Ta Là Chí Tôn
Chương 41 : Tin tức, thuần sư, xuất chiến
Ngày đăng: 08:58 30/04/20
“Tứ Quý lâu, là một trong những tổ chức thần bí nhất giang hồ. Nhưng, nó lại không hoàn toàn thuộc về giang hồ.” Đông Thiên Lãnh nói: “Tổng bộ Tứ Quý lâu ở đâu ai cũng không biết, nhưng, dù là là giang hồ, hay các quốc gia triều đình, thậm chí danh môn đại phái, hoặc bát đại gia tộc, thậm chí... Ẩn thế gia tộc, nói không chừng đều có lực lượng Tứ Quý lâu tồn tại, hơn nữa địa vị tuyệt không thấp!”
Đông Thiên Lãnh mới nói một đoạn mở đầu, liền khiến Vân Dương có cảm giác rợn cả tóc gáy.
“Nhưng xưa nay Tứ Quý lâu chưa từng công khai. Mức độ làm việc khiêm tốn có thể nói đến cực điểm! Cho nên, trên đời này cực ít người biết tồn tại của tổ chức Tứ Quý lâu này.”
“Tổ chức này, nếu nói là bang phái, chẳng bằng nói là tông giáo.” Đông Thiên Lãnh thấp giọng: “Riêng Xuân Hạ Thu Đông tứ đại gia tộc chúng ta, ta cảm giác, trong mỗi một gia tộc, đều tồn tại lực lượng của Tứ Quý lâu!”
“Ngươi có thể thấy, danh tự bốn gia tộc của chúng ta, chính là bốn mùa trong năm.” Đông Thiên Lãnh nói.
Vân Dương nhếch nhếch miệng: “Thần bí như vậy? Mấy ngày trước ta có nghe người ta nói đến, ta còn tưởng rằng mọi người đều biết đâu.”
“Mọi người đều biết?” Đông Thiên Lãnh hừ hừ, nói: “Đây chính là Tứ Quý lâu! Từ thời thiên cổ của Thiên Huyền đại lục đến này, đều là bang phái cực kỳ thần bí. Truyền thuyết năm đó Lăng Tiêu Túy cùng Tứ Quý lâu nảy lên xung đột, song phương dây dưa ròng rã hơn trăm năm, Lăng Tiêu Túy cũng không lôi ra nền tảng của Tứ Quý lâu được, ngược lại lặng yên trôi qua...”
“Mà Tứ Quý lâu cũng không muốn trêu chọc cao thủ tuyệt thế như Lăng Tiêu Túy, nếu Lăng Tiêu Túy chịu nhượng bộ, Tứ Quý lâu cũng sẽ không muốn thêm nhiều thương vong, dù sao, luận võ lực cá nhân, không có ai là đối thủ của Lăng Tiêu Túy.”
Đông Thiên Lãnh thở dài: “Tứ Quý lâu... Quá lớn!”
Vân Dương nhíu nhíu mày nói: “Vậy ngươi có biết, lâu chủ Tứ Quý lâu là ai a?”
“Niên tiên sinh a!” Đông Thiên Lãnh thốt ra: “Điểm này, tất cả những người biết Tứ Quý lâu đều biết.”
“Niên tiên sinh là ai?” Vân Dương theo sát lấy hỏi.
“Cái này... Toàn bộ Thiên Huyền đại lục, ngoại trừ chính bản thân Niên tiên sinh ra, không có bất luận kẻ nào, có thể trả lời vấn đề này cho ngươi.” Đông Thiên Lãnh cười khổ.
“Còn gì nữa không?”
“Ta chỉ biết như vậy.”
“Ngươi chỉ biết một chút vậy?” Vân Dương trừng lớn hai mắt: “Thế mà còn làm như là tuyệt thế bí mật? Mấy điểm này, người nào không biết?”
Đông Thiên Lãnh kêu oan uổng: “Lão đại! Những gì ta nói đã là tuyệt thế bí mật a! Tứ Quý lâu có quy định, phàm là có người bại lộ thân phận của mình, như vậy, chỉ có một con đường chết! Địch nhân không giết ngươi, chính Tứ Quý lâu cũng sẽ không tha!”
