Ta Là Chí Tôn

Chương 459 : Tinh Thần Tá Lực, hiểm tử cầu sinh!

Ngày đăng: 09:04 30/04/20


Lục Lục chần chờ không quyết lại khiến Vân Dương cảm thấy mừng rỡ.



Lục Lục chần chờ, như vậy chứng tỏ có thể làm được, chỉ có điều hẳn là cái giá phải trả sẽ vô cùng lớn.



- Ta không cầu nhiều, chỉ cần đột phá trên cơ sở hiện tại là được, tin rằng ngươi có thể cảm giác được, dưới này ba trăm trượng, có một dòng sông ngầm, chỉ cần ta có thể lặn xuống dưới, liền có thể mượn đó chạy thoát, tránh được kiếp nạn này. Còn nếu không, vạn sự đều định, phải chết không thể ngờ.



Đối với tình huống trước mắt, sinh cơ duy nhất chỉ có thể nhờ đây.



Nhưng biết sinh cơ ở đâu là một chuyện, có thể với tới chỗ đó hay không, lại là một chuyện khác.



Không gian nơi đây đã bị Niên tiên sinh phong bế, không chỉ có bầu trời cùng mặt đất, mà ngay cả những phần tương đối dưới mặt đất, trong phạm vi trăm trượng, đều là sinh mệnh cấm khu mà Niên tiên sinh thiết lập.



Nếu xuống dưới nữa, chính là khu vực mà Niên tiên sinh không cách nào khống chế, cũng là nơi mà kiếm khí của đối phương chưa từng xâm nhập qua!



Vân Dương nương theo cảm ứng của Thánh Thủy quyết, có thể cảm nhận được phía dưới ba trăm trượng có dòng nước ngầm, nhưng xuống càng sâu thì áp lực càng lớn, vị trí trước mắt của hắn, đã là cực hạn của bản thân, không thể tiếp tục xuống được nữa, biết rõ sinh cơ, lại chỉ có thể nhìn mà than thở.



Kỳ thực những mạch sông ngầm dưới lòng đất kia, trải rộng mọi ngõ ngách trên đại lục, khác nhau duy nhất chỉ có ở độ sâu.



Con sông mà Vân Dương cảm ứng được, lại chính là loại đặc biệt sâu, khoảng chừng tới ba trăm trượng!



Khắp đại lục này, mấy nơi lại có sông ngầm sâu như vậy? Thế mà hết lần này tới lần khác, Vân Dương lại gặp phải.



Có điều Vân Dương cũng có một dự cảm kỳ quái: Từ chỗ của hắn kéo xuống ba trăm trượng, lại không có bất cứ nguồn nước nào, điều này thực sự không bình thường cho lắm!



Khốn cục này, Vân Dương hắn đã nhìn hơn hai chục này, lại vô pháp khả thi.



Đương nhiên, cũng chính bởi vì dòng nước này đủ sâu, mới có thể vượt ngoài phạm vi dò xét của Niên tiên sinh, nếu không ngay cả chút sinh cơ này hắn cũng không có!



Sinh cơ duy nhất trước mắt, Vân Dương hắn lại không đủ thực lực, khó mà thực hiện. Lúc này lại có thêm một tên địch nhân, mặc dù giúp hắn có một chút thời gian thở dốc, nhưng cũng đồng thời mang đến Khống Linh đại trận, nếu không lập tức ứng biến, vậy cũng chỉ còn con đường chết!



Bây giờ, thấy Lục Lục chần chờ, Vân Dương lại thấy được hy vọng thoát khốn, không khỏi không ngừng thúc dục, lúc này không chút do dự, có biện pháp thì mau thực hiện mới là đúng đắn, tiếp tục do dự, đến lúc quyết đã chậm!



Vân Dương có thể cảm ứng được, thiên địa linh khí bốn phía đang chậm rãi bị người cưỡng ép đẩy ra ngoài.



Hiển nhiên là Khống Linh đại trận đang dần hình thành.
Dù để bọn hắn phân thần một thoáng, như vậy cũng tốt!



...



Phía trên, hai bóng người không ngừng bận rộn, không ngừng ném ra từng viên ngọc thạch tỏa ra thất thải quang mang, mỗi khi tiếp đất, lập tức chìm sâu, biến mất không thấy.



Khống Linh đại trận trong phạm vi nhỏ, chỉ cần có đủ vật liệu cùng tu vi, liền có thể bố trí trong thời gian ngắn.



Hai người bọn họ làm như vậy, thực sự không cần bao nhiêu thời gian, lúc này, cách thời khắc hoàn thành Khống Linh đại trận cũng chỉ còn một bước nhỏ.



Chỉ cần bố trí xong, bất kể là Vân Tôn hóa gió hay hóa nước, dù là hóa thành bất cứ trạng thái nào, đến lúc đó cũng phải trở lại nguyên hình!



Hai người cầm tới mấy viên ngọc thạch cuối cùng.



Đột nhiên ba động dị dạng từu dưới đất truyền lên.



Vân Tôn hành động?



Mắt thấy Khống Linh đại trận đến, muốn giãy dụa sau cùng sao?!



Niên tiên sinh nhíu mày, không khỏi hết sức chăm chú, trường kiếm trong tay ông ông rung động.



Một người khác cũng từ không trung bay xuống, lỗi lạc đứng bên người Niên tiên sinh, khuôn mặt trịnh trọng nhìn khu vực xuất hiện động tĩnh.



Nhưng một khắc sau, hai người đồng thời biến sắc.



- Bị lừa rồi!



Bởi sau lựng bọn họ, bỗng nhiên xuất hiện một cỗ năng lượng ba động cường hoành tới cực điểm, một cỗ thất thải quang mang cường hoành kích xạ ra khỏi mặt đất!



Sưu!



Hào quang kia trong nháy mắt đã bay đến mấy trăm trượng!