền khí nhất trọng thiên, ngay cả đệ nhất sơn cũng đều chưa vượt qua, chớ đừng nói đánh cho bàn ăn ngọc thạch cứng rắn hơn sắt này hóa thành bột mịn. Hơn nữa còn bảo trì nguyên dạng, để cho lão cũng nhìn không ra!



Tuyệt không có khả năng này.



“Gặp quỷ...”



Khóe miệng Lão nguyên soái co rút, chỉ cảm thấy... Huyền bí trên thế gian, cùng lắm cũng chỉ như vậy!



...



Khi Vân Dương về đến nhà, sắc mặt Lão Mai rất ư là đặc sắc.



Ngay cả sắc mặt Phương Mặc Phi, cũng khá là quái dị.



“Công tử, hôm nay... Từ khi ngươi ra ngoài, trong phủ chúng ta, liên tiếp không ngừng có khách nhân đến thăm...”



Khóe miệng Lão Mai giật giật.



Chính lão đã ở Vân gia hơn ba năm, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Vân phủ đông như vậy, còn hơn là đi trẩy hội!



Ngươi tới ta đi, nối liền không dứt.



“Những ai tới?”



“Trong nhà bảy vị công tử Lăng gia, Mã gia, Tần gia..., đều có người đến đây, trong đó công tử ba nhà Lăng Mã Tần đích thân đến, mấy nhà khác, cũng phái người đưa tới đại lượng lễ vật...”



“Ân. Còn gì nữa không?”



“Đông Nam Tây Bắc bốn vị công tử hôm nay đều qua...” Đây chính là 11 nhà.



“Ân.”



“Còn có... Sáu bảy vị tiểu thư xinh đẹp, mang theo thị nữ tùy tùng đến trước phủ... Nhưng sau khi biết Công tử không ở trong phủ, có vẻ đều rất tức giận...” Lão Mai nhìn Vân Dương, con mắt đảo một vòng.



Thật sự là không hiểu.



Công tử Nhà mình, từ khi nào có nữ nhân duyên như thế? Nhiều cô nương xinh đẹp như vậy tìm tới cửa, đều chỉ vì gặp hắn?



Vân Dương đưa hai đầu ngón tay vuốt vuốt lông mày: “Còn không?”



“Còn.”



“Lúc chiều, vị Đông Thiên Lãnh công tử kia ở chỗ này chờ đến trưa, mãi đến vừa rồi, mới cáo từ, khi đi ra còn than thở...”
“Ám sát Vân thiếu gia không có kết quả.”



“Ám sát Vân thiếu gia không có kết quả.”



“Không có kết quả, suy đoán sau khi một kích không trúng, sát thủ đã rời khỏi Thiên Đường.”



...



Không có kết quả.



Trong mắt Vân Dương lóe lên một cái.



Chẳng lẽ đi rồi?



Trong lòng Vân Dương nghi ngờ một chút, lập tức bỏ qua vấn đề này. Nếu Sát thủ đã nhận nhiệm vụ, tuyệt sẽ không tuỳ tiện bỏ qua, chính hắn chỉ cần chờ bọn họ lại đến là được rồi!



Không có chuyện gì lớn cả.



Bất quá sát thủ đào kia, cũng thật không đơn giản. Dưới tình huống phủ nguyên soái phái hết tinh nhuệ, thế mà còn có thể phá vây rời đi. Trước mắt, cũng chỉ có thể chờ tin tức...



Nhu cầu cấp bách hiện tại... Chính là có người đang chờ ở của vào từ sáng sớm, Đông Thiên Lãnh - Đông đại thiếu gia!



Khi Vân Dương nhìn thấy Đông Thiên Lãnh, hắn hoàn toàn sụp đổ, tuyệt đối rơi vào ngây ngốc!



Chỉ một ngày không gặp, hắn triệt để không nhận ra Đông Thiên Lãnh!



“Ngươi là...” Vân Dương nhìn đầu heo trước mặt, hai con mắt so gấu trúc còn thâm hơn, cái mũi cũng lệch hẳn sang một bên, bờ môi cũng sưng lên hai thốn, lỗ tai đã bị xé rách, trên mặt đầy đủ nhan sắc đỏ cam vàng lục lam chàm tím...



Nói tóm lại, tuyệt đối không còn bộ dạng ngày hôm qua!



“Ta là Đông Thiên Lãnh a...” Đông Thiên Lãnh há mồm nói chuyện, Vân Dương nhìn thấy trong lợi còn đang chảy máu... Đông Thiên Lãnh cố gắng mở con mắt đã sưng híp lại chỉ còn một đường chỉ nhỏ, khóc hề hề nói.



“...” Vân Dương không còn gì để nói.



Mới có một đêm, thế nào trông như mới bị 100 đại hán cuồng ẩu một trận?



“Đã xảy ra chuyện gì?” Vân Dương nhìn hai tên hộ vệ bên người Đông Thiên Lãnh. Hai tên hộ vệ này vẫn khí định thần nhàn, toàn thân ngay cả một vết thương cũng không có, hơn nữa, nhìn thấy nhà mình công tử bị đánh thành dạng này, cũng không có bất kỳ biểu lộ gì.



Cái này... Quá quái dị!



Hơn nữa... Đầu Song Đầu Thiên Sư kia, chỗ này mất một nhúm lông, chỗ kia lộ một khối thịt..., rõ ràng cũng bị đánh một trận...



Chuyện này, Vân Dương cảm giác mình có chút không thể hiểu nổi.



Dựa theo lẽ thường mà nói, trừ phi hai tên hộ vệ của hắn chết trận nếu không Đông Thiên Lãnh không thể bị đánh thành bộ dạng này! Nhưng bây giờ hai tên hộ vệ vẫn bình yên vô sự!



Dịch: xonevictory



Chúc mừng Ta Là Chí Tôn đạt 10 vạn chữ! 🎆🎉🎉🎊🎉🎉🎆