“Trong giang hồ trước trước sau sau rất ít người lộ ra thân phận Tứ Quý lâu, cơ bản đều là mấy tên đầu tháng, nhưng đều không ngoại lệ, toàn bộ đã tử vong! Ngay cả thi thể, cũng bị người ta tra xét trăm ngàn lần!”
“Quân chủ các quốc gia, ai không muốn diệt trừ Tứ Quý lâu?” Đông Thiên Lãnh phiền muộn: “Nhưng người nào có thể tìm được bọn hắn?”
“Còn có gì nữa không?” Vân Dương không hứng thú mà hỏi.
“Không có... Ách, còn có... Một tổ chức tên Thiên Vấn. Thiên Vấn cũng giống như Tứ Quý lâu, đều là truyền thuyết trên thế gian, nếu trên đời này thực sự có tin tức về Tứ Quý lâu, e rằng chỉ có Thiên Vấn mới có.” Đông Thiên Lãnh nói: “Truyền thuyết... Từng có người, tìm được Thiên Vấn. Muốn mua tin tức Tứ Quý lâu.”
“Thiên Vấn?”
“Đúng, Thiên Vấn.”
“Chuyện đó như thế nào?”
“Thiên Vấn khai ra giá tiền bao gồm 10 vạn huyền tinh, bảy đại kỳ hoa, tam đại độc thảo, Ngũ Hành Linh Thủy.” Đông Thiên Lãnh nói: “Đây chính là, đại giới để biết tin tức Tứ Quý lâu.”
Trước mắt bao người, Vân Dương hoàn thành cải tạo bước đầu đối với Song Đầu Thiên Sư. Sau đó, lại bắt đầu.
“Nhảy bật lộn vòng!”
“Đi bằng hai chân trước!”
“Hai chân trước ôm bóng, chân sau đứng thẳng di chuyển!”
“Đi, nhặt bóng da ta ném về.”
“Đến, nhìn thấy tay của ta rồi chư? Nhảy qua tay ta đi.”
“Trong vòng một hơi thở, chạy đến đại môn rồi chạy trở về...”
...
Đông Thiên Lãnh hoàn toàn đờ đẫn.
Mẹ nó ngươi đang thuần sư tử hay là thuần chó?
Đông Thiên Lãnh công tử thật sự chịu đựng không nổi, một bước đứng ra: “Lão đại ngươi...”
“Tốt!”
Vân Dương vỗ tay một cái, gọi lại Song Đầu Thiên Sư đã mệt mỏi thở hồng hộc: “Mau gửi chiến thư đi, buổi tối hôm nay, để Song Đầu Thiên Sư nghênh chiến Ngân Vĩ Hống! Cam đoan ngươi thắng!”
“Dát!?”
Tròng mắt Đông Thiên Lãnh cơ hồ lồi ra ngoài.
Ngươi dạy sư tử đánh quyền, lại sai cho nó chạy tới chạy lui giống như chó, liền... Liền có thể tham chiến?
“Cái này... Còn không được a?” Đông Thiên Lãnh sờ lên đầu của mình, cảm thụ vết sưng đau đớn còn chưa hết, vẻ mặt đau khổ nói: “Tối nay lại đánh... Chỉ sợ ta... Ta nửa năm cũng không khôi phục lại được...”
“Đêm nay lại đi đánh. Ngươi có lòng tin hay không?” Vân Dương hỏi Song Đầu Thiên Sư.
“Tê ngao!” Ý chí chiến đấu của Song Đầu Thiên Sư sục sôi, cuồng hống một tiếng!
“Đi, nói cho công tử nhà ngươi, ngươi tất thắng!” Vân Dương tay một chỉ.
Song Đầu Thiên Sư hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang đi đến trước mặt Đông Thiên Lãnh, nâng hai cái đầu to lên: “Gâu!”
Cái đuôi vẫy vẫy điên cuồng!
Đông Thiên Lãnh khóc không ra nước mắt: “Ngươi ngươi ngươi... Ngươi thế mà đem Song Đầu Thiên Sư thuần thành chó...”
Dịch: xonevictory