Ta Là Chí Tôn

Chương 460 : Chạy thoát!

Ngày đăng: 09:04 30/04/20


Hai người đồng thời hét lớn một tiếng, hạo nhiên kiếm khí rời khỏi tay, trực chỉ thất thải quang mang trên trời.



Cùng lúc đó, hai người cùng nhau phóng lên, dùng tốc độ cao nhất vọt tới.



Ngay lúc hai người mới xông lên, phía dưới lại truyền đến ba động đặc dị, lần này không chỉ một chỗ xuất hiện, mà là đồng thời xuất hiện ở ba chỗ khác nhau, đồng thời ba động!



Tựa như Vân Tôn kia, như đang muốn phát điên vậy!



Hai người Niên tiên sinh cấp tốc ứng biến, toàn bộ quá trình không chút do dự, một người tiếp tục duy trì tốc độ đuổi theo thất thải quang mang, mà một người nhanh chóng trở về, nhào về phía mặt đất ba động.



Từ lúc cấp tốc phóng lên cao, đến lúc nhào trở về mặt đất. Toàn bộ quá trình như nước chảy mây trôi, hoàn toàn không có nửa điểm miễn cưỡng.



Kiếm quang lóe lên, Niên tiên sinh quát nhẹ một tiếng, kiếm quang như trường long bay ra.



Từ cao nhìn xuống, kiếm khí cực hạn đã phát động!



Lúc này, kiếm khí của Niên tiên sinh như Khai Thiên cự phủ, lấy thế khai thiên tích địa chém xuống!



Tình huống trước mắt cũng không ngoài dự tính của Niên tiên sinh, hắn đã sớm xác định Vân Tôn sẽ không bó tay chịu chết, nhất là thời khắc Khống Linh đại trận sắp hình thành, nhất định sẽ phải buông tay đánh cược một lần, mà đây cũng là thời cơ xuất thủ duy nhất của Vân Tôn. Cho nên Niên tiên sinh hiện tại, có thể nói đã sớm súc tích chờ phát động, dù có bất ngờ hơn nữa, kỳ thực đều đã trong tính toán, lúc này một kích quyết thắng, lực lượng tích súc bên trong so với lúc trước còn lớn hơn mấy lần!



Phác thông!



Ba vị trí xuất hiện ba động đồng thời bị kiếm quang bao phủ, trong nháy mắt bụi đất đầy trời, kiếm khí quỷ dị có được thuộc tính kỳ dị kia lập tức triệt để bao trùm trăm trượng phương viên.



Mà Vân Dương đang thi hành bí pháp lập tức như bị sét đánh, trong giây lát trái tim như ngừng đập!



Ngay lúc trái tim hắn ngừng đập, năng lượng đặc dị của Lục Lục đã như trường giang đại hà rót tới.



Cùng lúc đó, chân trời vốn ba ngày, đột nhiên ngay trên không trung tuyết lớn đầy trời này, xuất hiện từng đạo tinh quang, lít nha lít nhít, xuyên suốt mà qua tạo thành kỳ cảnh tinh quang diệu nhật!



Tựa như ngân hà rơi xuống!



Trên bầu trời, người cấp tốc đuổi theo quang mang thất sắc kia cũng kinh ngạc phát hiện, thứ ba ra kia hắn chém không diệt được. Chăm chú phân biệt, lại phát hiện quang mang thất sắc kia rõ ràng là một cây đao!
Con sông ngầm này rộng chừng ba trượng, nhưng lại sâu đến mười trượng, dòng nước chảy xiết. Thời gian lại lâu như vậy, Vân Tôn có thủy tướng chi năng, lúc này chỉ sợ... Đã sớm không biết đi đến nơi nào!



Lại nói hiện tại khác trước, năng lực hóa hình của Vân Tôn gặp được hoàn cảnh thích hợp, coi như biết rõ trong sông, cũng đã không thể làm gì!



Rốt cục không bắt nổi nữa!



Cả một dòng sông, người biết giọt nước nào là Vân Tôn?



Cho dù hai người có tu vi thông thiên, cũng không có khả năng đem cả con sông ngầm này sấy khô!



- Chạy.



Niên tiên sinh khẽ thở dài, trong mắt ánh lên quang mang kỳ quái.



Thực sự không nghĩ tới, hắn tự thân xuất mã, thực lực nghiền ép toàn phương vị, thủ đoạn là đặc biệt nhắm tới, cuối cùng vẫn cứ thế mà thất bại, vẫn không thể diệt trừ dư nghiệt Cửu Tôn này!



- Mệnh của tên Vân Tôn kia còn chưa đến tuyệt lộ! Chỉ có thể chờ cơ hội lần sau.



Một người khác nhàn nhạt nói:



- Có điều, cơ hội này cũng đang ở trước mắt, chỉ cần chúng ta đến chiến trường Đông Huyền là được... Trước mắt Ngọc Đường đang nguy cấp tồn vong, chỉ cần Vân Tôn có cơ hội, nhất định không thể không đi chiến trường.



- Nói cũng đúng, hắn có vướng bận trong lòng, tất khó thoát khỏi cái chết!



Niên tiên sinh gật gật đầu.



Hai người nhìn nhau một cái, không chút do dự cùng nhau phi thân lên, trở lại mặt đất, thu hồi linh thạch mới bố trí, lại lao lên không trung, bay theo hướng đông.



Trên mặt đất, cái phễu lớn bị hai đại cao thủ tạo ra kia, từ từ xuất hiện nước phun trào.



Tựa như một con mắt lớn, đang lóe lên thần sắc châm chọc.